Mục lục
Kẻ ăn chơi biến tổng tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài - Chương 331: Lát nữa đi rồi​




Nhân vật lớn?



Lục Tam Phong giật mình, cảm giác sự việc có gì đó không ổn, nhưng anh vẫn đồng ý với ông ta.



Anh tắt máy xong thì việc đầu tiên là gọi điện thoại qua cho Chu Hoài Đông.



"Toi nay sẽ có những ai đến?” Lục Tam Phong hỏi thắng.



“Tối nay à, tôi nghe nói Tôn Hùng Cường sẽ đến, gọi anh rồi sao?” Chu Hoài Đông hỏi. "Um."



"Hai hôm trước tôi uống rượu phó tổng giám đốc Tiết, ông ta uống hơi nhiều nên đã tiết lộ với tôi không ít tin tức, Từ Quân Doanh có quan hệ rất mật thiết với công ty đồng Diệc đồng thời cũng là người cùng hội cùng thuyền với Tôn Hùng Cường, bây giờ bọn họ đang chuẩn bị đánh một trận



“Nếu như Tôn Hùng Cường đi thì tôi không cách nào đi được Lục Tam Phong bất lực nói: “Tìm lý do từ chối thôi!”



đúng, chẳng phải hôm nay Tôn Hùng Cường đã đến văn phòng Thị Chính mở cuộc họp rồi sao? Chiều nay tôi gọi điện thoại cho thư ký của ông ta, anh ta nói với tôi rằng chiều nay mở cuộc họp, tám giờ tối ông ta mới về. Tôi đã giúp anh thăm dò, bây giờ họ không tin tưởng anh cho lắm, nếu anh có biểu hiện gì bất thường thì sẽ đánh rắn động có ngay.



“Được, đến lúc đó nhắn tin qua



máy nhắn tin.”



Lục Tam Phong tắt điện thoại, hít một hơi thật sâu rồi tựa lưng vào ghế số pha và thấy hơi nhức đầu, khó khăn lắm mới đi đến được bước cuối cùng, lúc này mà hỏng chuyện thì đúng là việc khiến người ta phải tức điện.



Hai tiếng đồng hồ sau, máy tin reo lên, Lục Tam Phong rút ra xem thì thấy bên trên hiện giờ tối Tôn Hùng Cường sẽ tan



Lục Tam Phong xem được tin đó thì thấy yên tâm hơn rất nhiều, anh bắt đầu chuẩn bị, để mọi thứ được hoàn hảo nhất anh còn đeo mắt kính, hơn nữa còn đội mũ.



Sáu giờ tối, trên tầng thượng của Hoàng Đình Palace, gió đêm thổi nhà nhẹ, đứng trên tầng thượng có thể nhìn thấy dòng người đuôi nhau không ngớt ở bên dưới, nhà nhà lên đèn, chỗ này đã được bày trí thành một sân khấu lộ thiên.



Người đến tham gia không nhiều lắm, nhiều hơn cả là các cô gái, cô nào cô nấy cũng rất phóng khoảng và nho nhã, không có ai nhỏ bần hàn, nhất định những cô gái đến tham gia vào tối nay đều đích thực là những người đẹp danh tiếng.



Lục Tam Phong đã được các nhân viên ở đó đưa lên tầng thượng, tổng giám đốc Từ nhìn thấy Lục Tam Phong đến thì vội vã tiến về trước mấy bước, nở nụ cười trên khuôn mặt rồi vỗ nhẹ lên vai Lục Tam Phong, tỏ vẻ rất thân thiết rồi nói: “Thần tài của tôi đến rồi à!” "không dám nhận, ông mới là thần tài của tôi!” Lục Tam Phong mim cười trả lời lại.



Rất nhiều người ở đó đều chưa từng gặp Lục Tam Phong nhưng nhân vật lớn như tổng giám đốc Từ có thể nhiệt tình với người trẻ tuổi như Lục Tam Phong như thế thì vốn dĩ đã là một chuyện khiến người khác phải thấy kinh ngạc.



Dù cho đó là tổng giám đốc Tôn thì ông ta cũng không nhiệt tình đến như thế.



Mấy cô gái đứng bên cạnh xì xầm bàn tán, biết được anh là Lý Niệm Tổ đang nổi tiếng dạo gần đây thì mắt ai nấy cũng sáng rỡ lên, những cô gái có mặt ở đây không phải cô nào cũng đẹp, phần lớn đều có nhan sắc bình thường.



Bọn họ là con gái của một số tổng giám đốc không quá giàu có, cũng có thể hiểu là những hộ mới phất lên.



“Chẳng phải tổng giám đốc Từ nói sẽ giới thiệu một nhân vật lớn cho tôi sao?" Lục Tam Phong hỏi.



“Đã nói là nhân vật lớn rồi, đương nhiên là rất bận, không gấp, lát nữa thì tổng giám đốc Chu và phó tổng giám đốc Tiết sẽ đến, tiện thể nói cho cậu biết một tin tốt lành luôn, đó là tổng giám đốc Chu đã sắp sửa thoát khỏi Điện Tử Thủy Hoàn Tổng giám đốc Từ nói với vẻ mặt đầy vui vė.



"Vậy sao?” Lục Tam Phong cầm ly rượu ở bên cạnh lên, cụng nhẹ với ông ta một cái rồi nói: "Vậy tôi chúc mừng tổng giám đốc Từ trước, lại thu được nhân tài về túi



Đông đến rồi!”



Lục Tam Phong quay đầu lại nhìn thấy Chu Hoài Đông đang đi qua thì lên tiếng nói: “Chúc mừng tổng giám đốc Chu thoát khỏi được bể khổ, đi theo tổng giám đốc Từ thì tiền đồ sẽ



sáng lạng. "Cam on, cảm ơn.” Chu Hoài Đông tỏ vẻ vô cùng đắc ý, anh ta đưa tay vỗ nhẹ lên vai của Lục Tam Phong và nói: "Hôm nay vui vẻ, uống thêm vài lý, xem như tôi đã hạ quyết tâm rời khỏi cái tên khốn kiếp Lục Tam Phong đó rồi.”



Lục Tam Phong mỉm cười, trong lòng cảm thấy không đúng lắm, mấy ngày nay cái tên này không ngừng mắng anh, đặc biệt là vừa gặp anh thì nhất định phải mắng anh vài câu, chắc chắn là anh ta cố ý.



“Hôm nay là ngày tốt như thế thì đừng nên nhắc đến anh ta nữa, xui xẻo!" Lục Tam Phong nói. "Đúng, đúng, đúng, nhắc đến tên đó là trong lòng tôi lại thấy khó Chu Hoài Đông nói với có phần thích thủ, ánh mắt đó dường như đang nói anh ta muốn nhân lúc này nói cho sướng miệng.



thể nhìn ra được oán khí của Hoài Đông rất lớn, nhưng đều đã qua cả rồi, tổng giám đốc Lý cũng là người xem cái ác như kẻ thù, chúng ta không nhắc đến cậu ta nữa, nào, nào, nào, cạn một ly



Từ Quân Doanh nâng ly rượu lên và nói: “Uống cạn ly này thì tôi sẽ nói cho tổng giám đốc Lý biết một tin tốt lành. "Vậy sao? Vậy tôi thật sự rất mong chờ đấy!” Lục Tam Phong nói xong thì uống cạn ly rượu.



Từ Quân Doanh uống xong thì tiện tay đặt ly rượu lên trên mầm của nhân viên phục vụ ở bên cạnh rồi nhìn Lục Tam Phong và nói: “Tôi định đầu tư một khoản lớn.



“Bao nhiêu?



“Một khoản có thể khiến cậu cảm thấy kinh ngạc." Từ Quân Doanh làm ra vẻ bí hiểm.



Phó tổng giám đốc Tiết đứng bên cạnh nói: "Kiểu có chi phí hoa hồng đủ để tổng giám đốc Lý phát tài." "Tổng giám đốc Lý đâu phải người bình thường, không có vài chục tỷ thì đừng mong hù dọa được người Chu Hoài Đông nói



“Quên mất, quên mất!" Từ Quân Doanh tỏ vẻ ngại ngùng, hạ giọng nói: mươi bốn



mươi bốn tỷ?" Lục Tam Phong giật mình bởi con số đó, có thể lấy được hai mươi bốn tỷ tiền mặt, nếu như lấy được thị trường đầu ra và thực hiện bù đắp thì Trưởng Hồng thật sự không có đối thủ.



