Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài - Chương 518: Sắp gặp sự cố
**********
Lục Tam Phong liên tục từ chối, hiện giờ anh đang là tâm điểm của dư luận, chỉ một hành động nhỏ cũng có thể lên trang nhất. Độ nổi tiếng là gì? Đó chẳng phải tiền hay sao?
Mấy ngày trước có vài người tới nói rất thích Lục Tam Phong, muốn chụp ảnh chung với anh, liền bị anh trực tiếp đuổi ra ngoài, ngày nay đủ loại lừa đảo, mang theo ảnh của bản thân ra ngoài không biết định làm trò gì?
Anh có thể để bản thân bị chúng lừa sao? “Ăn cơm thì không cần, có chuyện gì cứ nói ở đây là được, còn về nguồn cung cấp bo mạch chủ, chúng tôi có thể cân nhắc, đến lúc đó sẽ để người mua đến xem xét. Lục Tam Phong nói một cách lịch sự. “Tổng giám đốc Lục, tôi thực sự rất ngưỡng mộ cậu. Tôi luôn muốn chia cho cậu một ít cổ phần của công ty và gia nhập đại gia đình Điện tử Thủy Hoàn. Chỉ cần cậu đồng ý, ngày mai tôi lập tức sẽ đi làm thủ tục. Người đàn ông kích động. “Quá khách sáo rồi, cùng nhau phát triển và hợp tác để thúc đẩy ngày công nghiệp điện tử trong nước. Hiện tại tôi có chút việc bận, chúng ta sẽ gặp lại nhau khi có thời gian. Lục Tam Phong đã sẵn sàng tiễn khách. “Tổng giám đốc Lục, cùng nhau chụp ảnh đi, tôi cũng đã mang theo cả máy ảnh tới rồi. Người đàn ông tiện tay lấy ra một chiếc máy ảnh. “Tôi không thích chụp ảnh, bỏ đi.” Lục Tam Phong vội vàng đứng dậy ngăn cản anh ta chụp ảnh. “Tôi rất khó mới có thể gặp được cậu, vì thế muốn lưu lại làm kỷ niệm, hãy chụp một tấm đi. Người đàn ông đứng dậy, chuẩn bị nhờ người khác vào giúp đỡ “Tôi thực sự không thích chụp ảnh!” Lục Tam Phong nghiêm mặt nói: “Anh có thể để lại danh thiếp của mình, tôi cũng sẽ đưa cho anh một tấm ảnh của tôi. “Được rồi, vài ngày nữa tôi có tổ chức một bữa tiệc, khách mời đều là những doanh nhân thành đạt, hy vọng cậu có thể đến tham dự. Chỉ cần cậu đến, tôi nhất định sẽ vinh dự đón tiếp. Người đàn ông nhìn Lục Tam Phong, ánh mắt có chút gì đó rất thành khẩn. “Tôi sẽ xem lại lịch làm việc, nếu có thời gian tôi sẽ đến, lúc đó chúng ta sẽ gặp lại.” Lục Tam Phong vừa mở cửa phòng làm việc vừa lịch sự tiễn người đàn ông: “Anh đi thong thả!”
Người đàn ông thở dài ngao ngán, có chút gì đó nản lòng: “Cậu nhất định phải tới đó nhé! Tôi thực sự rất ngưỡng mộ cậu, tôi là fan hâm mộ của cậu!” "Được, được, được!” Lục Tam Phong nhìn theo bóng dáng người đàn ông đi ra ngoài, ngoảnh mặt về phía phòng bên cạnh nói với Phùng Chính Anh: “Ngăn mấy người này lại đi, mấy hôm nay đã có bao nhiêu người xông vào rồi?” “Quá nhiều người tìm đến rồi!” Phùng Chính Anh bất lực nói: “Anh quá nổi tiếng rồi!”
Càng nổi tiếng càng có nhiều chuyện rắc rối và sự thành công của doanh số bán hàng hơn ba nghìn tỷ trong một ngày đã khiến Điện tử Thủy Hoàn trở nên nổi tiếng hơn bao giờ hết, được các phương tiện truyền thông lớn đưa tin, trở thành thần tượng của rất nhiều người trong ngành.
Những người này dường như cũng muốn cọ xát một chút với người nổi tiếng, không ngừng đến tìm Lục Tam Phong, căn bản là bọn bọ đều hy vọng anh có thể đến tham gia một vài bữa tối, chụp một vài tấm ảnh, thậm chí những bữa tối này thuộc loại hình mục đích gì, đó thực sự là một điều không thể biết.
Lục Tam Phong biết rõ mình càng đứng ở vị trí cao thì càng phải khiêm tốn, bằng không không biết lúc nào đó sẽ bị người khác hạ bệ, xã hội ngày này không thiếu đó chính là những người thông minh.
