Hắn muốn thả lỏng hoàn toàn, cảm nhận vẻ đẹp của thế gian này thật tốt, rối rắm trước đó quá nhiều, trong lòng có giận, cho nên suy nghĩ không cách nào thông suốt. Bây giờ giận trong lòng hắn cũng triệt để tan hết. Cần nghỉ ngơi thật tốt một thời gian. "Được." "Cứ khoan thai thong thả." "Vi sư đợi ngươi hồi kinh." Tô Văn Cảnh mỉm cười, đưa mắt nhìn Cố Cẩm Niên rời đi. Sau khi Cố Cẩm Niên rời đi. Mọi người cũng dần dần lấy lại tinh thần. Phần lớn mọi người vẫn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.