"Trương Uân." "Ra ngoài." Lúc này, giọng nói của Dương Khai vang lên. Thân là Lễ bộ Thượng thư, Trương Uân là hậu nhân của học trò ông ta, theo lý thuyết cũng xem như có chút quan hệ, nhưng bây giờ ông ta thật sự không thể nhịn hơn được nữa. Tên ngu xuẩn này quả nhiên hỏng não rồi. "Tiên sinh, ta.." Trương Uân biến sắc, hắn chỉ vào Cố Cẩm Niên, lại nhìn về phía Dương Khai, thật sự không biết nên nói cái gì. Rõ ràng hắn đang duy trì tình hữu nghị giữa hai nước...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.