Những gì anh đã dùng để lừa dối mọi người trong những năm trước, bây giờ đã trở thành những phương pháp quá quen thuộc đối với anh.
Thời gian gần đây, những bữa tiệc xã giao của ngành công nghiệp điện tử vô cùng náo nhiệt, mọi người đều hỏi về tin tức của VCD và muốn thừa cơ nhận được một phần từ nó, đặc biệt là họ muốn gặp Lục Tam Phong, rất nhiều công ty môi giới kinh doanh đã mời tổng giám đốc Lục đến những bữa tiệc, thậm chí còn trả tiền trước bữa ăn.
Những người này thanh toán cũng đã thanh toán, ăn cũng đã ăn xong nhưng đợi mãi vẫn không gặp được tổng giám đốc Lục, tức giận đến nỗi gọi điện báo cảnh sát.
Hơn nữa ai cũng nói mình là anh em, là bạn chỉ cốt của tổng giám đốc Lục, thậm chí một số người còn khoác lác rằng đã ngồi ăn cùng tổng giám đốc Lục vài lần rồi, như là tổng giám đốc Hồng, tổng giám đốc Vương của Thành Minh,... rồi là lấy tên tuổi của tổng giám đốc Lục để bán lại máy chủ, bo mạch chủ, vật liệu,...
Trở lại văn phòng, Lục Tam Phong cầm tấm danh thiếp mà người đàn ông trung niên để lại trên bàn, liếc mắt nhìn, trên tấm danh thiếp ghi tổng giám đốc công ty vật liệu Lực Cao Lương Lực Cao.
Anh tiện tay ném tấm danh thiếp vào ngăn kéo bàn rồi tiếp tục công việc của mình.
Theo báo cáo của Chu Hoài Đông, tình trạng vi phạm bản quyền đã gia tăng đáng kể trong mấy ngày qua, hơn nữa khi máy móc được bán ra, nội dung bắt đầu bị giật gấu và vai. Sau khi người dùng mua về, xem hết những đĩa CD quà tặng, không mua được đĩa CD nào khác có sẵn trên thị trường.
Rất nhiều những bộ phim, những ca khúc và bài nhảy nhanh chóng được hoàn thành, nhưng vấn đề ở đây là nhiều người không thích những loại CD này, họ chỉ thích những đĩa CD quà tặng mà cứ cách vài dãy nhà là được nhận.
Hơn 4 giờ chiều, điện thoại trên bàn vang lên, Lục Tam Phong trả lời: “Ai thế?” “Là tôi!” Giọng nói của Tô Ái Linh từ đầu dây bên kia điện thoại: “Tôi đã gặp phó giám đốc của anh rồi. Tiền đã được thanh toán dưới danh nghĩa đầu tư và tiền sẽ được trả lại trong vòng hai ngày” “Không vấn đề gì, mọi chuyện vẫn suôn sẻ chứ?” Lục Tam Phong hỏi. “Vẫn ổn. Cô ta đến châu Âu nghỉ phép, nghe nói bên đó sắp xếp vài cô gái nước ngoài, hiện tại vẫn chưa cần đến tôi. Trong khoảng thời gian này, cô ta rất an tâm về tôi, sắp xếp mấy phó giám đốc bên cạnh tôi, đều bị tôi nằm chắc trong lòng bàn tay” “Nắm chắc, làm thế nào nắm chắc?” Lục Tam Phong tò mò. “Đừng dùng những suy nghĩ bẩn thỉu của mình để suy đoán tôi, được không? Dùng tiền, dùng những hứa hẹn trong tương lai, còn có thể dùng cái gì nữa? Một người đàn ông sẽ luôn có hứng thú với tôi sao? Anh không phải cũng không có hứng thú với tôi sao?” Tô Ái Linh thở dài: “Bên ngân hàng đã mở ra mối quan hệ, gần đây giá cổ phiếu tương đối thấp, tôi sẽ mua trước một ít.” “Thế thì tốt, cô xem làm thế nào thì làm, theo yêu cầu của cổ phiếu Hồng Kông, mua một số lượng lớn cổ phiếu, nếu vượt quá 5% tổng vốn chủ sở hữu thì sẽ được nâng bảng hiệu. Cô hãy mở thêm một số tài khoản nữa để tránh điều này, tránh bị người khác phát hiện” Lục Tam Phong nói để Tô Ái Linh hiểu rõ “Tôi biết rồi, tôi sẽ chú ý đến việc này, tắt máy trước đây, à còn nữa, khi nào anh mới qua đây?” “Cô hỏi chuyện này để làm gì?” “Tôi muốn gặp anh đấy, không được sao? “Đợi khi nào tôi đến chúng ta sẽ nói chuyện sau” Lục Tam Phong nói thêm vài câu rồi cúp điện thoại, trầm ngâm ngồi suy nghĩ, bản thân nên ít gặp cô ta sẽ tốt hơn.
