Từ Hàn lại trầm mặc xuống. Lúc này đây, hắn đại khái hiểu được tâm tình của Sở Cừu Ly. Đó là ánh huỳnh quang le lói trong vực sâu hắc ám vô biên, cũng là chồi non được dốc lòng che chở trong sa mạc vô tận. Vô sự vô bổ, nhưng lại có còn hơn không. Đó là tia hy vọng cuối cùng còn sót lại trong tuyệt vọng. Mà con người đôi khi chính là kỳ quái như vậy. Hết lần này tới lần khác, chỉ cần một chút hy vọng thì mới có thể có dũng khí tiếp tục bò trên thế
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.