Mục lục
Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trọng tài hơi ngây ra, ờ một tiếng rồi mới nói: “Con ngựa này của ngươi?”

Lâm Nhất mỉm cười, vỗ nhẹ lên cổ Huyết Long Mã rồi nói: “Tiểu Hồng, xuống dưới đi!”

Cũng không biết ở nhà họ Vân nó tên là gì, Lâm Nhất chỉ tùy tiện gọi đại một tên rồi đuổi Huyết Long Mã xuống dưới đài thi đấu.

Huyết Long Mã bị gọi là Tiểu Hồng thì tỏ vẻ không vui, nhưng khi Lâm Nhất vỗ nhẹ lên người nó thì nó vẫn ngoan ngoãn xuống dưới.

Huyết Long Mã vừa xuống dưới thì liền bộc lộ tính khí nóng nảy.

Khiến các đệ tử ngoại môn ở xung quanh đều mặt mày nhăn nhó, chửi bới không ngừng.

“Con súc sinh này, tránh xa ra đi!”

“Ây dà, đừng có đá ta...”

Ai mắng nó thì nó đá người đó, rõ ràng là một ông tướng con, các đệ tử xung quanh đều cố gắng né thật xa.

Bên dưới náo nhiệt thì bên trên cũng không thua kém gì.

Chu Vân thấy Lâm Nhất đến trễ thì đã sớm thấy bực bội, càng không ngờ Lâm Nhất lại còn phi ngựa lên đài.

Khí thế lẫm liệt đã triệt để dìm uy phong của hắn ta xuống.

Phải biết rằng theo mọi người thấy thì Lâm Nhất không thể nào thắng trong trận quyết đấu này. Mọi người đều đến để xem Lâm Nhất thắng nhiều trận liên tiếp, nổi tiếng như con ngựa chiến trong vòng khảo hạch, bây giờ sẽ phải thua thê thảm thế nào.

Nhưng ai ngờ, Lâm Nhất mà mọi người đều tưởng rằng phải cụp đuôi làm người lại xuất hiện bằng cách khiến người ta khiếp sợ như thế.

“Chu sư huynh, đánh chết tên Kiếm Nô đó đi, đánh cho hắn về lại nguyên hình!”

Vẫn chưa chính thức bắt đầu thì bên dưới đã có tiếng hét lớn, đó là Trần Tiêu, con chó bên cạnh Chu Vân.

Hắn ta bị Lâm Nhất đánh đến ngồi dậy không nổi chỉ bằng một đấm, vì bị thương nghiêm trọng nên đã lỡ mất cuộc thi sát hạch giữa năm.

Vì vậy hắn ta rất hận Lâm Nhất, hắn ta là người đầu tiên hét lên.

Rất nhanh sau đó, các đệ tử ngoại môn có quan hệ khá tốt với Chu Vân cũng lần lượt hét lên.

Trong Diễn Võ trường rộng lớn, không có ai cổ vũ cho Lâm Nhất cả.

Dù một thân một mình không chỗ dựa nhưng Lâm Nhất không hề run sợ, đôi mắt hắn sáng long lanh.

“Lượt giao đấu thứ hai, ai thua sẽ bị loại, mong hai vị hãy dùng hết sức của mình. Bắt đầu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK