Ầm! Sau một tiếng sấm mùa xuân. Thành Trường An lại nổi lên mưa phùn. Diệp Hồng Tiên xuyên qua hành lang cổ kính của Thiên Sách phủ, đi tới trước cửa phủ. Mưa xuân rơi trên mái hiên, theo khe hở của gạch ngói vụn chảy xuống, tạo thành một rèm mưa ở trước mặt nàng. Người đi đường vội vàng, giày dép giẫm lên mặt đất lát đá xanh, đạp lên nước đọng, khiến cho nước mưa văng khắp nơi. Mưa xuân kéo dài làm cho trong lòng người ta phiền muộn. Ít nhất Diệp Hồng Tiên rất là chán ghét đối với chuyện này,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.