Anh nhấc điện thoại gọi cho Ngụy Nhiễm Đan, dặn dò sắp xếp mọi việc, cuối cùng Lục Tam Phong còn nhắc nhở một câu: “Cô không được nói chuyện này cho bất kỳ ai, kể cả tổng giám đốc Trương, rõ chưa? “Anh yên tâm, tôi biết rồi!” Ngụy Nhiễm Đan tắt máy, trên mặt nở một nụ cười, anh giao chuyện này cho mình, có thể thấy rõ bản thân đã trở thành một thành phần nòng cốt trong vòng kết nối của tổng giám đốc Lục.
Vòng kết nối này có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Đối với những người trong vòng kết nối, một số tin tức có thể dễ dàng nghe thấy và đối với những người bên ngoài vòng kết nối, đó là những tin tức tuyệt mật.
Đây cũng là nơi rất nhiều người bán mạng đi nịnh hót, dựa dẫm, muốn được đứng chung với những ông lớn, thật ra cũng không phải ham muốn gì, chỉ là muốn biết những tin tức mới nhất, người ta sẽ nói, bạn cứ đi từ từ, nắm bắt được thì đó chính là cơ hội, là cơ hội kiếm được rất nhiều tiền.
Tắt điện thoại, Lục Tam Phong xem bản báo cáo kinh doanh ngày hôm qua, thị trường vẫn rất náo nhiệt, chỉ có điều không biết sự náo nhiệt này có thể kéo dài được bao lâu.
Không thể nhìn thấy tình huống mới nhất ở trong báo cáo, Lục Tam Phong đóng lại bản báo cáo, đứng dậy đi ra ngoài, chào hỏi Phùng Chính Anh ở phòng bên cạnh rồi lái xe đi “Đi đâu thế?” Phùng Chính Anh ngồi ở ghế phụ hỏi. “Đi một vòng thị trường.” Lục Tam Phong lái xe ra khỏi nhà máy, lái thẳng đến đại siêu thị điện tử ở trung tâm thành phố.
Giờ đây, thành phố nào cũng sẽ có một khu điện tử tập trung, về bản chất cũng tương tự như làng Trung Quan, chỉ có điều quy mô nhỏ hơn một chút. Với sự phát triển của ngành điện tử trong năm nay, các sản phẩm điện tử trong nước đã được hình thành. Vài năm trước những sản phẩm lớn hiếm có trên thị trường, giờ đã được bày bán trên khắp các cửa hàng lớn. Đồng thời giá máy nhắn tin của Vinh Hiển đã lao dốc không phanh, sau khi một số phần phần cứng công nghiệp theo kịp, chi phí sản xuất công nghiệp của máy nhắn tin đã giảm đáng kể, từ mười tám đến hai mươi mốt triệu vào năm 1990 xuống mức khởi điểm hiện tại là chín triệu.
Đây là tốc độ phát triển công nghiệp trong nước trong ba năm qua. Các doanh nghiệp tư nhân do Lục Tam Phong đại diện có thể ra đời không chỉ dựa vào một mình chuỗi cung ứng của Điện tử Thủy Hoàn, mà đằng sau điều này là một số lượng lớn các công ty đã nâng cấp ngành công nghiệp của chính họ.
Chỉ khi nền tảng công nghiệp của chính mình vững chắc, giá cả các sản phẩm do nước ngoài tài trợ trên thị trường sẽ tự nhiên đi xuống.
Ở lối vào của trung tâm mua sắm, một vòm lớn ghi rằng đĩa VCD Golden Leopard là sản phẩm hot đang được rao bán, và biển quảng cáo bên ngoài cũng được quảng cáo với ảnh của tổng giám đốc Khương.