“Cậu xem dáng vẻ đó của cậu, còn nói là mình đã nhìn hết được chuyện thiên hạ Từ Quân Doanh trêu chọc.



"Không có, không có, chỉ là không ngờ trong nước cũng có người có thể lấy ra được một lần nhiều tiền mặt đến thế, tổng giám đốc Từ không hổ là nhân vật lớn, túi tiền lớn thật." Lục Tam Phong khen ông ta.



"Không phải tiền của một mình tôi, trong đó có chín tỷ của Trưởng Hồng, còn có tiền của những doanh nghiệp khác, gộp lại thành hai mươi bốn tỷ.



“Vậy tính vào một tài khoản hay phân ra?” Lục Tam Phong hỏi.



“Một tài khoản! "Vậy thì cảm ơn tổng giám Từ nhiều rồi, lần này vốn khả lớn nên thời gian quay vòng sẽ khá dài, hi vọng ông có thể hiểu, trước đó là trả lãi theo ngày, còn lần này thì chắc cần đến hai ba ngày.” Lục Tam Phong giải thích.



"Không thành vấn đề, chỉ cần trả đủ lãi là được rồi.



Một cô gái có vẻ như giám đốc bước qua, nhỏ tiếng nói: "Tổng giám đốc Từ, tổng giám đốc Tôn đã đến ΓΟΙ.”



“Tôi xuống đón anh ta.



"Tôi đi là được rồi." Phó tổng giám đốc Tiết nói. Tổng giám đốc Từ nhìn ông ta một cái rồi nói với Lục Tam Phong “Tôi ra ngoài một lúc nhé, nhân vật lớn đến rồi, tin rằng tổng giám đốc Lý sẽ nói chuyện rất hợp với tổng giám đốc Tôn, tôi đi rồi sẽ quay lại ngay



"Không sao, ông đi đón ông ấy đi.



Tổng giám đốc Từ xuống lâu, phó tổng giám đốc Tiết vội vã đi theo.



“Tôi vào nhà vệ sinh.” Lục Tam Phong cảnh giác nhìn xung quanh rồi nhỏ tiếng nói.



“Lát nữa tôi sẽ yểm trợ cho anh." Chu Hoài Đông nhỏ tiếng nói.



Lục Tam Phong đặt ly rượu xuống, ngoắt ngón tay với nhân viên phục vụ xinh đẹp bên cạnh, đối phương bước qua và nói: "Tổng giám đốc Lý, có thể phục vụ gì cho anh?”



"Chỗ các cô



"Tổng giám đốc Lý, xin chào, có thể uống một ly được không, làm quen một chút?” Bên cạnh có tiếng một cô gái vang lên.



Lục Tam Phong quay đầu nhìn sang thì thấy một cô gái cao tầm một mét sáu, mang giày cao gót, ngoại hình cũng bình thường, vóc dáng cũng không có gì nổi bật, nhưng trang sức cô ta đeo thì lại không hề rẻ, vẻ mặt tràn đầy tự tin. “Thật ngại quả, tôi thấy không được khỏe.” Lục Tam Phong ngại ngùng nói.



"Anh cảm thấy tôi không xứng với anh sao?” Cô gái nói với vẻ không được vui: "Bố tôi là chủ tịch của công ty kho bãi Thành Tín, giá trị đến mấy chục tỷ đấy.



“Tôi không có ý đó, tôi chỉ là thấy không được khỏe thôi, xin lỗi!”



“Lúc nãy còn bình thường, đột nhiên lại không khỏe hả?" Cô gái đó đã không vui ra mặt, cô ta cảm thấy dù có thể nào thì mình cũng có thể nói được vài câu, đưa danh thiếp các kiểu, bây giờ thì Lục Tam Phong khiến cô ta cảm thấy rất mất mặt.



Một vài cô gái ở gần đó đã lén



cười.



Chu Hoài Đông thấy cô gái đó níu kéo Lục Tam Phong mãi không thôi, nếu anh còn chậm trễ thì nói không chừng sẽ gặp phải Tôn Hùng Cường đang chuẩn bị lên lầu nên anh ta đã vội vã chạy đến hỏi: “Tổng giám đốc Lý, anh làm sao thế?”



