Mục lục
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 795


“Triệu Nam Thiên, anh đừng nói cho em là anh không biết giá trị của bộ đồ dùng trong nhà này đấy nhé!”


Tô Mục Tuyết có chút tiếc hận, không tu dưỡng, không bảo hành, phương pháp sử dụng như thế này, đặt ở trong nhà kẻ có tiền gọi là hành vi nhà giàu mới nổi.


Đặt ở chỗ Triệu Nam Thiên lại khiến cô có loại cảm giác không nói ra được, cứ như là đang phá của trời.


Triệu Nam Thiên cố chấp nói: “Mặc kệ giá trị bao nhiêu, anh cũng sẽ không bán, đây là do cha anh để lại, cho dù sau này nghèo đến mức bán nồi bán sắt, anh cũng sẽ không bán chúng!”


“Nếu đã không bán, vậy đó là đồ dùng trong nhà, không có cao siêu như em nói, đơn giản chỉ là một nỗi nhớ của anh đến cha thôi!”


Tô Mục Tuyết á khẩu không trả lời được, có đôi khi thật sự không thể nào hiểu được tư duy của người đàn ông này, đơn giản đến đáng sợ, hết lần này tới lần khác lại khiến người ta không có cách nào cãi lại.


“Được rồi, vậy em không sao, anh ra ngoài đi.”


Triệu Nam Thiên quay người muốn đi, lại bị gọi lại, “Đợi một chút!”


“Còn có chuyện gì?”


“Anh làm bạn với Thư Trúc, em có thể không can thiệp, nhưng nếu như lần sau anh còn liều mạng vì những người phụ nữ khác, thì đừng trách em không nể mặt!”


Triệu Nam Thiên thở dài một hơi, nghe cô nói như vậy, hẳn là đã tha cho mình rồi.


Anh xoa xoa đôi tay, “Vậy ngày mai, anh mời em ăn cơm, xem phim nhé?”


Tô Mục Tuyết không nhận lời, lại hỏi một câu, “Anh còn tiền không?”


“Còn.”


Tô Mục Tuyết đưa tay ra.


Triệu Nam Thiên sửng sốt: “Cái gì?”


“Nộp tiền lương đây!”


Triệu Nam Thiên sửng sốt: “Dù sao em cũng là phụ nữ thời đại mới, sẽ không có đam mê quái đản như thế chứ? Hơn nữa, trong thẻ ngân hàng của anh cũng không bao nhiêu tiền, em lấy nó thì làm được cái gì?”


Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, trên tay vẫn đưa tới, chút tiền này của anh, Tô Mục Tuyết có thể để ý đến sao?


Tô Mục Tuyết có chút đắc ý: “Đây là chị dâu dạy em, nói mật mã là bao nhiêu đi?”


Triệu Nam Thiên đổ mồ hôi, không ngờ rằng Tô Mục Tuyết vừa tới một ngày, thành lũy nhà họ Triệu đã bị cô dùng viên đạn bọc đường phá huỷ.


Loại ý tưởng quản lý kinh tế ngu ngốc này, ngoại trừ chị dâu ra, chỉ sợ người khác sẽ không nghĩ ra được.


Chẳng lẽ anh cũng phải rơi vào kết quả giống như anh trai sao?


Tô Mục Tuyết hỏi một đống thông tin, sau đó cầm điện thoại dừng động tác lại, cuối cùng trả lại thẻ.


“Được rồi, em đã liên kết thẻ ngân hàng của anh với Zalo của em rồi, về sau anh tiêu tiền thì không cần thông báo với em. Nhưng nếu như em hỏi, nhất định anh phải nói rõ ràng mục đích của mỗi khoản tiền!”


Triệu Nam Thiên cảm thấy rùng mình, luôn có loại ảo giác bị sói đói đến gần.


Tô Mục Tuyết nói, lại lấy một tấm thẻ khác từ trong túi ra.


“Trả lại cho anh làm gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK