“Được.” “Nhưng mà làm khiêm tốn một chút, đừng quá mức trực tiếp. Tra ra kết quả là được đừng để đánh rắn động cỏ.” Cố Cẩm Niên vô cùng chân thành nói, cố ý dặn dò một câu. “Vâng, ca ca yên tâm.” Khổng Hiên cũng vô cùng chăm chú gật nhẹ đầu. “Được, hiền đệ có phải còn chưa dùng bữa hay không? Đi, ca ca dẫn đệ đi uống rượu.” Cố Cẩm Niên vỗ vỗ bả vai Khổng Hiên. Bất kể như thế nào người ta cũng đã đưa một đạo ấn ký Thiên mệnh cho mình,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.