Mục lục
Chàng Rể Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

      Đợi đến khi hai luồng sáng đến gần, trên mặt người của bảy tông môn đều lộ vẻ nghi ngờ.  

      “Cụ tổ Hắc Phong, Võ Trực của Phù Sơn Tông đâu? Còn nữa, người này là ai?”, cụ tổ Mạc Liễu của Lưu Quang Tông tỏ vẻ đề phòng.  

      Cụ tổ Hắc Phong và Võ Trực cùng nhau ra ngoài truy sát Thanh Trích Tiên, bây giờ cụ tổ Hắc Phong lại trở về cùng một người trẻ tuổi xa lạ, khiến lão không thể không nghi ngờ.  

      Người của bảy tông môn khác cũng quan sát Lâm Ẩn, Thanh Trích Tiên bị thương nặng, cụ tổ Hắc Phong và Võ Trực không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn được, nếu có chuyện kỳ lạ xảy ra chắc chắn là vì người trẻ tuổi trước mắt.  

      Còn hai nửa bước Chân Thần của bí cảnh Côn Luân và bốn nửa bước Chân Thần của Ma Tộc thì lại nhìn Lâm Ẩn đi đến cùng cụ tổ Hắc Phong với vẻ mặt ngạc nhiên, bọn họ không ngờ Lâm Ẩn lại tìm đến đây.  

      “Các vị, đã lâu không gặp!”  

      Lâm Ẩn tiến lên một bước, lạnh nhạt nói.  

      Lâm Ẩn đảo mắt nhìn quanh, phát hiện người của bảy tông môn đang quan sát mình, ánh mắt của lão Long Vương rất phức tạp, Hiên Viên Vũ thì lạnh nhạt, bốn nửa bước Chân Thần của Ma Tộc cũng nhìn chằm chằm vào anh.  

      Thấy Lâm Ẩn lên tiếng, cụ tổ Hắc Phong cũng thầm thở phào, những người này không có một ai là người hiền lành cả, nếu biết ông ta dẫn đường cho Lâm Ẩn thì nhất định sẽ bị nhằm vào.  

      “Lâm Ẩn, không ngờ ngươi lại có thể tìm đến đây”, lão Long Vương nhìn Lâm Ẩn bằng ánh mắt phức tạp.  

      Đúng là lão cố ý bảo Huyền Quy tiết lộ manh mối của rừng Ma Quỷ cho Lâm Ẩn, nhưng bây giờ nhìn thấy Lâm Ẩn, lão lại phát hiện mình đã mơ hồ không thể nhìn thấu thực lực của anh rồi.  

      “Ha”.  

      Veda cười khẩy nói: “Người này chính là Lâm Ẩn đã tiêu diệt tông môn bên ngoài của các người đấy, các người xem nên xử lý thế nào?”  

      Bao cao thủ Ma Tộc khác cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Ẩn, bọn họ vốn dĩ đã thấy bất mãn vì người của bảy tông môn kéo lão Long Vương và Hiên Viên Vũ nhập bọn, bây giờ Lâm Ẩn tiêu diệt bảy tông môn bên ngoài, bọn họ muốn xem xem những người này sẽ làm thế nào.  

      Mấy người còn lại của bảy tông môn cũng nhìn chằm chằm Lâm Ẩn bằng ánh mắt không có thiện cảm, dù bọn họ không quan tâm đến sự sống chết của những đồ tử đồ tôn kia lắm, nhưng hành động lần này của Lâm Ẩn rõ ràng là đang vả vào mặt bọn họ.  

      “Bây giờ đã đến nơi sâu nhất trong tiên thổ, chẳng mấy chốc sẽ đến điểm đích, bây giờ nếu xảy ra tranh đấu, e rằng sẽ thu hút những dị thú mạnh mẽ kia đến”, lão Long Vương hờ hững nói.  

      “Ông muốn bảo vệ hắn à?”, Veda lạnh lùng hỏi.  

      “Chúng ta đông người như vậy, dù là đám dị thú kia đến đây hết cũng không có gì phải sợ cả”, người nói chuyện là Lăng Vân, nửa bước Chân Thần của Thái Sơ Thần Triều, vẻ mặt lão ta vô cùng kiêu ngạo, còn không thèm nhìn thẳng vào Lâm Ẩn.  

      “Giết đi, giữ lại cũng chỉ làm hỏng việc thôi”, thánh tử Thái Sơ cũng lạnh lùng nói.  

      Thái Sơ Thần Triều của bọn họ ở tinh vực Hoang Mộc trước giờ đều nói một không hai, bọn họ cũng không coi những thế lực khác ra gì, chứ đừng nói là một Lâm Ẩn xuất thân từ hành tinh xanh.  

      “Thánh tử…”  

      Lão Long Vương còn muốn nói tiếp, đã bị thánh tử Thái Sơ lạnh lùng ngắt lời: “Nếu không vì nể tình hai người xuất thân từ hành tinh xanh, ông cho rằng các người có tư cách cùng tiến vào tiên thổ với chúng tôi sao? Nếu tôi đã ra quyết định, ông cũng không cần phải chen miệng vào nữa”.  