Bước vào cổng trung tâm thương mại, quầy đầu tiên là Điện tử Thủy Hoàn, với đủ loại hình sản phẩm khác nhau, Lục Tam Phong hỏi một nhân viên: "Còn VCD không?" “VCD hôm nay đã bán hết rồi ạ, ngày mai nhập hàng anh có thể đến đây mua sau, bọn em ở đây rất gần với nhà sản xuất, ngày mai anh đến mua, nếu anh sợ không mua được thì anh có thể đặt cọc trước trong ngày hôm nay, em sẽ giữ nó cho anh ạ!” Nhân viên bán hàng giới thiệu. “Không cần đâu.” Lục Tam Phong bước sang một bên, đi được hai bước thì có một anh chàng trẻ tuổi bước tới hỏi: “Anh ơi, mua VCD không? Em có này, giá lại rẻ!”. “Có phải Golden Leopard không?” Lục Tam Phong hỏi. "Hàng bên em là Leopards, đều như nhau thôi mà anh. Chúng đều do nhà sản xuất làm ra, nhưng bọn em đây không phải là hàng hiệu. Anh đừng lo. Sau khi mua anh sẽ cảm thấy dùng rất tốt. Nếu dùng không tốt, anh có thể đến tìm em để trả lại, em tên là Lưu, xin mời anh qua bên này!” Anh ta vừa nói vừa kéo cánh tay của Lục Tam Phong. “Anh ơi, anh không mua VCD à? Anh đến đây xem đi!” Bên cạnh có người chào bán. “Đừng để ý đến anh ta. Hàng hóa bên bên đó đều là hàng kém chất lượng, đã bị đánh hàng giả vào buổi sáng, hàng của bọn em ở đây chất lượng được đảm bảo, đều được nhập từ các nhà sản xuất lớn." Anh ta dẫn Lục Tam Phong đến trước quầy quan sát.
Phùng Chính Anh liếc nhìn xung quanh, phát hiện ra trong tất cả các quầy ở tầng một, có sáu quầy bán VCD và ở bên ngoài cửa cũng có hai cửa hàng bày bán. Họ đều thuộc các nhãn hiệu khác nhau, tất cả đều tự nhận là của một nhà máy lớn và là một chi nhánh của thương hiệu Golden Leopard, chỉ cần hỏi có phải Điện tử Thủy Hoàn hay không thì tất cả đều giả bộ ngớ ngẩn. “Đây là sản phẩm tốt nhất của bên em. Người đàn ông tên Lưu lấy ra một đĩa VCD, đặt lên bàn và bắt đầu giới thiệu
Lục Tam Phong nhìn qua thì thấy kết cấu cơ bản giống nhau, thậm chí một phần màu sắc bên ngoài cũng được sao chép nguyên xi, chỉ có duy nhất một điểm khác đó là chất lượng của lớp vỏ đã bị giảm đi, cầm lên tay không được cứng rắn cho lắm. “Cái này bao nhiêu tiền?” Lục Tam Phong hỏi. “Anh ơi, bên kia người ta bán mười một triệu chín trăm bốn mươi, bọn em chỉ bán mười triệu bảy trăm bốn mươi. Em không lừa anh, cũng không nói dối anh đâu, bởi vì bây giờ dù sao cũng sắp hết giờ làm việc rồi, em cũng có áp lực về hiệu suất. Thống nhất thế này nhé, mười triệu năm trăm, anh mua được một cái giá cả phải chăng, mà em cũng dễ báo cáo năng suất với ông chủ, anh thấy được không?” Lưu nhanh mồm nhanh miệng. “Được, tôi sẽ mua cái này” Lục Tam Phong lấy tiền trong túi ra, thản nhiên hỏi: "Có phải ở đây đang còn rất nhiều kho dự trữ không?” “Em nói anh nghe, một số người vì tiền mà lòng dạ đen tối, có những thứ là hàng hóa lại không bán, để người ta lấy mất, hàng hóa của bọn em đều là sản phẩm của một nơi sản xuất, bọn em cũng là đi đến tận nhà máy để nhập hàng, tất cả đều là những nhà kinh doanh trung thực, không kiếm được tiền thì sẽ có càng nhiều hàng hóa trong nhà kho.” Lưu vừa nói vừa bọc VCD lại.
Lục Tam phong nhận VCD, hỏi: “Các quầy hàng ở đây tổng cộng có khoảng bao nhiêu kho hàng?” "Kho hàng của bọn em ước tính có khoảng mười nghìn. Hôm nay mới được chuyển đến, và các cửa hàng khác cũng không kém con số này đâu. Anh không nhìn thấy đấy thôi, Golden Leopard không bán được nữa rồi, hôm qua mười hai giờ trưa đã không còn để mua, hôm nay đến tận bây giờ mới bán hết, đúng là làm người ta khó hiểu mà. Anh nói có phải không?” Lưu cười cười, lấy điều thuốc từ trong túi đưa cho Lục Tam Phong. "Anh, anh hút thuốc a!” “Tôi không hút thuốc!” Lục Tam Phong xua tay từ chối.
Với lượng hàng dự trữ lớn như vậy, có vẻ như các nhà máy sản xuất đó đều đã phát huy hết năng suất của mình, sự sụp đổ của thị trường đang diễn ra gần đây, có thể là một ngày, cũng có thể là một tuần.