Trên đỉnh núi Côn Luân, kim quang mãnh liệt. Thần uy hạo đãng như thủy ngân trút xuống, cho dù Diệp Hồng Tiên và Ngụy Trường Minh ở dưới chân núi cũng có thể cảm nhận được rõ ràng biến cố này. "Đây là..." Diệp Hồng Tiên tất nhiên là chưa bao giờ thấy tình cảnh như vậy, hai mắt nàng trợn tròn nhìn thẳng lên đỉnh núi ở phương xa, hai đầu lông mày đầy vẻ kinh hãi. "Tiên cung bị hắn mở ra rồi." Ngụy tiên sinh đang đứng trên Phượng Hoàng Thần điểu, nhíu mày đáp lại. Diệp Hồng Tiên hơi
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.