Mục lục
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 814


Buổi sáng anh ta tới tìm Khương Bích Kiều một lần, muốn khuyên cô ta hoà giải, đưa tiền cũng được, ly hôn cũng được, chỉ cần đừng làm ầm việc này lên quá lớn.


Bởi vì anh ta thực sự không biết, những năm này Khương Bích Kiều rốt cuộc đã giấu mình thu thập bao nhiêu chứng cứ rồi.


Không có điều gì bất ngờ xảy ra, cuối cùng cuộc đàm phán buổi sáng đã thất bại.


Điều kiện của Khương Bích Kiều rất đơn giản, bảo mình rời khỏi hộ khẩu, hoặc là từ chức khỏi Hoa Khắc.


Hai chuyện này, cho dù là cái nào anh ta cũng không làm được.


Những năm này, tài sản chung của hai người cũng có không ít, hơn nữa đa số đều do anh ta kiếm về, dựa vào cái gì mà phải chuyển hộ khẩu đi?


Nếu không nhờ Tôn Chí Bình anh ta, bây giờ Khương Bích Kiều cùng lắm chỉ là một tổ trưởng nhỏ trong Vật Nghiệp.


Về phần từ chức khỏi Hoa Khắc, vậy càng thêm không có khả năng.


Chớ nhìn anh ta chỉ là một trưởng phòng bảo vệ ở mặt ngoài, trên thực tế quyền lợi lớn đến kinh người, có mấy khu nhà cho nhân viên của Vật Nghiệp, hơn hai trăm bảo vệ lệ thuộc trực tiếp.


Điều động hơn hai trăm nhân sự và chi phí ăn mặc, vấn đề và kỹ thuật quá lớn.


Có thể nói thế này, một khi rời khỏi Hoa Khắc, Tôn Chí Bình anh ta còn chẳng bằng một cái rắm.


Đã quen cao cao tại thượng trước mặt người khác rồi, giờ lại bảo anh ta trở lại làm côn đồ đầu đường? Căn bản không dám tưởng tượng!


Hơn nữa anh ta nhịn nhiều năm như vậy, đương nhiên cũng không phải vì một cái chức trưởng phòng bảo vệ của công ty Vật Nghiệp nho nhỏ.


Xét về lý lịch, lên chức ở công ty Vật Nghiệp, sau đó quản lý hoạt động bảo an của tất cả tòa nhà ở Đông Châu, đây mới là thứ mà anh ta vẫn luôn hướng đến.


Trưởng phòng bảo vệ của công ty Vật Nghiệp có chức ở cấp 19 trong nội bộ Hoa Khắc, thuộc về trưởng phòng phòng ban cấp ba.


Không nói đến những lợi ích không nhìn thấy kia, chỉ riêng tiền lương hàng năm đã là trên 3 tỷ rồi.


Chắc hẳn Khương Bích Kiều cũng nhìn đúng điểm ấy, đánh rắn bảy tấc.


Về phần cái gọi là dùng tên thật để báo cáo, tội danh không nhỏ, thật ra chứng cứ có hạn, đều là những việc quan trọng không liên quan, đơn giản chính là vì đàm phán.


Lúc ấy Tôn Chí Bình đã cảm thấy kỳ quái, Khương Bích Kiều nén giận nhiều năm như vậy, rốt cuộc là lấy sức mạnh ở đâu ra để trở mặt với anh ta?


Lần trước ép buộc cô ta chơi hai rồng một phượng với mình và em họ?


Chuyện này cùng lắm chỉ được tính là một nguyên nhân dẫn đến, cuối cùng, là cô ta đột nhiên tìm được sức mạnh.


Vốn dĩ còn đang buồn bực, bây giờ cuối cùng cũng đã hiểu ra, chính là thông đồng với người tên là Triệu Nam Thiên này.


Tôn Chí Bình dẫn người tới là để đàm phán, bây giờ lại cực kì tức giận, cứ đánh tên này một trận trước rồi nói sau!


Cơ thể Tôn Chí Bình cường tráng, lại thêm đã rèn luyện mấy năm, vừa ra tay đã tung ra từng quyền.


Khương Bích Kiều không biết bản lĩnh của Triệu Nam Thiên, nhắc nhở: “Nam Thiên, cậu cẩn thận!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK