Giờ khắc này, Cố Cẩm Niên không nhịn được. Buồn cười là trước đó hắn còn đang suy nghĩ năm ngàn lượng hoàng kim có đủ để bồi thường hay không. Hiện tại xem ra là mình quá ngây thơ. “Từ Tiến.” Một lát sau. Cố Cẩm Niên hít sâu một hơi, gọi Từ Tiến đến. “Có mạt tướng.” Từ Tiến lên tiếng, một chân quỳ trên đất. “Đi thành Đồng Quan.” “Để cho gia gia ta tự mình đến.” “Mang theo ba mươi vạn binh.” “Để cho người hỏa tốc đi Kinh đô.” “Đem việc này bẩm báo với...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.