Bạch Thảo Phương hít sâu một hơi, ánh mắt đối diện với tất cả mọi người: “Tôi biết mọi người phản đối là do liên quan đến gia đình tôi, nhưng tôi muốn đích thân gánh vác nhiệm vụ lần này không phải vì cậy mạnh, cũng không phải để nổi bật!”
Nói xong, cô ta nhấn bút laser, trên màn hình xuất hiện lý lịch sơ lược của Mộ Vân.
Bạch Thảo Phương chỉ chỉ: “Mộ Vân, cao 172 cm, nặng 48 kg, khẩu âm Thiên Kinh, đã từng tự học hơn bốn ngoại ngữ, hơn nữa còn rất thông thạo máy tính, để phù hợp với những điều kiện này, mấy người có thể tìm được những ai?”
Mọi người ở đây yên tĩnh một chút, có khẩu âm Thiên Klnh không khó, tỉnh thông máy tính cũng rất đơn giản.
Dù chiều cao và cân nặng có yêu cầu riêng, chỉ cần sàng chọn một chút là có thể tìm được người thích hợp.
Điểm khó nhất chính là bốn ngoại ngữ kia, trong đó có hai tiếng đều là ngôn ngữ xa lạ.
Chỉ với điểm này đã có thể loại rớt hết gần như những người có điều kiện phù hợp rồi.
Bạch Thảo Phương tiếp tục nói: “Tôi đã so sánh tất cả các trinh sát có điều kiện phù hợp trở lên trong mạng nội bộ rồi, đây là kết quả so sánh.”
Vừa dứt lời, trên màn hình máy chiếu đã bắt đầu hiện lên một vài bức ảnh.
Bên phía Mộ Vân luôn cố định, mà một bên khác lại luôn liên tục thay đổi.
Ngay sau đó, kết quả đối chiếu đã xuất hiện hai tấm ảnh.
Triệu Nam Thiên cũng ngẩng đầu nhìn lên, so với hai người trong khung hình, trong đó có một người không biết, còn người kia lại chính là Bạch Thảo Phương.
Sau khi so sánh như vậy mới phát hiện, khuôn mặt của ba người quả nhiên gần gần giống nhau, đặc biệt là hình dáng khuôn mặt và lông mày có độ tương đồng rất cao.
Chỉ cần dùng mắt thường cũng có thể phán đoán được khí chất của Bạch Thảo Phương phù hợp hơn một chút.
Một nữ sinh khác có làn da hơi ngăm đen, hơn nữa khí chất cũng kém hơn một chút.
Bạch Thảo Phương giải thích: “Tôi tin mọi người cũng đã thấy rõ, so sánh với tỷ lệ khuôn mặt và dung mạo, cuối cùng chỉ có hai người có độ tương đồng đạt tới hơn 70% với Mộ Vân, trong đó có một người là tôi!”
“70% có nghĩa là gì, các vị đang ngồi đều là người thông minh, hẳn sẽ rất rõ ràng!”
“Cao hơn tiêu chuẩn này, sau đó trang điểm cẩn thận hơn một chút sẽ có thể tiếp cận mục tiêu gần hơn”
“Nhưng nếu thấp hơn tiêu chuẩn này, có nghĩa ý lúc nào cũng có thể bị người của Phyllis phát hiện!”
“Vị trinh sát này có độ tương đồng là 75%, nhưng cô ấy lại ở quá xa Đông Châu, dù đi suốt đêm cũng căn bản không hiện thực, hơn nữa còn không quen thuộc với vụ án, tỷ lệ mắc lõi rất Gãn.
“Một người còn lại chính là tôi, độ tương đồng lên tới 85%, sau khi được chuyên viên trang điểm điều chỉnh, tôi tin ngay cả người nhà cũng rất khó phân biệt được hai chúng tôi khác nhaul”
“Đối thủ là tổ chức Phyllis, 10% tình tiết bất ngờ, gần như có thể quyết định toàn bộ sự thành bại của nhiệm vụ.”
“Huống chỉ ba tháng gần đây, tôi đã năm rõ hết thông tin của đối thủ, tôi dám chắc chắn không có ai hiểu nhiệm vụ lần này khó khăn đến mức nào hơn tôi”
“Nên tôi làm như vậy cũng tuyệt đối không phải cậy mạnh hay hiếu thắng, mà không có ai thích hợp để thực hiện nhiệm vụ lần này hơn tôi!”
Nói tới đây, Bạch Thảo Phương cũng không tiếp tục nữa.
Trong phòng hội nghị yên tĩnh lại, cũng không có ai mở miệng tỏ thái độ.