"Đừng kéo, qua ít ngày ngươi sẽ phải đi Tắc Hạ học cung, không biết lúc nào mới trở về, huynh đệ chúng ta thật lâu không có uống rượu với nhau rồi." "Lúc này đừng hòng chạy." Tần Vương nhe răng cười nói, sau đó cưỡng ép lôi kéo Cố Cẩm Niên lưu lại uống rượu. Trọn vẹn uống đến chạng vạng tối, lúc này mới thả người rời đi. Chỉ là, đợi đến sau khi Cố Cẩm Niên đi không bao lâu. Trường Vân Thiên liền đến trong phủ Tần Vương. Thấy Cố Cẩm Niên, nụ cười trên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.