Mục lục
Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Từng câu từng chữ kiên định từ từ tiến vào trái tim.   

 

“Xin lỗi em, lúc em cần anh nhất anh lại không ở bên cạnh em.”  

 

Sao lại phải xin lỗi, Khương Mạn hít vào một hơi: “Cám ơn.”  

 

Sau khi cúp máy, Khương mạn lại hít thêm hơi nữa, đi sang phòng bệnh của Khương Nhuệ Trạch.   

 

Nhìn thấy em gái quay lại mặt Khương Nhuệ Trạch nở nụ cười tươi rói, nhưng một giây sau, nụ cười trên mặt đông cứng.   

 

“Anh ba, anh có thể nói cho em chuyện về anh tư không?”  

 

……  

 

Biên giới phía bắc.  

 

Bạc Hạc Hiên đứng trong gió tuyết.   

 

“Không liên lạc được với Khương Tử Mặc?”  

 

“Đừng có phá hỏng hành động của anh ta, nhất định phải để anh ta tổ chức nhạc hội.”  

 

“Không cần biết các anh dùng cách nào, nhất định phải liên lạc được với anh ta!”  

 

 

 

Khương Nhuệ Trạch căng thẳng, căng thẳng tới mức còn chả cảm thấy đau ở vết thương vừa phẫu thuật xong.  

 

“Anh nói……”  

 

Anh ta nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc chưa giờ chưa từng nhìn thấy trên gương mặt của Khương Mạn, hai mắt sắc bén tới mức anh không dám nhìn thẳng vào mặt cô. Mặc dù anh hai đã dặn không được nói linh tinh, nhưng Khương Nhuệ Trạch cảm thấy trên đời này không có chuyện gì giấu diếm được mãi, nhất là khi em gái anh là một kẻ không biết nói lý, thì chắc chắn em ấy sẽ hiểu được thằng tư.   

 

“Anh tư của em não có chút vấn đề.”  

 

“Em gái à, em đừng giận nó, không phải nó không nhớ em, mà nó không tin……”  

 

Khương Nhuệ Trạch để ý đến biểu cảm trên mặt cô: “Lúc nhà mình mới xảy ra chuyện, anh cả còn chưa lớn hẳn, gia tộc Lanscelot là một gia tộc lớn, mấy năm đó anh cả rất khổ không thể để ý hết mọi chuyện, lúc đó thằng tư mới được năm tuổi mới mở miệng nói câu đầu tiên.”  

 

“Lúc trước bọn anh cứ tưởng nó bị câm luôn rồi.”  

 

“Sau năm tuổi, tự nhiên lại mở mồm nói câu đầu tiên, em biết không, câu đầu tiên nó nói lại là em gái.”  

 

Khương Nhuệ Trạch hít một hơi thật sâu, mắt hơi hồng hồng: “Chả biết ai dạy nó, thằng ranh thối……”  

 

Khương Mạn không nói gì, chỉ cúi đầu suy nghĩ cái gì đó.   

 

Khương Nhuệ Trạch mím môi rồi nói tiếp: “Sau đó nó bắt đầu nằm mơ rất nhiều thứ, có lúc ác mộng mấy đêm liền, tỉnh dậy thì bảo em gái đang đứng trong một nơi băng tuyết, nói em gái bị người xấu bắt nạt……”  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK