"Mấy năm trước ta đã nghe qua thanh danh của Cố Thánh, sự tồn tại của hắn là vì thiên địa lập tâm, sao có thể vì chuyện này mà tức giận được?” Giọng nói của Minh Hạo vang lên, trên đỉnh đầu hắn là Hạo Nguyệt, chiếu rọi hàng quang vàng nhè nhẹ. "Thánh nhân là tồn tại siêu việt.” Chu Vân cũng mở miệng nói, hai tay chắp trước ngực, Phật quang sau lưng trùng điệp. "Người ta kính nể nhất chính là Cố Thánh.” Là giọng của Tô Thương Hải, nhưng câu hắn ta nói lại nghe...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.