“Bụng tôi không được khỏe, tôi muốn hỏi nhà vệ sinh ở đâu?” Lục Tam Phong tỏ vẻ rất gấp gáp.



“Mời anh đi theo Nhân viên phục vụ vỗi vã làm tư thế mời. "Ngại quá, lát nữa nói chuyện." Lục Tam Phong gượng cười với cô gái đó và nói.



Lục Tam Phong vừa mới đến ngã rẽ hành lang thì đột nhiên nhìn thấy cửa thang máy ở phía trước mặt mở ra, Tôn Hùng Cường và Từ Quân Doanh bước ra, vừa đi vừa nói chuyện. Lục Tam Phong hoảng hốt vội vã lùi về sau một bước, nấp ở góc hành lang và tiện tay kéo nhân viên phục vụ lại.



Nhân viên phục vụ đột nhiên bị Lục Tam Phong kéo lại thì ngã ngay vào lòng anh, cô ta giật mình hỏi: “Anh không sao chứ?" "Không sao, chỉ là bụng tôi rất đau, chúng ta đứng đây nghỉ một chút đi." Lục Tam Phong nói với cô ta.



Có thể nhìn ra được cô gái đó chưa từng trải nhiều, cô ta đứng rất gần Lục Tam Phong, mặt đỏ ửng lên và nói: "Có cần đưa anh đến bệnh viện không?"



"Không sao, bệnh cũ thôi!”



Anh đứng ở góc hành lang được một phút, đến khi Tôn Hùng Cường lên hắn tầng thượng thì anh mới đi về phía thang máy. Sau khi vào nhà vệ sinh, anh khóa trái cửa rồi mới thở phào.



Từ Quân Doanh dẫn Tôn Hùng Cường lên sân thượng, chuẩn bị giới thiệu Lục Tam Phong cho ông ta làm quen nhưng ông ta nhìn quanh cũng không thấy Lục Tam Phong ở đâu.



"Tổng giám đốc Lý đầu rồi?”



“Tổng giám đốc Lý đột nhiên thấy khó chịu trong bụng nên đã vào nhà vệ sinh rồi." Chu Hoài Đông nói.



“Bụng không được khỏe sao? Ăn phải thức ăn không vệ sinh à?" Phó tổng giám đốc Tiết vội vã hỏi.



“Tôi cũng không rõ lắm, không sao, chúng ta đợi một lát đi, tổng giám đốc Tôn cũng vừa mới đến mà." Chu Hoài Đông nhìn sang Tôn Hùng Cường và nói: "Tôi cảm thấy rất có hứng với việc trở thành một thành viên dưới trưởng của tổng giám đốc



Tôn Hùng Cường nghe thấy vậy thì cười sảng khoái rồi nói: "Cải tà quy chánh thì tốt, doanh nghiệp như Điện Tử Thủy Hoàn, nói cho cùng thì kiểu kinh doanh đó không thể đi xa được."



Mọi người nói chuyện với nhau rất nhiều nhưng đợi cả buổi mà vẫn không thấy Lục Tam Phong quay lại, họ cho người đến nhà vệ sinh xem thử, kết quả anh nói thấy không được khỏe nhưng đã đỡ hơn nhiều rồi, xong chuyện thì tự khắc anh sẽ lai. quay Tôn Hùng Cường liếc nhìn đồng hồ, có vẻ ông ta không đợi được nữa.



Chu Hoài Đông cũng lên xem đồng hồ, nếu như Tôn Hùng Cường không đi thì anh ta phải nghĩ cách thông báo với Lục Tam Phong bảo anh rời khỏi đó.



"Hay là để tôi đi xem thử. Chu Hoài Đông đề nghị



“Nghiêm trọng như thế, hỏi xem có cần đến bệnh viện không?” Phó tổng giám đốc Tiết quan tâm nói.



“Lát nữa tôi còn có cuộc họp, họp trong thành phố xong thì cần phải quay về trở về truyền đạt lại tinh thần, vốn dĩ định gặp vị tổng giám đốc Lý

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK