“Nhưng lựa chọn của ông cũng đúng”.
Độ Mệnh Kiếm Tiên chuyển đề tài: “Nếu tin tức nhà họ Bạch và nhà Hiên Viên truyền ra là thật thì nhà họ Kiền cũng không dễ đối phó như vậy”.
“Thế lực đứng sau nhà họ Kiền kia thật sự lợi hại đến mức đó à?”, Kim Toán Bàn hơi nhíu mày nói, ông ta cũng có nghe tin tức nhà Hiên Viên truyền ra, nhưng không quan tâm lắm, bốn hoàng tộc và tám vương tộc có địa vị siêu phàm ở bí cảnh Côn Luân, tồn tại mấy nghìn năm, dù là thế lực phát triển mạnh như Long phủ, có thực lực sánh vai với hoàng tộc và vương tộc cũng chỉ là phù dung chớm nở mà thôi, chỉ mấy trăm năm đã hoàn toàn biến mất trong bí cảnh Côn Luân.
Trong mắt ông ta, nhà họ Kiền đã xem như thế lực hàng đầu bí cảnh Côn Luân rồi, phía sau sao có thể có ai nữa chứ?
“Độ Mệnh, ông có biết gì không?”
Lôi Thiên Tuyệt nhỏ giọng hỏi, lão biết Độ Mệnh có lai lịch bí ẩn, có lẽ thật sự biết một vài điều mà họ không biết.
“Nếu thật sự có liên quan đến Ma Tộc thì chuyện này không dễ giải quyết đâu, chúng ta đến nhà Hiên Viên xem sao đã”, Độ Mệnh Kiếm Tiên từ tốn nói.
Núi Côn Khư, nơi ở của nhà Hiên Viên.
Trên núi Côn Khư, bốn hoàng tộc chiếm trọn bốn đỉnh núi tốt nhất, ngay cả tám vương tộc cũng chỉ có thể tìm kiếm nơi khác bên ngoài dãy núi Côn Khư làm nơi ở của gia tộc.
Nhà Hiên Viên là hoàng tộc, kỳ hoa dị thảo, linh tuyền dị thạch ở khắp nơi, từng linh mạch như một con rồng lớn tập trung về từ bốn phương tám hướng, mà nơi ở của nhà Hiên Viên thì ở trung tâm của rất nhiều linh mạch, giống như trăng sáng được sao vây quanh.
Lúc này, nhà Hiên Viên vô cùng náo nhiệt.
Vì lời mời của nhà Hiên Viên và nhà họ Bạch, rất nhiều gia tộc thế lực và tán tu đều đi đến nơi ở của nhà Hiên Viên, vô số cao thủ tập trung.
Những nhân vật có chỗ đứng trong bí cảnh Côn Luân gần như đều xuất hiện ở nhà Hiên Viên, ngoài hai nhà Thanh Kiền, các gia tộc lớn khác đều phái những nhân vật quan trọng đến, người dẫn đầu các thế lực lớn hầu như cũng đều đến.
Lúc này có thể nói là Địa Tiên tập hợp, cao thủ tập hợp.
Những người này đều là nhân vật giậm chân một cái cũng có thể khiến bí cảnh Côn Luân rung chuyển, hôm nay lại tập hợp hết ở đây.
“Anh Long, có chuyện gì vậy? Bình thường những nhân vật lớn này rất ít ra mặt, cũng rất khó nhìn thấy, sao hôm nay em đã nhìn thấy mấy gia chủ của vương tộc rồi, chẳng lẽ nhà Hiên Viên và nhà họ Kiền thật sự đánh nhau sao?”
Một Thần cảnh trong đám đông dùng thần niệm truyền âm hỏi.
Hắn tên Trương Minh, đến từ một gia tộc trung đẳng, trong gia tộc cũng có Địa Tiên tọa trấn, dù còn trẻ đã có tu vi Thần cảnh, nhưng lúc này lại có vẻ không đủ tư cách. Nhà họ Trương chỉ là một gia tộc nhỏ, mà hắn còn là một tiểu bối, không được biết rất nhiều chuyện.
Mỗi một người trong những khách khứa này đều không phải người nhà họ Trương của hắn có thể trêu vào.
“Cậu không nghe nói sao? Lần này cao thủ Địa Tiên của các gia tộc lớn ngã xuống đều do nhà họ Kiền và nhà họ Thanh ra tay, bây giờ nhà Hiên Viên mời những gia tộc lớn này đến là vì đối phó với nhà họ Kiền và nhà họ Thanh”, Từ Long đáp.
Cụ ông nhà họ Từ của anh ta là cao thủ Địa Tiên hậu kỳ, hơn nữa nhà họ Từ vốn dĩ lệ thuộc và nhà Hiên Viên, cho nên cũng biết được nhiều chuyện hơn.
Anh ta tỏ vẻ lo lắng, từ trong gia tộc anh ta biết lần này nhà Hiên Viên thật sự quyết tâm đấu một trận với nhà họ Kiền. Cụ ông Thiên Tiên cũng sẽ ra tay, không biết sẽ có bao nhiêu người bỏ mạng trong trận chiến này nữa.
“Sẽ không nghiêm trọng như thế chứ? Hai mươi năm trước không phải nhà họ Bạch và nhà họ Thanh cũng dữ dội lắm, rồi cũng kết thúc qua loa đó sao?”, Trương Minh hơi khó tin nói.
“Cậu thì biết cái gì, chuyện lần này không giống”, sau khi quát khẽ một tiếng, Từ Long cũng không nói nữa, vẻ mặt tràn đầy u sầu.
Trong điện Nhân Hoàng.
