Mục lục
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 583


Chỉ là vài câu hỏi thăm kiểu như đã ăn trưa chưa, làm việc có mệt không, v.v…


Mọi khi cô chắc chắn sẽ không trả lời, hiện giờ quan hệ đã xác định, Tô Mục Tuyết thỉnh thoảng sẽ bớt chút thời gian trả lời một lát.


Đôi lúc kêu ca phàn nàn, than thở một chút chuyện phiền lòng trong công việc. Điều này khiến cho Triệu Nam Thiên rất vui mừng. Cuối cùng mối quan hệ giữa hai người cũng không còn giậm chân tại chỗ nữa mà đã ổn định tiến lên.


Đến buổi chiều, ba người tập hợp đông đủ.


Tiểu Ngũ mở máy tính ra, lúc trước giữ lại cửa ngầm phát huy tác dụng, Zalo của Tôn mập được giải mã cùng lúc, và tất cả tin tức trong ngày qua đều được đồng bộ hóa một cách chi tiết.


Triệu Nam Thiên nhìn sơ sơ vài lần, tên khốn nạn này thật đúng là háo sắc, vậy mà lại đồng thời duy trì mối quan hệ mờ ám với mấy người phụ nữ, đều không ngoại lệ, tất cả đều là người phụ nữ đã có chồng.


Cũng không biết gã ta lấy đâu ra sức hấp dẫn, còn chưa tới giờ tan làm đã có một người phụ nữ trong số đó hẹn thời gian và địa điểm xong xuôi rồi.


Từ Minh đứng một bên không nhịn được mắng: “Tôn mập này đúng là một kẻ hèn hạ khốn nạn. Anh Thiên, giờ sao đây, trước tiên chúng ta qua đó mai phục à? Đến lúc đó quay video phát trực tiếp cho gã ta.”


Triệu Nam Thiên không tiếp lời, ý bảo Tiểu Ngũ mở một người trong danh sách trò chuyện khác, tên chú thích là chị dâu họ.


Lần này vừa nhìn quả nhiên là kinh ngạc vui mừng, cả buổi trưa Tôn mập không hề nhàn rỗi, chốc lát lại nhắn vài câu cợt nhả.


Thỉnh thoảng lại gửi một đoạn cảnh nhạy cảm, một khi bị chủ nhiệm Khương trách móc, gã ta lại chối, đổ cho bạn bè gửi, không nhìn kỹ, v.v…


Cuối cùng của cuộc nói chuyện, Tôn mập còn gửi vài tấm ảnh, trông có vẻ là con ba ba sống. Có điều lúc chụp chỉ chụp mỗi phần đầu, hình ảnh thoạt nhìn có chút quái dị.


Không có gì bất ngờ xảy ra, chủ nhiệm Khương cũng không trả lời lại.


Từ Minh nhìn đến chỗ này, búng ngón tay cái tách, nói: “Hì, anh Thiên, tôi có ý này.”


Triệu Nam Thiên có hơi không yên tâm: “Nói ra nghe thử.”


Từ Minh cam đoan: “Anh Thiên, anh xem là được rồi. Lần này đảm bảo khiến cho Tôn mập tự gây ra chuyện tự chuốc lấy hậu quả.”





Trong phòng trực ban, Tôn mập tâm trạng vui vẻ ư ử ngâm nga một bài hát.


Tuy rằng không biết người phụ nữ họ Khương kia làm cái trò quỷ gì, tại sao đến thời điểm cuối cùng lại giở quẻ, vì sao không đuổi việc Triệu Nam Thiên luôn.


Nhưng mà tạm thời cách chức một tuần, kiểm điểm rời chức vị, đối với gã ta mà nói cũng đã đủ rồi.


Từ Minh và Ngũ Cương đã bị gã ta tạm thời cách chức. Qua vài hôm nữa, cho dù Triệu Nam Thiên dám trở lại, Giang Uyển cũng đã thay đổi rồi.


Đến lúc đó cần người không có người, muốn quyền không có quyền, muốn chỉnh đốn anh ta chẳng phải rất dễ dàng hay sao?


Tôn mập mở sổ ghi chép của mình, vừa nhìn chằm chằm vào giá cổ phiếu trên thị trường chứng khoán, vừa nhìn Zalo.


Gã ta thích phụ nữ không phải là giả, nhưng vì điều kiện của gã có hạn, chỉ có thể yêu cầu số lượng hơn là chất lượng.


Vì vậy, xung quanh gã có rất nhiều phụ nữ, nhưng nếu tính ra, không ai trong số họ có thể lọt vào mắt của của gã ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK