“Cháu cũng không biết mà.”
Hai người đang mải nghĩ lên nói mà không để ý có mic ở dưới. Cuộc đối thoại rất nhanh trở nên hot.
# Hôm nay là sinh nhật Khương Mạn? #
# Rốt cuộc có phải Bạc Hạc Hiên không#
#Cả thế giới tìm kiếm Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên#
Trên đỉnh của Ark World, Khương Mạn cũng đang ngây ngốc, đối diện với một màn này lòng cô cũng thấy vô cùng ngọt ngào, khóe miệng cong lên.
“Phì.”
Khương Mạn phì cười, quay đầu nhìn người đằng sau: “Khoa trương vậy!”
“Cũng tạm.” Bạc Hạc Hiên tựa cằm vào vai cô, ánh mắt cong cong mang theo ý cười nhìn cô chăm chú.
Trong mắt tràn ngập sự thâm tình, vui vẻ, còn có chút gian xảo. Anh vòng tay ôm cô vào lòng, tay anh phủ lên tay cô. Hai bàn tay đan vào nhau, rồi siết chặt lấy nhau.
“Anh từ lâu đã muốn cho cả thế giới biết.”
“Anh yêu em, Khương Mạn.”
Cổ tay trái có cảm giác lạnh. Khương Mạn cúi đầu xuống liền nhìn thấy một màu đỏ rực như máu.
Trên cổ tay trắng trẻo và mảnh mai của cô là một chiếc vòng tay. Chiếc vòng được làm bằng vàng trắng, nếu nhìn kỹ sẽ thấy trên đó có một lỗ khóa. Điều bắt mắt nhất là trên khóa có một viên kim cương máu 10 carat.
"Làm sao lại có kim cương màu máu?"
“Thích không?” Ngón tay của người đàn ông vuốt qua cổ tay cô, gân xanh trên mu bàn tay hơi lồi lên, mang theo cảm giác khó tả.
Khương Mạn dở khóc dở cười, cô lắc lắc cổ tay:"Quà sinh nhật à?"
"Ừm."
“Sao lại như giống như một cái còng tay vậy, thật là biến thái!” Cô cười mắng.
Bạc Hạc Hiên không quan tâm: "Chìa khóa ở chỗ anh."
Anh nhấc một sợi dây chuyền nhỏ quanh cổ mình lên, bên dưới treo một chiếc chìa khóa nhỏ bằng bạc trắng.
"Anh sợ em chạy mất à?"
"Ừm."
Bạc Hạc Hiên nhéo chặt cằm của cô, hôn lên môi cô rồi thì thầm nói: "Em là của anh."
Khương Mạn không nhịn được cười, đáp lại nụ hôn của anh.
“Ark World còn có chỗ ở không?” Cô khàn giọng hỏi.