Mà của Lộ Lộ!
Tóc của Lý Vân vẫn còn trong tay cô!
"Thú vị đấy." Khương Mạn mỉm cười: "Giờ thì mọi chuyện đã rõ ràng rồi...."
Khương Mạn vẫn luôn canh cánh về mục đích thật sự của Phong dầu gió. Đối phương phí hết tâm tư để tiếp cận cô, cũng không thể nào là vì tình yêu đích thực được.
Hoa Viện là vì ghen tuông, cho nên mới giở thủ đoạn bẩn thỉu ra với cô.
Mà Hoa Viện và Phong Lăng rõ ràng đã biết nhau từ sớm, ở bên ngoài lại giả bộ không quen.
Chuyện Lý Vân gả vào nhà của Hoa Viện, Khương Mạn vẫn luôn cảm thấy kỳ lạ, với tính cách thối đó của Hoa Viện, sao có thể chấp nhận Lý Vân làm mẹ kế của cô ta?
Khương Mạn chỉ ôm tâm lý thử một phen, cố ý lấy tóc mình và tóc Lộ Lộ tới trung tâm trị liệu Thiên Phong, sau khi có kết quả giám định thì cô liền cười ……
Chẳng lẽ cô và Lộ Lộ còn là mẹ con sao?
Xem ra thân thế của cô thực sự có vấn đề, hơn nữa còn có người cố ý không cho cô biết chân tướng!
……
Trở lại biệt thự, sau khi ăn xong lẩu, mọi người ai về nhà nấy.
Mấy đứa nhỏ đêm nay tạm thời ngủ ở biệt thự, ngày mai Bạc Hạc Hiên trực tiếp đưa chúng tới nhà của quỹ học bổng, Khương Vân Sênh và Tôn Hiểu Hiểu ngày thứ hai đều còn có việc, cho nên cũng không ở lại.
Còn về Khương Mạn……
Bạc ảnh đế lấy lí do bọn trẻ đông quá, một mình anh chăm sóc không nổi để giữ cô ở lại.
Quản lý Cố lúc đi còn dùng ánh mắt sâu xa để nhìn ông chủ của mình.
Nhịn xuống, cuối cũng cũng đem câu ‘đừng làm hỏng những mầm non của tổ quốc’ nín lại trong bụng.
Mà Lộ Lộ thì……
Lúc rời khỏi biệt thự, cô ấy còn an ủi Cố Trầm: “Anh Trầm cứ yên tâm đi, chị Khương nhà em coi anh Bạc là sắt, sẽ không làm gì anh ấy đâu.”
Cố Trầm bĩu môi làu bàu: “Anh là sợ nhà tư bản làm bừa với chị của em, bị chị em đánh chết đấy.”
“Hả? Anh nói cái gì……”
“Không có gì.” Quản lý Cố giữ vững nụ cười, cảm khái: “Tối nay xác định là một đêm không ngủ rồi!”
……
Phòng ngủ của Bạc Hạc Hiên.
Khương Mạn buồn bực nói: “Tôi ngủ phòng khách không được sao?”
“Không còn nhiều phòng khách nữa rồi.”
“Vậy anh ngủ ở đâu?”