"Tốt, ngươi đã hiểu là tốt nhất." Đông Phương Kiếm Thánh nhẹ gật đầu, lộ ra nụ cười hài lòng, nhưng rất nhanh sắc mặt ông ấy biến đổi, nhíu mày, quan sát bốn phía. "Có sát khí." "Hai người các ngươi đi trước, ta ở sau đoạn hậu." Đông Phương Kiếm Thánh đột nhiên biến sắc, để Cố Cẩm Niên cùng Tô Hoài Ngọc không khỏi nổi lên cảnh giác. Sau một khắc, Đông Phương Kiếm Thánh biến mất. "Nói thế nào?" Tô Hoài Ngọc nhìn về phía Cố Cẩm Niên, cảnh giác nhìn về phía chung quanh. "Đi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.