Chuong 11 Tề Lỗi kém quá đi mất
Bản ghi âm trong tay Khương Mạn là thứ mà Tề Lỗi kiêng kị nhất, không lấy được chứng cứ đó thì bản thân anh ta chính là kẻ đầu tiên toi đời.
“Tôi nhớ là lúc rời khỏi phim trường, hình như có đội truyền thông ở bên ngoài hả? Hiện tại tin tức trên mạng thế nào rồi?”
Tề Lỗi cáu gắt hỏi.
Trợ lí vã mồ hôi hột, ấp úng trả lời: “Không, không tốt lắm...”
“Thế nào gọi là không tốt lắm?!”
Tề Lỗi mở weibo trên điện thoại, nhìn thấy tên mình trên tiêu đề hot search, suýt chút nữa thì tức đến ngất xỉu tại chỗ.
#Tề Lỗi thùng rỗng kêu to#
#Tề Lỗi hét lên như lợn bị chọc tiết#
#Nữ diễn viên võ thuật – kẻ giết người#
Tề Lỗi cắn răng bấm mở video.
Đập vào tai là tiếng hét quen thuộc nghe như lợn bị chọc tiết, trong video, hắn hoàn toàn là chịu ngược, thi triển ra đủ các tư thế ngã nhào.
Lời bình của cư dân mạng còn đặc sắc hơn.
-Nghe tiếng hét này, suýt chút nữa thì tôi tưởng là Tết đến rồi, lại được ăn thịt lợn tươi mới rồi.
-Tề Lỗi kém quá đi mất. Thế này mà cũng được gọi là minh tinh võ thuật thế hệ mới à?
-Quả thực là minh tinh võ thuật, tinh trong chữ tinh tinh ấy.
-Tôi chỉ tò mò gương mặt chính diện của chị diễn viên võ thuật, chị đâm trúng tim em rồi! Cầu được ôm đùi!
+1! Chị có thể bảo vệ em không.
Đoạn video này nhanh chóng được đẩy lên vị trí thứ tám trên hot search, lượt like và share có hơn mười vạn.
Fan của Tề Lỗi đương nhiên cũng nhảy vào khống chế bình luận, còn liên hệ phòng làm việc hỏi tình hình của Tề Lỗi.
“Ai đăng đoạn video này vậy? Ai đăng!”
Tề Lỗi nổi giận đùng đùng
Trợ lý dè dặt đáp: “Là do hôm nay có chuyến thăm của truyền thông, vừa đúng lúc Tang Điềm dẫn người tới live stream, sau đó thì...”
“Tang Điềm?” Nét mặt Tề Lỗi dữ tợn: “Hết con khốn này đến con khốn khác đều muốn hại tao!”
“Thế còn đơn vị truyền thông bên ngoài phim trường thì sao? Tây Qua Entertainment thì sao? Bọn họ đăng cái gì? “
Trợ lí càng không dám nói.
Tề Lỗi tức đến nỗi vung tay tát thẳng lên mặt anh ta, đối phương bị đánh rơi cả mắt kính.
Răng hàm cũng bị lung lay.
“Đồ vô dụng! Ông đây trả lương cho mày mà mày làm ăn kiểu gì vậy! Việc đéo gì cũng không biết làm!”
Trợ lí nhặt kính lên, không dám nói chuyện.
Tề Lỗi lại cầm điện thoại lên lướt lướt, dòng tiếp theo chính là bài báo của Tây Qua Entertainment.
#Minh tinh võ thuật nổi tiếng trên phim trường diễn cảnh người đàn ông rơi lệ, hay là chiếc gối thêu hoa*? #
(*Gối thêu hoa ý chỉ người chỉ có nhan sắc mà không có tài cán gì)
“Đệt!”
Tề Lỗi lại chửi một câu,” Đám truyền thông rác rưởi này, tao muốn kiện bọn nó!”
Người đại diện từ bên ngoài đi vào, nghe thấy tiếng mắng chửi, cũng dùng giọng điệu cung phụng tổ tông mà nói:
“Tề Lỗi, cậu bớt nóng, không ít đơn vị truyền thông nắm được thông tin liền chạy tới đây rồi.”