      Lão Long Vương im lặng, thực lực của lão mạnh hơn nửa bước Chân Thần khác của bảy tông môn nhiều, nhưng lúc đối mặt với thánh tử Thái Sơ đã bị hắn ta đánh bại với ba chiêu, ngay cả trọng thương của Thanh Trích Tiên cũng là do thánh tử Thái Sơ gây ra.  

      “Hầy”.  

      Lão Long Vương thở dài một tiếng, không nói tiếp nữa.  

      “Chỉ là một kẻ mới lên cấp nửa bước Chân Thần, sao có thể phiền thánh tử ra tay được?”, Hiên Viên Vũ cầm tổ khí của nhà Hiên Viên trong tay, bước lên một bước, chĩa kiếm vào Lâm Ẩn.  

      Cụ ta biết rõ sự mạnh mẽ của bảy tông môn, thậm chí không chỉ một lần nghe nói người của tinh vực Hoang Mộc đã thông qua Truyền Tống Trận xác định vị trí của hành tinh xanh, chẳng mất bao lâu sẽ đi dọc theo tinh lộ đến đây, hơn nữa Ma Tộc cũng sẽ nhanh chóng đến hành tinh xanh, nương nhờ vào Thái Sơ Thần Triều chính là cách duy nhất.  

      “Hiên Viên Vũ, chỉ cần ông giết thằng nhóc này, Thái Sơ Thần Triều của tôi sẽ cho ông một vị trí trưởng lão”, thánh tử Thái Sơ từ tốn nói.  

      “Cảm ơn thánh tử”.  

      Hiên Viên Vũ mừng ra mặt, lạnh nhạt nói với Lâm Ẩn: “Lâm Ẩn, cậu là người nhất định phải chết, không bằng bó tay chịu trói để tôi được như ý đi!”  

      “Cần gì đến mức này chứ?”  

      Lâm Ẩn lắc đầu, anh biết suy nghĩ của Hiên Viên Vũ, nhưng lại không thể hiểu nổi.  

      Dù có thể thành công gia nhập Thái Sơ Thần Triều, người của Thái Sơ Thần Triều cũng sẽ không đưa cả nhà Hiên Viên của cụ ta đến tinh vực Hoang Mộc hết, Thái Sơ Thần Triều cũng sẽ không khai chiến với Ma Tộc vì hành tinh xanh bọn họ.  

      “Chỉ có thể tôi mới có thể sống tiếp, nhà Hiên Viên của tôi mới có cơ hội sống tiếp, cho nên cậu đi chết đi!”, Hiên Viên Vũ vung hai tay một cái, trường kiếm trong tay nhanh chóng xoay tròn trên không trung biến thành một vầng sáng dài mấy trượng, chớp mắt một cái đã lướt qua hư không mấy nghìn trượng, xuất hiện trước mặt Lâm Ẩn.  

      “Binh khí này cũng không tệ, có thể đứng trong năm vị trí đầu ở Thái Sơ Thần Triều tôi”, thánh tử Thái Sơ gật đầu nói.  

      “Nếu thánh tử thích, đợi sau này lão hủ giành lấy từ Hiên Viên Vũ là được”, Lăng Vân nịnh hót nói. Tuy lão ta là trưởng lão của Thái Sơ Thần Triều, nhưng cũng không phải dòng chính, còn thánh tử Thái Sơ là người được thánh hoàng của Thái Sơ Thần Triều bổ nhiệm làm thánh hoàng đời tiếp theo, tuy bây giờ hai người đều là nửa bước Chân Thần, nhưng địa vị trong Thái Sơ Thần Triều lại chênh lệch rất xa.  

      Lần này có thể đi đến hành tinh xanh cùng Thái Sơ Thánh Tử chính là cơ hội tốt để lão ta gia nhập trận doanh của thánh tử.  

      Thánh tử Thái Sơ híp mắt lại, thanh thần kiếm này ở trong tay Hiên Viên Vũ đã có thể phát huy ra uy lực như thế, nếu ở trong tay hắn ta, hắn ta tinh có thể hủy diệt một tòa thành bằng một đòn. Theo hắn ta thấy tuy đòn đánh này không có uy lực lớn bằng đòn đánh của mình, nhưng muốn giết một thổ dân của hành tinh xanh là chuyện rất nhẹ nhàng.  

      Những người khác cũng đều cho rằng như vậy, ngay cả lão Long Vương cũng nhắm hai mắt lại, chỉ có cụ tổ Hắc Phong vô thức rời xa đám người thánh tử Thái Sơ.  

      “Coong!”  

      Vượt ngoài dự đoán của tất cả mọi người.  

      Lâm Ẩn chỉ giơ tay lên đấm ra một quyền, dùng nắm đấm vàng rực đánh bay tổ khí lâu đời của nhà Hiên Viên, còn để lại một dấu nắm đấm trên thân kiếm bằng đồng.  

      “Gì cơ!”  

      “Sao có thể!”  

      Rất nhiều người đều thấy ngạc nhiên.  

      “Rốt cuộc



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
ĐVC
Đinh Văn Cường Thịnh12 Tháng một, 2021 02:01
Ra tiếp đê tác giả ơi truyện đang hay
ĐVC
Đinh Văn Cường Thịnh11 Tháng một, 2021 03:40
Tác giả sao ko ra truyện nữa vậy
BÌNH LUẬN FACEBOOK