Vương Dự Quang chỉ vào Triệu Nam Thiên rồi nói: “Quả nhiên là anh, anh là Triệu Nam Thiên!”
Triệu Nam Thiên cũng biết suy nghĩ, vốn dĩ anh chỉ muốn giải vây cho Cao Thanh Hương thôi, kết quả không được như ý, ngược lại còn chữa lợn lành thành lợn què.
Rõ ràng là hai người bọn họ chưa từng gặp nhau, biết tên của anh thì đã đành, sao anh ta còn nhận ra anh?
Ban đầu Vương Dự Quang cũng chỉ mới suy đoán thôi, lúc nãy Tuyết Mai gọi điện thoại cho anh ta làm ầm ï lên muốn chấm dứt quan hệ của hai người bọn họ.
Đương nhiên là anh ta không muốn cho nên mới tìm đến anh của Tuyết Mai để hỏi chuyện. Sáng nay, Cao Thanh Hương dẫn người đến đập phá khách sạn, suýt chút nữa còn đánh cả Tuyết Mai.
Thậm chí còn tuyên bố về sau gặp cô ta ở đâu thì đánh ở đó!
Triệu Nam Thiên thấy không thể trốn tránh cho nên thừa nhận: “Đúng, tôi chính là Triệu Nam Thiên, chủ nhiệm Vương, chắc là có sự hiểu lầm gì đó ở đây, chúng ta đi ra ngoài rồi nói!”
Vương Dự Quang cười giều cọt: “Còn muốn ra ngoài nói cái gì? Ai cho anh mặc trang phục này? Anh biến đi cho tôi, anh bị đuổi việc rồi!”
Cao Thanh Hương thấy anh ta chĩa mũi nhọn vào Triệu Nam Thiên thì hoàn toàn nổi điên: “Vương Dự Quang, anh đừng có mà ‘Cáo mượn oai hùm, anh lấy quyền gì mà đuổi người của tôi đi?
Tôi nói cho anh biết, anh có tin tôi vạch trần tất cả mọi chuyện của anh cho mọi người đều biết không!”
Không biết vì sao Vương Dự Quang lại e dè Cao Thanh Hương, anh ta chỉ tức giận bỏ đi.
chỉ tay vào Cao Thanh Hương rồi cố | Trước khi đi anh ta còn cố tình va mạnh vào Triệu Nam Thiên.
Tâm trạng của Cao Thanh Hương không tốt quay đầu trừng mắt nhìn một cái: “Nhìn cái gì, không phải đi làm sao?”
Cả đám người vội vàng giải tán.
Triệu Nam Thiên đang định xoay người rời đi thì bỗng nhiên nghe cô ta nói một câu: “Triệu Nam Thiên, anh chờ một chút!”
Bạch Phương Thảo không nói gì, trước khi đi còn ném cho anh một cái nhìn khinh thường.
Triệu Nam Thiên bực mình vì bị cô nhìn nhưng lại không thể tỏ ra tức giận.
Cao Thanh Hương ở bên cạnh nói xin lỗi: “Nam Thiên, xin lỗi vì vừa rồi đã kéo anh vào chuyện của gia đình tôi…”
Triệu Nam Thiên cười khổ: “Người xin lôi phải là tôi mới đúng, vốn chỉ là một vấn đề phiền toái nhỏ mà tôi lại làm cho tất cả mọi người đều biết.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cao Thanh Hương lắc đầu: “Không liên quan gì đến anh, anh cũng thấy rồi đó, anh ta vì người phụ nữ kia mà lại chạy đến đơn vị để cãi nhau với tôi!”
Bồng nhiên Triệu Nam Thiên hỏi: “Tối cô có đi họp lớp không?”
Cao Thanh Hương bướng bỉnh nói: “Đương nhiên là tôi phải đi rồi, tâm trạng tôi không tốt, muốn uống rượu, anh phải uống cùng tôi đến cùng đấy!”
Triệu Nam Thiên thấy cô ta là một người phụ nữ mà còn không lo lắng gì nên cũng dần thả lỏng: “Được, vậy thì tôi sẽ uống với cô đến cùng!”
Chẳng mấy chốc đã hết giờ làm việc.
Buổi họp mặt diễn ra vào lúc tám giờ tối, Triệu Nam Thiên gọi điện về báo với người nhà.
Sau khi hết giờ làm anh không về nhà mà đi đến địa điểm đã hẹn trước.