“Tôi không quan tâm, anh mau cho người gỡ hot search kia xuống đi!”
“Khương Mạn kia, tôi muốn cô ta quỳ xuống trước mặt tôi xin lỗi!”
Người đại diện nhanh chóng nói : “Ban nãy tôi mới gọi điện cho phó đạo diễn rồi, đạo diễn Trần đã mắng cho Khương Mạn một trận, đoàn phim đều dừng lại rồi.”
“Bây giờ chúng ta chỉ cần hủy đi bản ghi âm trong tay cô ta là có thể nắm chắc phần thắng rồi!”
Người đại diện âm trầm nói: “ Cậu cứ yên tâm, chuyện này tôi đều sắp xếp ổn thỏa rồi.”
“Lát nữa có truyền thông tới phỏng vấn, cậu về nằm lên giường bệnh đi, còn có, mũi của cậu nhất định phải để lộ ra, nói chung là càng thảm càng tốt.”
“Bây giờ người trên mạng vẫn chưa biết kẻ đánh người là Khương Mạn, ai ai cũng sốt sắng muốn xem gương mặt chính diện của nữ diễn viên võ thuật, cứ chờ xem! Chúng ta sẽ vả mặt bọn chúng thật mạnh ngay thôi!”
……
Khương Mạn hiện giờ đang làm gì?
Trong khách sạn gần phim trường.
Laptop cắm USB đang phát một đoạn video, góc độ vô cùng chuẩn, ghi lại toàn bộ quá trình một màn ra sân bá đạo, khiêu khích ngang ngược, và lập tức ăn quả đắng của Tề Lỗi ngày hôm nay.
Rắc, Khương Mạn cắn một miếng táo, cười híp mắt.
Ai nói là cô chỉ ghi âm?
Cô vừa ghi âm vừa quay video đủ cả đấy biết chưa?
Trước đó, lúc so chiêu với Tề Lỗi, cô đứng yên một chỗ không phải vì giả vờ ngầu, mà là vì đó là góc độ tốt nhất để quay video!
Mở phần mềm deepfacelab, phần mềm này cũng chẳng có gì đặc biệt cả, chỉ là có thể đổi mặt AI thôi.
Khương Mạn đã xem qua những clip nóng của bản thân ở trên mạng, rất coi thường kỹ thuật của đối phương.
Thời kỳ tận thế, lương thực khan hiếm là do nguyên nhân bắt nguồn từ hệ sinh thái, toàn bộ nhân loại vì có thể sống sót, khoa học kỹ thuật liền đặc biệt phát triển mạnh.
Trước khi Khương Mạn trở thành kẻ đứng đầu của kỵ binh, vì sinh tồn mà rèn luyện ra được bản lĩnh đầy mình, tuy rằng những kỹ năng này sau đó đều chẳng dùng tới, kết quả là bây giờ lại có đất dụng võ rồi.
Kỹ thuật mạng ở thế giới này đối với cô mà nói, ‘brmmmmm~’
Đúng lúc này, có tin nhắn wechat tới, tên của đối phương là (Đừng gọi tôi là tiểu điềm điềm).
Cái tên này vừa nghe đã biết là Tang Điềm
Khương Mạn ấn mở video cô ấy gửi tới.
Trong video, Tề Lỗi nằm trên giường bệnh, dáng vẻ yếu ớt, xương sống mũi sưng lên cực kỳ cao.
Trên tủ đầu giường còn để một đống khăn giấy thấm ướt máu.
Tiểu Điềm Điềm: Chị Khương Mạn, chị nhìn thấy chứ? Con hàng này bắt đầu kể khổ rồi!
Khương Mạn: Ừ, máu khá nhiều, không hiến cho hội chữ thập đỏ, thật là lãng phí.
Tiểu Điềm Điềm: Cười xỉu.jpg
Tiểu Điềm Điềm: Chị cẩn thận chút, em đoán anh ta còn thủ đoạn phía sau, bây giờ cư dân mạng còn chưa biết chị là nữ diễn viên võ thuật, tốt nhất là chị bảo phía công ty giúp chị che đậy một chút.
Khương Mạn gửi lời cảm ơn, rồi không trò chuyện tiếp nữa.
