Giang Đại Vĩ cũng không có nghĩ nhiều, chỉ nghĩ đối phương đang phiền lòng vì vụ án giết người giống như mình.
Gần đây đã xảy ra vụ án hạ độc giết chồng, nạn nhân tên là Trương Hồng Binh, trước kia vẫn luôn ở bên ngoài hỗ trợ xây dựng tuyến giao thông số 3, ngày thường rất ít khi về nhà, lần này sau khi về nhà thì nghe người ta đồn vợ mình không tuân thủ nữ tắc, mèo mỡ với người khác, hắn bị cho đội nón xanh (ngoại tình).
Trương Hồng Binh mỗi ngày đều cãi nhau với Triệu Ái Hoa ép hỏi ra tên gian phu, Triệu Ái Hoa không chịu thừa nhận, Trương Hồng Binh liền động tay động chân với vợ, không ngừng đánh đập cô ta, còn đánh cả con trai, hoài nghi con trai cũng không phải con ruột của mình.
Hai mẹ con bị đánh đập liên tục nửa tháng, Triệu Ái Hoa không thể nhịn được nữa, mua một gói thuốc chuột độc chết chồng, vẫn là hàng xóm không có nghe thấy tiếng gia đình họ cãi nhau như ngày thường nên báo án.
Cục Công An lại đây điều tra, Triệu Ái Hoa không có hề giãy dụa mà thừa nhận hành vi phạm tội, nhưng cô ấy không thừa nhận việc mình đội nón xanh cho chồng, cầu xin Cục Công An trả lại trong sạch cho cô ấy, chứng minh thân phận của con trai, để người nhà chồng nể tình ruột thịt, cậu con trai còn chưa thành niên vẫn được miếng cơm ăn.
Giết người thì đền mạng, Triệu Ái Hoa bị phán tử hình cũng là trừng phạt đúng tội, theo lý thuyết hành vi này hẳn là sẽ cân nhắc mức phạt của tội phạm giết người, bọn họ không nên tiếp tục hao phí tinh lực giúp cô ta.
Tuy nhiên, theo tin tức từ quê điều tra được cùng lời khai báo của Triệu Ái Hoa, người phụ nữ này cũng vô cùng đáng thương, thời điểm còn chưa kết hôn thì bởi vì vẻ ngoài xinh đẹp, ở trong thôn liền có không ít tin đồn nhảm nhí, sau khi gả vào tới thị xã, người chồng cứ luôn vịn vào tin đồn cũ thường xuyên không đánh thì mắng, thật vất vả chồng mới đi nơi khác làm ăn, có được vài ngày lành, giờ lại xảy ra chuyện như vậy .
Xuất phát từ đồng tình, cũng thấy đáng thương cho đứa nhỏ mới vừa mất cha đã sắp phải mất mẹ, Cục Công An liền đồng ý với chuyện này.
Vừa điều tra ra, thật đúng là khiến người ta đau lòng.
Triệu Ái Hoa đúng là oan uổng, từ khi cô ấy đồng ý để cảnh sát điều tra, nhóm người Giang Đại Vĩ liền tin tưởng, nhưng chuyện không nghĩ tới chính là, người lén lút báo tin đồn nhảm với chồng cô ấy lại là vị hàng xóm bên cạnh đã nhiệt tình chạy tới báo án.
Nguyên nhân tìm ra chỉ vì do vì Triệu Ái Hoa lớn lên xinh đẹp, bị cô ta gặp được vài lần nói chuyện với đàn ông, vào nửa đêm còn nghe được ở cách vách có động tĩnh, liền tự bổ sung nhiều hình ảnh không hay ho, khơi mào thị phi.
Mà động tĩnh kia chỉ là do Triệu Ái Hoa bị lao, mấy ngày mưa dầm liền nhức mỏi đến chịu không nổi, mới rời giường đi nấu nước hoặc là đi lại, mấy thứ này đều được con trai của Triệu Ái Hoa và xét nghiệm từ bệnh viện chứng thực, Triệu Ái Hoa đã từng mua không ít thuốc dán.
Giang Đại Vĩ ở phía sau vò đầu bứt tai, bực bội nói: “Lão đại, hiện tại điều tra rõ ngọn nguồn lời đồn đãi cùng nguyên nhân gây ra rồi, nhưng vậy không thể bởi vì mấy mụ già thối chuyên đồn đại lung tung mà phán tội được, hại hai mạng người, hủy hoại cả một nhà người ta, chúng ta lại không thể làm gì với họ, thật là muốn khâu miệng loại người đó lại, hại người ta thảm như vậy!”
Lòng anh ta đầy căm phẫn cũng phiền muộn, Hoắc Đình cũng thấy khó chịu nhưng chỉ sa sầm mặt nói: “Đi về trước đã.”
Tầm mắt lúc này lại lơ đãng nhìn về phía ba cô gái kia vừa đi xa.
Giang Đại Vĩ chưa từng gặp qua Thẩm Hoa Nùng, không biết vừa rồi là cô ta, nhưng anh đã từng gặp qua, cho dù vừa rồi không có thấy tận mặt, chỉ nghe tiếng nói cùng dáng người trốn chạy, cũng đã đủ biết là ai.
Đừng nói cô ta rất an phận thủ thường, cho dù cô ta có chơi đùa càn rỡ, Hoắc Đình cũng sẽ không qua tâm, chờ vụ án này kết thúc, anh sẽ dành thời gian về nhà ly hôn với cô ta.
Lưu Tín Phương cũng ra sức, một hơi giúp đỡ mua được hơn tám cân lương thực, biết cháu gái ngoại khả năng không cần nhiều gạo, còn cố ý lấy cho ba cân nếp dẻo thơm giống lúa muộn cùng một cân nửa gạo nếp, còn có thêm ba cân bột mì cùng hơn một cân bột đậu hỗn hợp.
Qua trọng là cô ấy còn mua lại được từ tay đồng nghiệp hai cái móng heo, một cân mỡ lá heo, hơn một cân da cùng nửa cân thịt ba chỉ.
Trời nóng nên bảo quản đồ khó khăn, một đống đồ không ăn xong thì sẽ hỏng mất, Thẩm Hoa Nùng không có cần móng heo, chỉ cần nửa cân da heo cùng mỡ lá, thịt ba chỉ chỉ cần một miếng nhỏ, còn không đến hai lạng.
Lưu Hà đem gạo và mì đều toàn bộ cho giao cho Thẩm Hoa Nùng, nếu chỉ lo đồ ăn Trung Quốc cho Lưu Hà mà nói, món chính của ba người ngày dùng 8 cân rưỡi này là đủ.
Các loại gia vị tương dầu mắm muối đường cũng thông qua Lưu Tín Phương chuẩn bị đầy đủ hết, đủ dùng một thời gian.
Thẩm Hoa Nùng cùng Lưu Hà nói một tiếng, một tháng rau dưa cùng trứng gà liền bù đắp cho phần gia vị này cả, ăn cái gì thì cô tự nhìn mà chuẩn bị, kết quả chờ đến khi trên đường về nhà cô mới phát hiện trong giỏ lại nhiều ra tới 5 hào.
Thẩm Hoa Nùng cũng không biết là Từ Lệ Lệ hay Lưu Hà thả vào.
Hai cô gái này sau khi vén tóc nhìn mắt cô, thấy được vẻ ngoài của cô, còn thăm dò ‘ thịt’ trên người cô, tàn nhẫn dày vò cô hồi lâu, sau đó còn sôi nổi thề, “Chúng tôi tuyệt đối sẽ không trông mặt mà bắt hình dong, tuy rằng cô lớn lên yêu mị, nhưng mà tấm lòng cô đẹp nha, nhân phẩm của cô chúng tôi đều biết rõ, tin chứ, như thế nào không tin cho được.”
Thẩm Hoa Nùng : “Lớn lên yêu mị” cùng “tấm lòng đẹp” là đối lập nhau sao! Không cần dùng lung tung hai từ “Tuy rằng, nhưng mà” có được không vậy!
Hiện tại nhìn thấy năm hào này, cảm thấy hình như bọn họ đều đang đồng tình với mình, cô có cảm giác như bởi vì thấy bản thân mình lớn lên đáng thương nên họ cho cô thêm 5 hào để an ủi.
Tâm tình phức tạp hơn rất nhiều, Thẩm Hoa Nùng còn vì mục đích kết giao bạn bè không đơn thuần của mình mà có chút áy náy, âm thầm quyết định, về sau cũng đối xử với hai người bọn họ chân thành một chút.