Lần sau không thể để hắn vào nữa.
Coi như là cảm kích sự trợ giúp của hắn đối với mẹ mình thì cũng không nên dùng loại phương thức này.
Lần này Phó Huân đi, liên tục một tuần không xuất hiện trở lại, Giang Phi cũng rơi vào trạng thái tự do, cậu biết có Phó Nam rồi, Phó Huân không thể nào tốn quá nhiều tâm tư ở trên người mình mà.
Mặc dù hắn nói thích mình nhưng loại chuyện hoang đường này tuyệt đối không thể chịu được những thử thách của thời gian, căn bản không cần phải để ý.
Tối hôm đó dùng bữa tối xong, Giang Phi rửa bát ở trong phòng bếp thì Quý Hằng gọi điện tới.
Giang Phi lau một tay vào tạp dề, sau đó nhận nghe điện thoại.
“Ha Tiểu Phi, cậu biết không.” Quý Hằng cơ hồ chưa cho Giang Phi bất luận thời gian để phản ứng nào, mở miệng liền nói ngay: “Diệp Phong Miên sắp công khai tình cảm.”
Chén cháo trắng trong tay Giang Phi rơi ‘rầm’ một tiếng xuống bồn rửa bát, một tay cậu bám vào thành bồn, đốt ngón tay có phần trắng bệch, một lúc lâu mới thấp giọng nói: “Chuyện này có quan hệ gì với tớ?”
Tin tức trọng đại có liên quan đến Diệp Phong Miên, Quý Hằng luôn nói với Giang Phi trước tiên, mấy năm nay hắn đã thành thói quen, nghề nghiệp cùng nơi ở của hắn có thể giúp hắn biết chuyện riêng của giới nghệ sĩ trước người bình thường.
“Nga tớ quên mất cậu đã không còn làm fan nữa.” Quý Hằng nói: “Tớ cũng là lấy tin tức từ chỗ bạn, mười giờ tối nay, Diệp Phong Miên sẽ công khai tình yêu với Bốc Quả ở trên mạng, bạn của bạn tớ viết bài cho giải trí Huân Nguyên, chờ tối nay khi Diệp Phong Miên công khai tình cảm sẽ đăng bài đầu tiên để dẫn dắt dư luận chính diện, cho nên…”
Quý Hằng nói oang oác một đống nhưng lại bị lỗ tai Giang Phi lọc sạch chỉ còn một câu: Mười giờ tối nay Diệp Phong Miên sẽ công khai tình cảm…
“Alo Giang Phi, này, cậu có nghe tớ nói không?” Lâu không thấy Giang Phi đáp lại, Quý Hằng liền nói: “Cậu sẽ không khóc đến ngốc đi.”
“Tớ có cái gì mà phải khóc chứ.” Giang Phi cười khổ nói: “Coi như từng là fan hâm mộ thì trong lòng tớ cũng chỉ có chúc phúc cho anh ấy.”
“Vậy tớ nói thêm một tin nữa, Diệp Phong Miên hắn…”
“Được rồi Quý Hằng.” Giang Phi nói: “Tớ đã sớm nói với cậu, tớ không hứng thú với tin tức có liên quan đến Diệp Phong Miên.”
Quý Hằng bên đầu điện thoại kia ngừng lại một lúc, cuối cùng thở dài đáp: “Giang Phi, cậu thật sự nghĩ rằng tớ không biết sao? Cậu đã từng ở chung với Diệp Phong Miên.”
Trong lòng Giang Phi vô cùng khiếp sợ: “Cậu…”
“Cậu đã quên tớ làm gì à?” Quý Hằng nói: “Tớ có đồng nghiệp từng chụp trộm Diệp Phong Miên, bởi vì hình chụp không có giá trị nên vẫn giữ lại, mấy ngày trước tớ mới phát hiện trong bức hình kia có cậu, người bình thường có thể sẽ chỉ cảm thấy cậu cùng hắn chỉ là biết nhau, nhưng tớ biết cậu thích hắn, với cá tính của cậu, có thể thoải mái chung một chỗ nói đùa với hắn như vậy, đã nói lên Diệp Phong Miên cũng thích cậu, nếu không cậu căn bản sẽ không có dũng khí đến gần Diệp Phong Miên…”
Giang Phi há miệng, cuối cùng cũng từ bỏ không giải thích nữa…Cậu biết Quý Hằng là paparazzi, sở trưởng nhất chính là quan sát kỹ, mình với hắn làm bạn tốt mấy năm nay, bị hắn nhìn thấu tâm tư cũng không coi là hiếm lạ.
“Nếu cậu đã biết, sao còn nhắc tới anh ấy ở trước mặt tớ.” Giang Phi nhàn nhạt nói: “Không nhìn ra tớ và anh ấy đã kết thúc rồi sao? Hay là cậu muốn dùng tớ làm tin tức độc nhất.”
“Đệt! Tại sao cậu có thể nghĩ tớ như vậy chứ, chúng ta là bạn mấy năm, tớ đã từng lợi dụng cậu lúc nào chưa, lần nào có chuyện tốt không phải liền nghĩ đến cậu đầu tiên sao.”
“Thật…thật xin lỗi.” Giang Phi thấp giọng nói: “Hiện tại tớ…tâm trạng không tốt cho lắm.”
“Thôi, không so đo chuyện này với cậu nữa, cậu nói với tớ đi, cậu còn thích Diệp Phong Miên không? Tớ luôn cảm giác cậu vẫn còn để ý hắn.”
Giang Phi khổ sở cười nói: “Thích thì sao, không thích thì thế nào, anh ấy cũng đã có người yêu rồi.”
“Cậu từng ở bên cạnh hắn, chắc chắn biết số của hắn, cậu có thể gọi điện để cho hắn thấy tâm ý của mình, nếu giữa các cậu còn cái hiểu lầm gì, cậu cũng có thể nói cho hắn biết mà.” Quý Hằng nói: “Dù là giữa các cậu chỉ còn một xíu cảm tình thì cậu vẫn có thể cố gắng thử sức một lần, có lẽ còn khả năng vãn hồi.”
Ngực Giang Phi giống như bị cái gì đập mạnh vào, khẽ run hỏi: “Vãn…vãn hồi?”
“Tớ không biết các cậu vì sao lại chia tay nhưng tớ thật sự cảm thấy cậu hợp Diệp Phong Miên hơn là cái Bốc Quả nổi tiếng trên mạng đó, tớ không biết sao Diệp Phong Miên lại vừa ý cậu ta, trước đó Diệp Phong Miên còn bị chụp được hẹn hò với một cô gái, cho nên khẳng định không quen Bốc Quả được bao lâu, nhanh như vậy đã chung một chỗ, cậu cảm thấy bọn họ có thể có tình cảm gì chứ, cái Bốc Quả đó từng qua lại với không ít người, thủ đoạn mê hoặc người cực cao, Diệp Phong Miên nhất định là nhất thời bị cậu ta mê hoặc.”
Giang Phi trầm mặc hồi lâu mới thấp giọng nói: “Có lẽ là bọn họ yêu nhau thật lòng.”
“Yêu thật lòng cái rắm! Cậu lên mạng tìm kiếm cái tên Bốc Quả này liền biết cậu ta có bao nhiêu hạ tiện.” Quý Hằng nói: “Thay đổi bất ngờ này của Diệp Phong Miên mà công khai, fan của hắn khẳng định sẽ đi không còn một ai.”
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện điện thoại với Quý Hằng, Giang Phi không kìm được sự tò mò mà tìm kiếm Bốc Quả ở trên mạng, chi chít các tìm kiếm có liên quan đến Bốc Quả đều là scandal của hắn, một vài trang khoa trương đến mức khiến người ta không phân rõ thật giả.
Có thể tìm kiếm tư liệu dễ như trở bàn tay như thế, Giang Phi tin tưởng Diệp Phong Miên nhất định cũng biết, cho dù như vậy nhưng Diệp Phong Miên vẫn chọn chung một chỗ với Bốc Quả như trước, vậy chỉ có thể là bởi vì tình yêu.
Nhưng…thật sự không có nguyên nhân nào khác sao?
Diệp Phong Miên là người nghiêm cẩn chững chạc như vậy, sao lại chắc chắn quan hệ với người khác trong thời gian ngắn ngủi như thế chứ, trước đây không lâu rõ ràng còn truyền ra tin sắp đính hôn với nữ nhân khác.
Giận mình sao? Hay là…
Càng nghĩ sâu thêm, nội tâm Giang Phi càng thêm đấu tranh cùng bất an, cậu cầm điện thoại lên, bấm chuỗi số riêng của Diệp Phong Miên trong trí nhớ, nhưng lại không có dũng khí để gọi.
Vãn hồi sao?
Nào có cái hiểu lầm cần giải thích gì, đoạn quan hệ giữa cậu với Phó Huân đúng là đã thực sự tồn tại, Diệp Phong Miên thậm chí còn nghe thấy tiếng thở dốc của cậu dưới người Phó Huân…Dưới sự kích thích như vậy, có lẽ cậu đã sớm thành cái gai trong tim Diệp Phong Miên.
Bốc Quả đó hạ tiện, Giang Phi cậu chẳng phải cũng như vậy sao, cậu có tư cách gì mà cắt đứt bọn họ chứ…
Giang Phi cầm điện thoại di dộng, ngây ngô ngồi ở trên ghế salon đến mười giờ tối.
Màn hình điện thoại đẩy một vài tin tức lên.
—–Bất ngờ! Diệp Phong Miên công khai tình cảm!——
—–Chấn động! Diệp Phong Miên cùng Bốc Quả cuối cùng lại thành người yêu!—–
—–***!!!—–
Giang Phi vì con tim đang ngừng co thắt của mình mà cảm thấy buồn cười, rõ ràng đã qua lâu như vậy rồi, rõ ràng cảm thấy đã quên Diệp Phong Miên đi, vậy mà…
Giang Phi tắt chiếc điện thoại đang đẩy tin tức lên, thay quần áo khác rồi đi ra ngoài.
Mấy ngày qua không bước chân ra khỏi nhà mà chỉ ngồi vẽ, cũng nên ra ngoài hóng mát một chút.
Đi dạo một vòng rồi trở lại, cuộc sống có trải qua thế nào thì vẫn phải tiếp tục.
Gần tiểu khu có một khu chợ nằm ở hai bên đường phố, mới qua mười giờ rưỡi nên loạt quán hàng rong vẫn bày sạp đêm, chỉ mười mấy quầy thôi cũng có thể tạo thành một buổi chợ đêm náo nhiệt, quầy bán quần áo cùng đồ dùng hàng ngày, quầy khác thì nướng đồ ăn vặt.
Thời điểm Giang Phi đi đến quán hàng rong mới vừa bày sạp, cậu liền tùy tiện tìm một bàn ngồi xuống, gọi một đống đồ nướng tanh mặn, lại thêm hai chai bia cùng một chai rượu cay có vỏ ngoài tinh xảo…