Huống chỉ hôm nay người của tổ chức đã có chuẩn bị trước khi đến đây, gần như vừa mở màn đã phá hủy phương án hành động do Huống Tuyết Linh đặt ra.
Chuyện này đủ để chứng minh, dù thật sự xuất hiện sơ hở cũng không liên quan đến hai người.
Nếu không cứ trực tiếp hủy hành động là được, vì sao còn phải mạo hiểm liều mạng đến bắt cóc bọn anh?
Dựa vào những chỉ tiết này để phân tích, Triệu Nam Thiên có thể khẳng định, chuyện này chỉ là phép thử của Lương Sơn, dùng để phán đoán thân phận Bạch Thảo Phương là thật hay giả.
Bây giờ anh có chút lo lắng, Bạch Thảo Phương có thể hiểu được ý mình không?
Cũng may Bạch Thảo Phương rất thông minh, lập tức ngầm hiểu được, chống cự mấy cái cho có: “Chủ nhiệm Vương, đây rốt cuộc là chuyện gì thế?
Các người rốt cuộc là ai? Vì sao muốn bắt cóc chúng tôi?”
Lương Sơn cười lạnh: “Đồ điếm này, kỹ thuật diễn không tệ đấy, mày dám nói mày không biết người phụ nữ xe phía sau là cảnh sát nằm vùng không?”
Bạch Thảo Phương than thở khóc lóc: “Hu hu hu… Tôi thật sự không hiểu anh đang nói gì, cảnh sát gì cơ, nằm vùng gì cơ? Tôi thật sự không biết!”
Sắc mặt Lương Sơn thay đổi, quay họng súng đối diện với cô ta: “Con mẹ nó, đồ điếm thối, mày diễn đi, diễn tiếp đi! Có tin ông đây bắn một phát chết mẹ mày không!”
Bạch Thảo Phương sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, cả người run bần bật co lại thành một đoàn.
Triệu Nam Thiên cũng vội vàng mở miệng: “Người anh em, chúng tôi thật sự không biết, người phụ nữ kia là bạn của Tiểu Vân. Mấy hôm trước cô ấy tìm bọn tôi nói muốn đến Đông Châu cùng, chúng tôi thật sự không biết cô ấy là cảnh sát!”
Lương Sơn thu tay lại, câm súng đập một cái trên má Triệu Nam Thiên: “Con mẹ nó, tao cho mày nói chuyện à?”
Máu tươi lập tức bắn tóe ra, nhiệt lưu từ khuôn mặt chảy xuống, rất nhanh đã làm ướt cổ áo Triệu Nam Thiên.
Bạch Thảo Phương lại thét chói tai lần nữa, lần này không phải diễn, cô ta thật sự bị tình huống trước mắt dọa sợ.
Dựa theo sự suy đoán ban đầu của cô ta, chắc chắn sẽ có khó khăn, sẽ có nguy hiểm, nhưng dù sao phía sau còn có cả tổ hành động đang âm thầm bảo VỆ.
Chỉ cần có thể thành công lừa gạt được hai người trước mắt, tên Duệ Lợi kia cũng không thể cứ tránh sau màn được?
Kết quả chuyện này lại phát triển khác xa dự đoán.
Lục Thanh Nhàn không rõ tung tích, hai người mất liên lạc với tổ hành động, nhiệm vụ vừa bắt đầu đã rơi vào đường cùng!
Lương Sơn cũng lười nói nhảm: “Xuống xel”
Lúc Bạch Thảo Phương xuống xe, khuôn mặt lo lắng nhào vào trong ngực Triệu Nam Thiên: “Sao rồi, anh có sao không?”
Triệu Nam Thiên lắc đầu, anh nhìn ra Bạch Thảo Phương đã bên bờ vực của sự suy sụp rồi.
Cũng không thể tách tố chất tâm lý của cô ta không tốt được, thật sự tình huống trước mắt đã vượt quá dự đoán ban đầu.
Triệu Nam Thiên còn đỡ, anh đã sớm lường trước kết quả tồi tệ nhất nên cũng không quá căng thẳng.
Lúc xuống xe, anh cũng đang âm thầm quan sát bốn phía.
Nhìn sắc trời, đây hẳn là một mảnh đất hoang phía Bắc sân bay.