Mục lục
Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Lúc nhỏ em sốt cao, ông ấy cũng kè kè chăm sóc em mấy ngày liền……”  

 

“Em chưa bao giờ chịu khổ, cũng chưa bao giờ chịu thiệt……”  

 

Khương Mạn rũ mắt xuống. Cô có thể tưởng tượng cuộc sống 19 năm qua của Khương Tiểu Bảo. Nếu không được chiều chuộng che chở thì sao có thể sinh ra một thiếu gia như thế này?  

 

Tuỳ được chiều hư nhưng tâm hồn khá ngây thơ, ngay thẳng chính trực, nhận thức cũng ngoan ngoãn. Kể cả Khương Nghiệp Minh có chiều tới mức biến cậu ta thành một kẻ bỏ đi cũng không thể không có khả năng.   

 

Khương Mạn nhìn Khương Tiểu Bảo viết mấy luận văn kia, lại càng rõ ràng sự sốc nổi của đứa trẻ này, chỉ là bề nổi mà thôi……  

 

19 năm được chiều tới hư của đứa bé này. Làm sao có thể nói quên là quên được.   

 

“Xem ra chị lại có thêm một việc phải cám ơn Khương Nghiệp Minh rồi.”  

 

Khương Tiểu Bảo không hiểu nhìn qua.  

 

Khương Mạn sờ đầu cậu: “Khương Khương Lâm mặc dù là kẻ không ra gì, nhưng Khương Nghiệp Minh đã nuôi ra một đứa trẻ ngoan như em.”  

 

“Cho nên Tiểu Bảo, em phải cám ơn ông ta là đúng rồi.”  

 

“Ông ta cũng không tệ bạc với cô và em.”  

 

“Cứ làm như những gì con tim em mách bảo đi.”  

 

 

 

Khương Tiểu Bảo quyết định ở lại.  

 

Khi nhìn thấy Khương Nhược Lai, chàng trai 19 tuổi cao 1,75 mét đã khóc lóc như mưa.  

 

Ống tay áo của Khương Nhuệ Trạch dính toàn nước mắt, nước mũi của cậu ta.  

 

Khương husky vô cùng tuyệt vọng.  

 

Khương Mạn đưa một cuộn giấy qua đó.  

 

Cuối cùng, ông An cảm thấy bọn họ quá ồn ào nên đã đuổi ra ngoài.  

 

Mặc dù có con trai Khương Tiểu Bảo ở bên cạnh chăm sóc rất tốt cho việc bình phục của Khương Nhược Lai, nhưng những cảm xúc phức tạp của cậu nhóc này...  

 

Đợi đến khi cậu ta kiềm chế không gào thét nữa thì hãy để cậu ta làm người con có hiếu!  

 

Bạc Hạc Hiên đưa một lon Coca cho Khương Tiểu Bảo: "Uống chút nước rồi bình tĩnh lại đi."  

 

“Cảm ơn anh rể.” Bảo nhi gia khịt mũi: “Anh có rượu không? Em muốn uống rượu.”  

 

Bạc Hạc Hiên liếc nhìn Khương Mạn: "Không có."  

 

“Ồ.” Bảo nhi gia thất vọng.  

 

Cậu ta ngẩng đầu nhìn thấy chai Brandy trên bàn ăn cách đó không xa, "Đó không phải sao?"  

 

Brandy là một loại rượu chưng cất được sản xuất bằng cách chưng cất rượu vang. Brandy thường chứa 35–60% độ cồn  

 

Bạc Hạc Hiên: "Không phải."  

 

Sau khi Khương Nhuệ Trạch thay quần áo xong và trở lại: "Muốn uống rượu thì anh ba sẽ dẫn em đi uống! Chúng ta sẽ uống thật vui vẻ!"  

 

Khi vừa dứt lời, Khương husky đã nhận được vài cái nhìn sắc như dao.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK