Còn không bằng để Cố Cẩm Niên vui vẻ hết ba tháng này. "Ngươi dự định từ bỏ sao?" Tô Văn Cảnh lên tiếng, hỏi Cố Cẩm Niên, vẫn còn có chút không bỏ được. "Lão sư." "Học sinh không hề từ bỏ, chỉ là buông xuống rất nhiều chuyện." "Thế này càng tốt hơn, không có vướng víu." "Không cần lo lắng cho học sinh." Cố Cẩm Niên lên tiếng, hắn lộ ra rất thoải mái, sau đó bóng người dần đi xa, tiến đến phía kinh đô Đại Hạ. Nhìn bóng lưng Cố Cẩm Niên, Tô Văn Cảnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.