Triệu Nam Thiên không giải thích: “Nghe tôi nói, chờ tôi ở trong xe, nếu mười phút sau tôi không ra thì cô đi về trước, đừng hỏi nhiều cái gì cải”
Cao Thanh Hương bị dáng vẻ của anh làm hoảng sợ, giọng nói hơi run rẩy: “Nam Thiên, thôi bỏ đi, chúng ta đi thôi, tôi không muốn tìm cô ta nữa…”
Triệu Nam Thiên an ủi nói: “Yên tâm, không có gì, chỉ nhìn thấy một người quen Ị”
Anh bước xuống xe, chậm rãi đi về hướng khách sạn.
Việc này đã không có liên quan gì nhiều đến Cao Thanh Hương nữa, sau cổ người đàn ông đội mũ lưỡi trai kia có săm một huy hiệu.
Nếu anh không nhìn lầm, đó là biểu tượng của Phyllisl Kết quả không muốn nhìn thấy nhất vân xuất hiện, người của tổ chức Phyllis thật sự xuất hiện ở Đông Châu.
Ban đầu anh còn nghĩ, lợi dụng thời gian mấy ngày nay để lập ra một bản kế hoạch dự phòng, dùng để đối phó khi gặp phải tình huống bất ngờ.
Kết quả không như mong muốn, nhanh vậy đã phải đối mặt với bọn họI Tuy rằng tạm thời còn chưa có chứng cứ cho thấy thành viên Phyllis xuất hiện có liên quan đến nhiệm vụ lần này của Cửu Vinh.
Nhưng đối phương lộ mặt ở tiết điểm mấu chốt này của Đông Châu, cũng không thể nào là sự trùng hợp không có nguyên nhân đúng không?
Hơn nữa, chủ yếu là loại lính đánh thuê quốc tịch nước ngoài này xuất hiện ở Đông Châu cũng không phải chuyện tốt lành gì!
Trong phòng, tên đội mũ lưỡi trai đặt một cái túi xách xuống mặt đất.
Người đàn ông nhìn nhìn hình dạng túi xách, theo bản năng chảy mồ hôi lạnh cả người: “Duệ Lợi, anh điên rồi sao?”
Duệ Lợi gỡ mũ lưỡi trai xuống ném qua một bên, dưới mái tóc ngắn màu nâu nhạt là một gương mặt con lai.
Chẳng qua, trên cằm anh ta có một bộ râu quai nón, hoàn toàn phá hư vẻ đẹp trung tính đó.
Anh ta cũng không đoái hoài gì đến người đàn ông, anh ta đứng phía sau bức màn, nhìn quét ra bên ngoài.
Người đàn ông có cảm giác như bị miệt thị, gân như rít gào mà hỏi: “Tôi đang hỏi anh đói”
Duệ Lợi quay đầu, chỉ chỉ vào bản thân, nói ra một câu tiếng Kỳ Nam rất trôi chảy: “Hỏi tôi? Anh nói thứ nằm trong túi?”
Người đàn ông tiến lên, hạ giọng mà gầm: “Không sai! Trước đó tôi đã nói với anh, trong nước khống chế quản lý thứ này cực kỳ nghiêm khắc, anh đang chơi với lửa đấy!” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Duệ Lợi lắc lắc ngón tay: “Không không không, tôi đang giúp anh dập lửa!”
Người đàn ông rít gào: “Dập lửa?
Anh có biết không, nếu bị người ta phát hiện thì chúng ta chết chắc…”
Không chờ anh ta nói xong, cái bụng đã bị đá mạnh vào một cái.
Người đàn ông kinh hãi kêu lên, tuy anh ta đã có phòng bị, nhưng tốc độ đối phương ra tay cực nhanh, căn bản không phản ứng kịp.
Cả người anh ta ngã về phía sau, va chạm mạnh lên trên tường, lồng ngực cuộn trào một trận.
Anh ta cực kỳ đau đớn, theo bản năng duôi một bàn tay về phía sau eo, không chờ làm gì thì cái trán đã bị nòng súng lạnh giá chĩa vào!
Trong phòng đột nhiên im ắng lại.