"Được rồi, trở về một cách bình thường." Cố Cẩm Niên giữ chặt Tô Hoài Ngọc, người này thật sự có chút vấn đề. "Quen rồi, thế tử điện hạ." Tô Hoài Ngọc ngại ngùng cười một tiếng, sau đó đi ra ngoài từ cửa chính. Đợi sau khi Tô Hoài Ngọc rời đi. Cố Cẩm Niên nằm lên giường, trong đầu cũng đang suy tư rất nhiều chuyện. Cứ như vậy. Đảo mắt đến sáng sớm. Giờ Mão ba khắc. Trời vừa mới sáng lên một hồi. Một thanh âm liền vang lên ở ngoài cửa. Là thanh âm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.