Che đậy thì che đậy không nổi, cũng không cần thiết.
Còn về thủ đoạn phía sau thì...
Khương Mạn nhìn về phía ban công, Lộ Lộ gọi xong cuộc điện thoại, lúc đi vào tay còn run.
Cô ấy hít sâu một hơi: “ Chị, em giàu to rồi.” Thật đúng là lộc trời ban!
Khương Mạn không hề kinh ngạc, nhướn mày nói: “Nhớ mời cơm, tiền mua điện thoại mới của chị, em trả.”
“Không thành vấn đề! ”Lộ Lộ lập tức đồng ý, nhận chiếc điện thoại cũ mà Khương Mạn đưa.
“Nhưng mà chị Khương, sao chị biết bên phía Tề Lỗi nhất định sẽ tìm đến em?”
Khương Mạn cắn quả táo, đáp:“Thành trì kiên cố nhất cũng đều bị tấn công từ trong ra, bên cạnh chị chỉ có một trợ lí là em.”
“Thời đại này, rất ít người có thể chống cự lại sức hút của tiền tài.”
Lộ Lộ hít thở khó khăn, trong mắt cô, Khương Mạn lười nhác ngồi trên thảm nhung của phòng khách, đôi chân dài duỗi thẳng, thong thả nói ra những lời thấm thía nhất.
Đôi mắt ấy, giống như đã nhìn thấu vạn sự trong thế gian.
“Chị Khương, em sẽ không ăn cây táo, rào cây sung đâu.” Lộ Lộ vội vàng giải thích.
Khương Mạn ừ một tiếng, không hề qua loa, ném cho cô ấy một quả chuối: “Yên tâm đi, đi theo chị Khương sẽ không bị đói, sau này bữa nào cũng được ăn sườn.”
Lộ Lộ không biết nên khóc hay cười.
Chẳng còn cách nào khác, trước mắt, trong lòng Khương Mạn, mỹ thực chính là sườn xào khoai tây!
Trải qua quá nhiều sinh tử, Khương Mạn trước giờ đều không đánh giá cao bản chất con người, nhưng cũng không coi thường bản chất con người.
“Ăn cơm trước đã! Người là sắt, cơm là thép, một bữa không ăn, đói đến xỉu!”
Trong mắt Lộ Lộ, bộ lọc điểm nhấn của chị Khương khi mà nhắc đến ăn thì đều hóa thành cát bụi.
Cô nhìn một bàn đồ ăn gọi mua về, sườn xào khoai tây có tới bảy tám hộp, bỗng chốc im lặng.
Cô muốn hỏi: Chị à, chị có nhớ là bản thân dựa vào mặt mà kiếm cơm không?
Sau đó, cô nhìn thấy Khương Mạn lấy điện thoại ra chụp ảnh, không chỉ chụp ảnh một bàn đồ ăn, còn cẩn thận chụp cả hóa đơn.
“Muốn đăng lên vòng tròn bạn bè sao?”
“Không phải.” Khương Mạn lắc đầu: “Tìm kim chủ đòi tiền cơm.”
Lộ Lộ: Kim chủ?!!
“À nhầm, không phải kim chủ, là một người tốt biết trả ơn.”
Khương Mạn mở mục bạn bè trong wechat, tìm người tốt được ghi chú là (phiếu cơm ngắn hạn), dứt khoát gửi đi hình ảnh bữa tối và hóa đơn.
Vậy mới hài lòng mà bắt đầu ăn cơm.
Bạc Hạc Hiên vừa kết thúc cảnh quay đêm, thu dọn trở về xe bảo mẫu, vì muốn duy trì trạng thái của nhân vật trong kịch bản, anh cả ngày chỉ uống một bát canh suông, ăn một ít rau luộc.
Wechat nhắc nhở có tin nhắn chưa đọc, ghi chú là (chó dữ nhỏ).
Bạc Hạc Hiên ấn mở, sau khi nhìn thấy bức ảnh một bàn đầy ắp sườn xào khoai tây, trầm mặc chừng năm phút.
Dứt khoát chuyển khoản, tắt điện thoại.
Bạc ảnh đế day mi tâm, một tay khác xoa dạ dày, đột nhiên có chút hối hận rồi....