Hiên Viên Phá Thành ngồi ở vị trí đầu, gia chủ của các gia tộc khác ngồi bên dưới cụ, các cao thủ đỉnh cao Địa Tiên như Lôi Thiên Tuyệt, Độ Mệnh Kiếm Tiên cũng có mặt, nếu ai có thể đi vào điện Nhân Hoàng sẽ phát hiện có tới mười mấy cao thủ đỉnh cao Địa Tiên. Nhưng lúc này trong điện không có ai nói chuyện, vẻ mặt ai cũng rất nghiêm túc.
“Nhà họ Khâu sao thế? Chẳng lẽ muốn đứng về phía nhà họ Kiền?”
Gia chủ Tống Bắc Hàn của nhà họ Tống bất mãn nói, lúc này ngoài nhà họ Khâu, gia chủ của các gia tộc trong vương tộc hoàng tộc đều đã đến đủ, chỉ có người nhà họ Khâu mãi không thấy đến.
“Bây giờ nhà họ Khâu đã xuống dốc, trong gia tộc bọn họ cũng chỉ có một đỉnh cao Địa Tiên, hơn nữa tuổi thọ của ông già kia trong tộc bọn họ cũng sắp hết, có lão ta hay không cũng thế thôi”, gia chủ Đông Phương Hoàng của nhà Đông Phương khinh thường nói.
Nhà Đông Phương và nhà họ Khâu đều là Vương Tộc, mấy nghìn năm trước quan hệ của hai nhà này không tốt, biết bao nhiêu năm nay vẫn không ngừng mâu thuẫn, mọi người không hề thấy ngạc nhiên vì hành động châm chọc của Đông Phương Hoàng.
“Đợi lát nữa đi, tôi đã cho người đến nhà họ Khâu rồi”, Hiên Viên Phá Thành giơ tay lên, ngăn Đông Phương Hoàng nói tiếp.
Cụ vừa dứt lời, Hiên Viên Vô Địch đã bay vào từ bên ngoài.
Lúc này, sắc mặt của Hiên Viên Vô Địch rất khó coi, nhìn mọi người trong điện, nói: “Nhà họ Khâu bị tiêu diệt rồi, không một ai sống sót cả”.
“Hả?”
“Không thể nào!”
“Hiên Viên Vô Địch, chuyện cười này không buồn cười chút nào”.
Nghe thấy tin tức này, phản ứng đầu tiên của mọi người là không tin, dù mấy trăm năm nay nhà họ Khâu suy sút, nhưng một vương tộc đương nhiên cũng có nền tảng của mình, huống hồ vương tộc hoàng tộc bọn họ đều tập trung ở dãy núi Côn Khư, nơi ở của nhà họ Khâu chỉ cách nơi này mấy trăm kilomet, Thiên Tiên của nhà họ Khâu cũng chưa chết, xảy ra trận chiến giữa các Thiên Tiên ở khoảng cách gần như vậy, bọn họ không thể nào không cảm nhận ra được.
“Nhà họ Khâu đã thành một vùng đất chết, cụ ông nhà họ Khâu bị chém đầu bằng một kiếm.
Hiên Viên Vô Địch lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc.
Vẻ mặt mọi người cũng thay đổi, một vương tộc bị tiêu diệt cũng không phải chuyện nhỏ, hơn một nghìn năm, đây là lần đầu tiên vương tộc bị tiêu diệt.
Lôi Thiên Tuyệt và Độ Mệnh Kiếm Tiên liếc mắt nhìn nhau, Lôi Thiên Tuyệt nói: “Đến nhà họ Khâu xem sao”.
“Đúng, đi xem thử trước đã”.
Mọi người đều bay ra từ trong điện Nhân Hoàng, chạy đến chỗ ở của nhà họ Khâu.
Hiên Viên Phá Thành gọi một trưởng lão Địa Tiên hậu kỳ đến, dặn dò đơn giản mấy câu rồi cũng đi theo.
“Có chuyện gì thế?”
“Tôi thấy hình như gia chủ Hiên Viên và mọi người ra ngoài rồi”.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Mọi người đang ở trong nhà Hiên Viên bàn tán xôn xao, khi nãy cao thủ của các thế lực lớn rời đi hoàn toàn không lẩn tránh, gần như tất cả mọi người đều nhìn thấy.
“Li Mộng, có chuyện gì thế?”
Âu Dương Hào nhỏ giọng hỏi.
Hắn ta là anh họ của Âu Dương Nguyệt, cũng là dòng chính của nhà Âu Dương, vẫn luôn theo đuổi Li Mộng tiên tử.
“Tôi cũng không biết, sư phụ tôi không thông báo với tôi”, Li Mộng lắc đầu nói. Tuy mấy người Lôi Thiên Tuyệt và Kim Toán Bàn nói chuyện cũng không che giấu bọn họ, nhưng rất nhiều chuyện cô ta cũng không hiểu rõ lắm.
“Thấy mấy tộc trưởng gấp rút như thế, chắc hẳn là xảy ra chuyện lớn rồi”.
Thánh tử Nam Cung Thái Hư của nhà Nam Cung lắc đầu nói: “Nhưng mấy tiểu bối chúng ta cũng không thể tham dự vào chuyện này, thời gian không chờ đợi ai mà!”
Nghe lời Nam Cung Thái Hư nói, sắc mặt mọi người đều trở nên nghiêm túc, dù họ đều là dòng chính của các thế lực lớn, nhưng bọn họ vẫn còn quá trẻ, trong bọn họ cũng chỉ có năm người bước vào cảnh giới Địa Tiên là Nam Cung Thái Hư, Hiên Viên Long… Những người khác vẫn còn giãy giụa ở cảnh giới Nhân Tiên, trận chiến lớn thế này bọn họ không thể nào nhúng tay vào.
Danh Sách Chương: