Cùng lúc âm thanh vang lên.
Trong Trai Tâm cung.
Ý cười trên mặt Chu thái hậu ít đi vài phần.
Cố Cẩm Niên nhận ra, nhưng không nói gì, chuyện của người lớn, tốt nhất vẫn đừng nên tham dự.
Miễn cho mất lòng nhau.
"Mẫu hậu, hoàng hậu tẩu tẩu đây là…?"
Ninh Nguyệt công chúa cũng nhận ra điều gì đó, nàng có chút tò mò nhìn về phía Chu thái hậu.
"Còn có thể là chuyện gì? Không phải là chuyện muốn Thái tôn vào Thư viện Đại Hạ. "
“Trong khoảng thời gian này đã qua lại Trai Tâm cung ta hơn mười lần rồi."
Chu thái hậu có chút bất đắc dĩ nói.
Vừa nói ra, Ninh Nguyệt công chúa nhất thời liền hiểu.
Thái tôn Đại Hạ tuổi tác cũng xấp xỉ Cố Cẩm Niên, đều là kém mấy tháng liền tròn mười sáu, nhưng nếu nói Cố Cẩm Niên đọc sách kém, thì vị Thái tôn này càng khỏi phải nói.
Hoàn toàn là học theo gia gia của hắn, không có việc gì liền chạy đến quân doanh, hoàng đế Vĩnh Thịnh cũng chiều hắn, không có việc gì liền dẫn hắn đi quân doanh.
Cho nên từ nhỏ đã nuôi ra một loại tính tình tranh cường hiếu thắng, giỏi đánh nhau, đối với đọc sách cũng không phải là một chút không biết, nhưng cũng không tốt lắm.
Hiện giờ thư viện Đại Hạ qua vài ngày nữa sẽ tuyển sinh, trên lý thuyết Cố Cẩm Niên cũng tốt, Thái tôn cũng vậy, đều không vào được.
Nhưng bởi vì chuyện thiếu chút nữa chết đuối, Lễ bộ thượng thư đành phải xuất ra một danh ngạch ghi danh trực tiếp cực kỳ trân quý, coi như là bồi thường.
Nhưng Thái tôn thì không còn cách nào khác.
Danh ngạch ghi danh trực tiếp này không nhiều lắm, từ bên ngoài mà xem, hoàng đế cũng không có danh ngạch này, đương nhiên đây chỉ là bên ngoài.
Dù sao thật sự mở miệng, ai dám trái lại thánh ý?
Nhưng hoàng đế bình thường sẽ không mở miệng, thậm chí vì làm gương, cũng sẽ không đi mở miệng, người trong thiên hạ đều đang nhìn hắn chằm chằm.
A, cháu trai hoàng đế ngươi thì có thể trực tiếp tiến vào thư viện Đại Hạ, còn luôn miệng nói cái gì thánh quân?
Người đọc sách cũng có áp lực nha.
Người đọc sách không phải là luôn giữ công lý sao? Không sợ cường quyền sao? Tại sao Thái tôn có thành tích như vậy mà các ngươi cũng thu?
Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là một điểm, đám người đọc sách này cũng không dám dạy Thái tôn này, nếu dạy tốt thì hết thảy đều tốt.
Nhưng nếu dạy không tốt, ai chịu được trách nhiệm đây?
Hoàng đế cũng biết điểm này, mọi người đều biết, cho nên rất phiền toái, dứt khoát ai làm việc người nấy đi, như vậy thì không ai gặp phiền toái nữa.
Nhưng loại chuyện này, có thể làm được sao?
Thái tử đồng ý không? Thái tử phi có đồng ý không?
Ai không hy vọng con mình có thể vào học viện tốt nhất? Ai không hy vọng con mình có thể thành long?
Dù sao thì có nhà nào mà không có chuyện khó khăn.
Hoàng thất cũng vậy, không có gì kỳ lạ.
Cố Cẩm Niên vẻn vẹn chỉ nghe mấy câu, trong lòng cũng đã đại khái hiểu rõ.
Nhưng chuyện này hắn không thể tham gia.
Một chút cũng không muốn tham gia.
Không liên quan gì đến hắn cả.
"Vậy mẫu hậu có gặp hay không?"
Ninh Nguyệt công chúa hỏi.
Chu thái hậu hơi trầm mặc, cuối cùng thở dài nói.
"Gặp đi, không cho nàng đến, ngày mai lại tới, muốn ngăn cũng không ngăn được."
Chu thái hậu có chút tức giận.
Mà theo nàng nói xong, rất nhanh thị nữ liền đi thông báo.
"Nào, Niên Nhi, ăn chút điểm tâm, nhìn ngươi gầy quá."
"Ninh Nguyệt, ngươi cũng vậy, chẳng lẽ Cố gia không có đầu bếp sao?"
"Mau nhìn bộ dáng gầy gò này của Niên Nhi, lại nhìn xem cháu trai của Binh bộ Thượng thư kia, cũng mới chỉ mới mười sáu tuổi, cứ như man ngưu, lại nhìn Niên nhi nhà chúng ta, về sau vạn nhất gặp phải phiền toái gì đó, Niên Nhi chẳng phải là sẽ chịu thiệt sao."
Chu thái hậu có chút trách cứ nói.
Nhưng suy nghĩ này có chút cổ quái nha, thái hậu ngài không thể nghĩ đến điểm tốt sao? Cháu ngoại ngài là người đọc sách đấy, vì sao phải so với con trai binh bộ thượng thư chứ.
Nghe Thái hậu trách cứ, Ninh Nguyệt công chúa cũng chỉ có thể gật gật đầu, không có gì để nói.
Thế hệ trước đều đau lòng cháu ngoại, điều này cũng bình thường, bị mắng hai câu thì có sao đâu?
Cũng vào lúc này.
Một âm thanh vang lên.
"Thần thiếp tham kiến Thái hậu, nguyện thái hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."
Thanh âm vang lên, Cố Cẩm Niên nhìn qua.
Là một nữ nhân hoa lệ quý phái, nhìn bộ dáng ước chừng bốn mươi tuổi, năm tháng thủy chung vẫn lưu lại một ít dấu vết trên mặt, nhưng từ giữa hai hàng lông mày, không khó nhìn ra từng là một mỹ nhân nhất đẳng.
Đây là hoàng hậu Đại Hạ, Quách hoàng hậu.
Chính là con gái của Quốc công tiền triều.
Bên cạnh Quách hoàng hậu khí chất ôn hòa,là một thiếu niên, tuổi tác xấp xỉ với hắn, mặc mãng bào màu vàng, mi thanh mục tú, nhưng giữa hai hàng lông mày có một cỗ ngạo khí.
Đây là Thái tôn Đại Hạ, Lý Cơ.
Nếu không có gì ngoài ý muốn, ba năm, mười năm sau, có thể sẽ là đế vương của Đại Hạ.
Là nhóm người tôn quý nhất trên thế giới này.
Bất quá, so sánh ra, Lý Cơ có vẻ có chút tùy ý, nhìn thấy Chu thái hậu cũng không hành lễ, mà chỉ đứng ở một bên, đem ánh mắt nhìn về phía hắn.
"Gặp qua hoàng hậu tẩu tẩu."
Thanh âm Ninh Nguyệt công chúa cũng theo đó vang lên, hướng Quách hoàng hậu cười cười.
“Ninh Nguyệt muội muội, ngươi hôm nay sao lại tới đây?”
"Đã lâu không gặp rồi."
Nghe được thanh âm của Ninh Nguyệt, Quách hoàng hậu nhất thời lộ ra tươi cười, quan hệ giữa nàng cùng Ninh Nguyệt không tệ, dù sao cũng là muội muội của hoàng đế.
"Niên nhi gặp qua hoàng hậu cữu mẫu."
"Hoàng hậu cữu mẫu, khí sắc của ngài sao lại tốt như vậy? Cảm thấy trẻ hơn một chút.”
Trong điện.
Cố Cẩm Niên cũng thừa cơ mở miệng, hướng hoàng hậu cười cười, không tiếc lời khen.
Quả nhiên.
Nữ nhân thích nghe nhất chính là người khác khen ngợi dung mạo của mình, nhất là loại vãn bối như Cố Cẩm Niên.
Vừa nghe hắn nói xong, trong mắt Quách hoàng hậu rõ ràng lộ ra niềm vui phát ra từ nội tâm.
Gần đây nàng đích xác đang bổ khí dưỡng nhan, chỉ là ngoại trừ nô tài bên cạnh có thể khen vài câu, những người còn lại đều bình thường.
Lại không nghĩ tới Cố Cẩm Niên lại là người đầu tiên khen ngợi, trong lúc nhất thời làm cho nàng tâm hoa nộ phóng.
"Là Niên nhi sao."
"Để cho cữu mẫu nhìn một chút xem nào, cái miệng nhỏ nhắn này thật ngọt ngào, Phù nhi, mau lấy bánh dưỡng nhan do bản cung làm ra, để mẫu hậu cùng Niên Nhi cùng nhau nếm thử."
Quách hoàng hậu vẻ mặt vui sướng, trực tiếp đi tới trước mặt Cố Cẩm Niên, đối với Cố Cẩm Niên tràn đầy yêu thích.