Theo sự kiện lên men.
Chuyện Cố Cẩm Niên nhập thi qua cửa đã truyền khắp toàn bộ Kinh đô.
Nhập thi thì không phải là chuyện lớn gì.
Nhưng dẫn đến dị tượng lại là một chuyện lớn.
Nhất là Cố Cẩm Niên trong mắt bách tính ở Kinh đô là người vô học bất thuật.
Nhưng tin tức đến, thật sự làm bách tính Kinh đô kinh ngạc.
Trong lúc nhất thời, liên quan đến chuyện Cố Cẩm Niên đùa giỡn tôn nữ của Lễ bộ Thượng thư càng trở nên khó bề phân biệt hơn.
Hình tượng của Cố Cẩm Niên không tốt nhưng cũng không có nghĩa là hình tượng của Cố gia không tốt, lão gia tử là đại tướng quân vì nước chinh chiến. Bây giờ ban thưởng là Quốc Công là hình tượng vô cùng tốt trong dân gian.
Chính bởi vì điểm ấy mà các loại nghị luận lại lần nữa xuất hiện, rất nhiều bách tính cho rằng có thể Cố Cẩm Niên bị oan uổng thật sự.
Đây chính là nghị luận.
Mỗi ngày đều có chút biến hóa. Mà xét cả hai mặt, nếu có nói tốt thì nhất định cũng sẽ có nói xấu.
Nhưng mà đối với náo nhiệt ở Kinh đô cùng vui mừng ở Cố gia.
Bên trong thôn Tiểu Khê.
Cũng đã dần dần khôi phục lại bình tĩnh.
Chuyện Cố Cẩm Niên qua cửa cũng bị truyền ra ngoài. Mọi ngời kinh ngạc nhưng rất nhanh bình tĩnh trở lại. Dù sao đối với bọn họ, chuyện mình có thế trúng tuyển hay không mới quan trọng.
Những người khác trúng tuyển thế nào cũng không có quan hệ gì đến bọn họ.
Mà cửa vào phía Nam.
Cố Cẩm Niên nắm một tấm lệnh bài, đi bên trên cầu độc mộc.
Phía trước chính là thôn Tiểu Khê.
Cố Cẩm Niên nhìn về phía lệnh bài trong tay.
Phía trên khắc chữ Thiên.
Hơi nghi hoặc một chút, cũng đầy hiếu kì.
Cố Cẩm Niên nhíu mày, tạm thời không nghĩ ra mà hướng phía bên trong đi đến.
Còn có mười hai canh giờ là khảo hạch sẽ kết thúc.
Mình nhất định phải nắm chặt thời gian.
Nếu ngày cả thư viện Đại Hạ còn không thể nào vào được, vậy thì mất mặt.
Còn mười năm mài một kiếm.
Còn thế này?
Chắc chắn về sau chú ý, Cố Cẩm Niên tiếp tục tiến lên, cùng lúc đó cũng quan sát cây cổ thụ trong đầu mình.
Phía trên cổ thụ đã ngưng tụ ta hai trái tài hoa.
Một trái đã hoàn toàn chín muồi, còn một trái thì thiếu một chút nữa là thành thục.
Hắn đối với trái cây còn hiếu kỳ hơn.
Vì vậy mà không có chút gì do dự, dùng ý niệm hái xuống.
Lập tức.
Một trái rớt xuống.
Trái tài hoa thuần kim sắc từ trên cây rơi xuống, trong chốc lát một cỗ huyền chi lại huyền tin tức tràn vào trong đầu.
Dựa theo hạo nhiên chính khí vô cùng bành trướng, quán thâu ở bên trong nhục thân mình.
Như là hồ quán đỉnh, đả thông kinh kỳ bát mạch.
“Hạo nhiên chính khí?”
Cố Cẩm Niên có chút kinh ngạc, hắn không nghĩ đến, trái tài hoa lại là hạo nhiên chính khí.
Người đọc sách cần thông qua đọc sách, ngưng tụ ra hạo nhiên chính khí giữa Thiên địa.
Chỉ là hạo nhiên chính khí không có cách nào tồn tại trong cơ thể, cho nên cần mỗi ngày đọc sách, chăm học khắc khổ, thẳng đến một ngày đả thông Nho mạch trong cơ thể mới có thể khiến hạo nhiên chính khí ngưng tụ tại cơ thể.
