"Nguyên thống lĩnh, có thể mượn đao dùng một lần hay không." Tiếng nói của Mục Cực rất nhẹ. Nhẹ như gió xuân thổi qua cành liễu, lá liễu xào xạc. Nhẹ đến mức như mưa thu đánh vào mái hiên, những khối gạch ngói giòn tan. Nhưng lại rất kỳ quái. Thanh âm nhẹ nhàng như vậy lại giống như sấm chớp ở trong thiên quân vạn mã, truyền rõ ràng vào trong tai mỗi người ở đây. Sắc mặt Từ Hàn từ nghi hoặc hóa thành bừng tỉnh, hắn cuối cùng cũng hiểu được hậu thủ của vị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.