Người đọc sách lấy mục tiêu thăng quan tiến chức mà cố gắng, người đọc sách lấy suy nghĩ kiếm lời để tiến lên, những người như thế, có còn được gọi là người đọc sách nữa sao? Khi gặp phải vấn đề lại không hề nghĩ tới bá tánh thương sinh trước tiên. Thứ bọn họ để ý cũng không phải là cái tâm cái đức của người đọc sách, mà là tư lợi bản thân, cái được cái mất, hơn thua lời lỗ. Bị lợi ích và nhào nhoáng mê hoặc dẫn đến đánh mất Đạo tâm, từ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.