Vu Chiến vội vàng van nài: ‘Các bà cô, tôi sai rồi, tôi sai rồi còn không được sao? Tôi tự phạt ba ly! Phủi phui, một miệng thối!”
Triệu Nam Thiên bỏ ly rượu xuống: “Bỏ đi, không ai phải đi cả cũng không có chuyện gì, có thể hiểu lầm gì chứ?”
Cao Thanh Hương liếc mắt ra hiệu, sợ mọi thứ chưa loạn nói: “Nam Thiên, thật sự không cần tránh đi sao? Ngộ nhỡ vợ anh đến, kết quả bị Nhật Lê chúng ta uy phong tiêu diệt, vậy anh về nhà không phải bị quỳ à?”
Triệu Nam Thiên không biểu lộ thái độ, có thể diệt người phụ nữ đầy danh tiếng như Tô Mục Tuyết, anh còn chưa thấy qua.
Vu Chiến cũng không sợ nữ thần tức giận: “Nhật Lê, không phải tôi đả kích cô, bạn gái của Nam Thiên cũng không phải người tầm thường!”
Cao Thanh Hương mất hứng liền kéo Dương Nhật Lê đi.
Vu Chiến sững sờ: ‘Ai ya, hai ngươi làm gì đấy?”
Cao Thanh Hương ngẩng đầu: “Không làm gì, sửa lại lớp trang điểm!”
Triệu Nam Thiên phiền lòng, chân dưới bàn đạp Vu Chiến một cái: “Tiểu nhóc cậu có thể im miệng lại không có chuyện gì làm lại kiếm chuyện à!”
Vu Chiến cười hắc hắc, cũng không nói gì nữa.
Những bạn học khác đều im lặng không lên tiếng, dường như đang chờ được xem một màn kịch hay.
Rất nhanh, hai nữ thần lần nữa trở lại ngồi vào chỗ.
Trước Dương Nhật Lê cũng trang điểm nhưng dù gì cũng lâu như thế, lớp trang điểm phai đi không ít.
Hơn nữa nhờ cách trang điểm chuyên nghiệp của Thanh Hương mà càng trở lên mê người.
Trên thực tế sự đổi đồ trang điểm khiến sắc đẹp của cô tăng lên rất nhiều.
Dĩ nhiên cao thủ so chiêu, mỗi một chỉ tiết nhỏ đều phải làm tăng hình thức.
Bầu không khí trên bàn rượu có chút trầm xuống.
Cao Thanh Hương và Dương Nhật Lê thấp giọng nói gì đó với nhau, thỉnh thoảng sẽ ngẩng đầu nhìn anh một cái, làm cho cả người Triệu Nam Thiên cũng không được tự nhiên.
Vương Huy vẫn còn đang nói xin lỗi: “Nam Thiên xin lỗi anh, vừa này tôi không biết bên đầu điện thoại kia là chị dâu, một lát nữa tôi sẽ tự mình giải thích với cô ấy.”
Triệu Nam Thiên hút một điếu thuốc: “Có gì phải giải thích chứ? Phụ nữ mà, không thể để trong lòng quá.”
Vu Chiến bên cạnh đề xuất: ‘Nam Thiên, nếu không tôi gọi điện cho Lý Khả Hân, để cô ta đến cứu anh?”
Triệu Nam Thiên đau đầu: “Vu Chiến, nói tên nhóc nhà anh có thể đừng nghĩ ra mấy cái ý tưởng vớ vẩn hay không? Anh còn thấy chưa đủ loạn à?
Vương Huy tò mò: “Ai ya Vu Chiến, anh nói Lý Khả Hân là ai đấy? Cũng là hồng nhan tri kỉ của Nam Thiên ?”
Vu Chiến cười hắc hắc: “Coi là vậy đi, nhưng mà mắt nhìn của Nam Thiên cao, hai người được đánh giá là không đùa, bây giờ tôi đang theo đuổi cô ấy!”
Vương Huy thán phục: ‘Ngạc nhiên thật, Nam Thiên vẫn giống như hồi đi học, ngạo mạn, đi đến đầu đều có thể thu hút phụ nữ, đúng là vận đào hoal”
Vu Chiến tò mò hỏi: “Vương Huy, tên nhóc này kết hôn không có muốn Nam Thiên giới thiệu cho anh một người không?”
Vương Huy xua tay: “Đừng hại tôi!