Loại chuyện coi tiền như rác thế này sao có thể để cho chị dâu Lý há miệng nói lung tung liền lấy được chứ?
Vì mặt mũi của Triệu Nam Thiên nên Anh cả vẫn đứng yên tại chỗ Chị dâu Lý sợ đối phương đổi ý, vội vàng hỏi lại: “Thật sao?”
Tô Mục Tuyết gật đầu: “Đúng vậy nhưng chị không thể chỉ nói chỉ phí là bao nhiêu. Ít nhất chị phải cho tôi xem hóa đơn chứ?”
Chị dâu Lý giả bộ ngớ người: ‘Hóa đơn gì?”
Tô Mục Tuyết kiên nhân giải thích: “Tất nhiên đó là hóa đơn tiền lắp đặt thiết bị rồi!”
“Bằng không, chị chỉ mở một nhà hàng lẩu liền kêu tôi phải trả cho chị chín trăm triệu.”
“Vậy nếu chị mở một viện bảo tàng chắc tôi phải trả toàn bộ căn nhà này cho chị mất?”
Nghe đến đây, mọi người đều bật cười ha hả.
Chị dâu Lý sắc mặt không nhịn được: “Đừng nói chuyện linh tinh nữa.
Tôi không tìm được hóa đơn, tóm lại hôm nay nếu cô không bồi thường tiền cho tôi là không được. Tôi sẽ ngồi mãi ở đây cho cô coil”
Tô Mục Tuyết cười hỏi: ‘Không tìm được?”
Vẻ mặt của Chị dâu Lý không thay đổi nói: “Đúng vậy, tôi không tìm được!”
Tô Mục Tuyết cau mày: “Cũng được!”
Nói xong, cô bảo Triệu Nam Thiên đi lấy giấy và bút ra.
Sau đó, nói: “Chị nói đi tôi viết…”
Một lúc sau, một tờ chứng từ viết †ay xuất hiện trên mặt giấy.
Tô Mục Tuyết đưa tờ giấy qua: “Được rồi, chị có thể ký tên lên đi.”
Chị dâu Lý nghi ngờ nhận lấy: “Đây là cái gì?”
Anh Lý cũng nghiêng người xem xét.
Tô Mục Tuyết giải thích: “Thỏa thuận bổ sung tiền thuê nhà, nếu không hôm nay tôi đưa cho cô chín trăm triệu, lần sau cô sẽ tìm lý do khác để đến lấy tiền tôi, tôi phải làm sao?”
Chị dâu Lý gật đầu mỉm cười khi nghe nói cô nói có thể lấy tiền nói: “Yên tâm đi, lần này thanh toán xong tôi bảo đảm sẽ không đến tìm các người đòi tiền nữa!”
Sau đó, chị ta liếc nhìn Tô Mục Tuyết một cách nghỉ ngờ: “Cô Tô, cô không làm bất cứ điều gì mờ ám trong thỏa thuận này chứ?”
Tô Mục Tuyết mỉm cười: “Không sao đâu. Chị có thể cầm lại bản thỏa thuận này mà xem cho kỹ đi. Nếu chưa yên tâm, chị có thể tìm người khác hỏi một chút.”
Chị dâu Lý nghiêm túc nhìn đi nhìn lại hai lân, thấy không có gì sai lúc này mới gật đầu.
Sau khi suy nghĩ, chị ta lại hỏi: ‘Chờ một chút, số tiền này cô nói là được phải không? Chẳng may nhà họ Triệu không chịu nhận thì sao?”
Tô Mục Tuyết bình tĩnh nói: “Triệu Nam Thiên không trả, chị cứ tới tìm tôi mà lấy!”
Chị dâu Lý tâm tình thoải mái: ‘Được rồi, giấy trắng mực đen thế này, tôi thấy cô cũng không dám dỡ thủ đoạn gì!”
Anh Lý đang định ký tên, Lý Khả Hân vội vàng tiến lên ngăn cản: ‘Không được, anh chúng ta không thể đòi tiền này!”
Chị dâu Lý tức quá: “Cái con bé kia, khi nào thì đến phiên cô nói chuyện ở đây hả? Tại sao tôi không thể đòi số tiền này?”