Đây cũng là cảnh giới thứ nhất của Nho đạo, Đọc sách Ngưng Khí.
Bước vào cảnh giới đọc sách Ngưng Khí, trong cơ thể thời thời khắc khắc đều có hạo nhiên chính khí. Mà cỗ tài hoa này dùng để viết văn chương nhưng ẩn chứa tinh khí thần. Lúc người khác đọc có thể trong nháy mắt hiểu rõ văn chương của đối phương có ý gì.
Cái này gọi là chung.
Cho dù là dân chúng tầm thường, nhìn thấy bản thi từ này, cho dù là người không biết chữ cũng có thể hiểu rõ đại khái ý tứ.
Đây cũng là chỗ tốt của Ngưng Khí.
Mà có hạo nhiên chính khí ở trong cơ thể có thể nuôi thân thể Thuần Dương, một chút yêu ma quỷ quái không dám đến gần.
Thần Châu đại lục có rất nhiều yêu ma, những yêu ma này hung ác cùng cực. Một số yêu quái cường đại có thể dùng ngàn dặm biến thành đất chết hau là dẫn đến hồng tai kinh thiên, tai họa bách tính.
Người bình thường khó có thể đối phó, cho dù là mười vạn thiết kỵ xuất thủ, có thể chém giết yêu mà nhưng lại không thể ngăn cản yêu ma gây sóng gió.
Nhưng nếu mời một vị Đại Nho tiến về, viết văn chương liền có thể trấn áo yêu ma hữu hiện, tận khả năng ngăn cản tai nạn.
Đây chính là nguyên nhân vì sao người đọc sách lại có địa vị cao như thế.
Không chỉ đạt được thiên địa tán thành mà tác dụng tính cực lớn, đã có thể thống trị quốc gia, lại có thể bình định nhân họa thiên tai.
Mà hiện tại đối với Cố Cẩm Niên mà nói.
Hắn cách Ngưng Khí còn một đoạn nữa.
Bình thường mà nói thì chỉ cần đọc sách ba năm nữa. Hơn nữa còn không phải học vẹt như vậy là minh ngộ đạo lý, Đọc sách Ngưng Khí.
Nhưng trái tài hoa cho hạo nheien chính khí cuồn cuộn khiến cho Cố Cẩm Niên trực tiếp lược bớt trình tự.
Một khắc đồng hồ sau.
Sau khi Nho mạch đả thông cơ thể, hạo nhiên chính khí chui vào bên trong. Cố Cẩm Niên chính thức đã hoàn thành Đọc sách Ngưng Khí.
Bước vào con đường Nho đạo.
“Tê.”
Bên trong thôn Tiểu Khê.
Cẩm nhận được thân thể phát sinh biến hóa, Cố Cẩm Niên nhịn không được thán phục một tiếng.
Bước vào cảnh giới thứ nhất khiến cho Cố Cẩm Niên phát hiện rõ ràng một loại cảm giác thư sướng trước nay chưa từng có ập đến. Loại cảm giác này hắn khó mà hình dung.
Chủ yếu là đại não.
Giả thiết đại não là một gian phòng sách, như vậy tình huống trước mắt chính là trong phòng sách rối loạn lung tung. Hơn vạn quyển sách tùy ý bày ra, giá sách càng thêm bừa bãi.
Mà bây giờ khi đã bước vào cảnh giới thứ nhất, phòng sách trở nên chỉnh tề, giá sách từng dãy được xếp gọn. Toàn bộ thư tích được xếp đặt hoàn mỹ, đồng thời được phân loại, không đến mức rối loạn lung tung như vậy.
“Đây chắc là suy nghĩ thông suốt đi.”
Một nháy mắt, Cố Cẩm Niên đã hiểu rõ tình huống, trong lòng của hắn tán thưởng Nho đạo cường đại.
Nho đạo sẽ không để cho một người trở nên thông minh nhưng có thể để một người có tư duy trở nên kín đáo, đề cao thật lớn hiệu suất làm việc.
Đây chính là biến hóa thân thể mà hạo nhiên chính khí thì có được huyền chi lại huyền năng lực. Đồng thời còn có thể tẩm bổ nhục thân, hóa thành thân thể Thuần Dương không sợ tà ma.