Mục lục
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 793


Anh cả có chút khẩn trương, không dám đeo lên, nhỡ may làm hỏng thì phải làm sao bây giờ?


Chị dâu trào phúng: “Xem dáng vẻ không có tiền đồ của anh kìa, một chiếc thắt lưng 6 triệu đã khiến anh sợ đến mức như vậy?”


Chị ấy bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục nói: “Em nói cho anh nghe, chỉ với một bộ quần áo trên người Mục Tuyết, cũng phải đến mấy chục triệu!”


“Vậy gia cảnh của Mục Tuyết thật sự không tầm thường!”


Chị dâu bỗng nhiên hóng hớt: “Ê, chủ nhà, anh nói xem cô Tô xinh đẹp, điều kiện gia đình lại tốt như vậy, rốt cuộc vì sao cô ấy lại chọn trúng Nam Thiên?”


Anh cả khẽ giật mình: “Đừng nói nhảm, Nam Thiên có bản lĩnh, sao Mục Tuyết lại không thích nó được?”


“Em chỉ thấy kì lạ, anh nói Nam Thiên đi, dáng vẻ không xấu, thế nhưng không thể nói là đẹp trai. Công việc thì sao, đội trưởng bảo vệ, cũng không có tiền đồ gì, tuy tiền lương không thấp, nhưng chính là công việc phải xem sắc mặt người ta!”


Anh cả không vui lắm: “Có ai nói Nam Thiên như em không?”


“Em chỉ nói sự thật thôi, anh nói một chút đi, không phải là Nam Thiên sẽ đi ở rể chứ?”


Sắc mặt của anh cả hoàn toàn trầm xuống: “Nói bậy bạ gì đó, đàn ông nhà họ Triệu sẽ không làm loại chuyện đó!”


Chị dâu lại lơ đễnh: “Cũng chưa chắc, nếu không phải đi ở rể nhà người ta, vì sao Tô Mục Tuyết người ta phải chiều theo ý nhà mình chứ? Nếu không, chỉ bằng chút tiền lương của Nam Thiên, có thể nuôi nổi cô ấy chắc?”


“Được rồi, sau này đừng nói lời đó ở trước mặt anh nữa, nếu là dám ra ngoài nói lung tung, anh cũng không tha cho em đâu!”


Mặc dù anh cả không nói gì khác, nhưng những lời kia của chị dâu lại giống như một chiếc gai, đâm thật sâu vào trong lòng của anh ta.





Một bên khác, Tô Mục Tuyết đã sắp xếp xong tủ quần áo.


Mặc dù nhà cũ đã có tuổi, nhưng mà trong phòng rất sạch sẽ, cũng có thể ở lại được.


Nhất là mấy bộ đồ dùng trong phòng này, lần đầu tiên cô tới đã phát hiện là gỗ lim.


Nếu ở trước kia có lẽ còn không đáng tiền như vậy, nhưng theo mấy năm thương nhân bán gỗ lim lăng xê lên nhiều, giá cả nước lên thì thuyền lên.


Với màu sắc, cách chế tạo, tính chất trước mắt này, cô thấy ít nhất cũng phải trên 3 tỷ.


Trong lòng càng nghĩ càng khó hiểu, liền há miệng hô lên, “Triệu Nam Thiên, anh qua đây.”


Ở giữa phòng ngủ của hai người chỉ cách một căn phòng làm việc.


Đây chính là chỗ tốt ở tầng một, khoảng cách giữa người và người không xa như vậy, dễ dàng nói chuyện, cũng sẽ không có vẻ xa lạ.


Triệu Nam Thiên đứng ở cửa hỏi, “Anh có thể vào sao?”


Anh cũng rất bất đắc dĩ, vừa rồi sau khi vào nhà, Tô Mục Tuyết liền lập mấy cái quy định.


Không được cho phép thì không được vào phòng ngủ, đây là chắc chắn.


Không được phép đi vào phòng làm việc lúc cô đang làm.


Về phần nhà vệ sinh, hai người chia ra dùng, trước khi dùng phải gõ cửa, sau khi sử dụng nhất định phải làm sạch sẽ hoàn toàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK