"Tiền đồng." Khương Việt ngẩn người, y nhận lấy đồng tiền từ trong tay Từ Hàn, sau đó vỗ ót một cái, vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, y liên tục gật đầu nói: "Đúng đúng đúng! Chính là đồng tiền này." "Vậy phải nói bắt đầu từ năm tháng trước." Thiếu niên lẩm bẩm. "Đường huynh đã kết thúc kỳ nghỉ, lại đi đến Liêu châu. Đêm đó ta một thân một mình buồn chán lắm, liền nghĩ tới Lưu Thương các... Ừm, tóm lại chính là đi một chỗ uống rượu." "Uống tới vui vẻ, đang hăng hái liền tiền tài
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.