Bùi Tuyết tiếp tục nói: “Trên Bảo Kính Thông Thiên, có danh tự màu trắng, có cái màu tím, cũng có cái màu vàng. Được xưng là Bạch bảng, Tử bảng và Kim bảng. Kim bảng tập hợp những người có thực lực mạnh nhất, đứng ở đỉnh Kim Tự Tháp của Thiên Lộ, tổng cộng chỉ có 18 danh ngạch, trên cơ bản đều bị mười phương chiến giới chiếm giữ”.
Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn những danh tự phát ra hào quang màu vàng sáng chói kia, chúng có số lượng ít nhất trên mặt kính chằng chịt danh tự.
Nhưng hào quang chói lọi của chúng lại khiến cho danh tự của những người khác đều trở nên mờ nhạt, không hề có một chút ánh sáng.
“Gần đây thứ hạng có sự thay đổi lớn, mấy ngày nay luôn có yêu nghiệt xuất thế ngang trời, một bước lên mây, thậm chí trên Kim Bảng cũng có người chen chân vào… Rất nhiều người đã tu luyện ở đây, thậm chí lựa chọn chỗ này làm nơi độ kiếp, sau đó trực tiếp xông vào bảng Thông Thiên”.
Hai người vừa đi vừa nói.
Lâm Nhất phát hiện xung quanh hồ nước rộng lớn quả thật có người đang thử độ kiếp, còn gây ra động tĩnh không nhỏ.
Trận chung kết sắp đến gần, rất nhiều người không còn suy nghĩ ẩn mình nữa, dù không tranh giành thứ hạng trong trận chung kết thì ít nhất cũng muốn được ngâm mình trong Thánh Tuyền Linh Trì một lần.
Mà chỉ có leo lên bảng Thông Thiên thì mới có tư cách đến Thánh Tuyền Linh Trì.
Thánh Tuyền Linh Trì có lai lịch bất phàm, là cơ duyên cuối cùng trên Thiên Lộ, thế nên nó mang ý nghĩa phi phàm. Một khi bỏ lỡ, người vốn có thực lực không chênh lệch bao nhiêu có thể sẽ bị kéo lùi một khoảng cách mà không cách nào vượt qua được.
“Cô đang ở bảng nào?”
Lâm Nhất tò mò hỏi. Với thực lực của Bùi Tuyết thì hẳn là đã sớm đến Thiên Phách tầng thứ tư.
“Xếp hạng 36 trên Tử bảng!”
“Cô chỉ mới 36 thôi ư?”
“Tử bảng cũng cạnh tranh rất khốc liệt, mười người đầu bảng đều có tu vi Thiên Phách tầng thứ năm, mỗi một người đều có kỳ ngộ phi phàm. Trong trận chung kết, thậm chí bọn họ còn có tư cách tiến vào bảng mười, không ai biết rốt cuộc những người này cất giấu bao nhiêu át chủ bài cả!”
Bùi Tuyết trịnh trọng nói: “Nhất là trong khoảng thời gian gần đây, thứ hạng có sự thay đổi rất lớn”.
Lâm Nhất nhìn Bùi Tuyết, lực phong ấn trong cơ thể đối phương có sức mạnh vô cùng đáng sợ, không chỉ bởi quả Thần Huyết, mà trên người nàng ta còn có bí mật khác.
“Đừng nhìn ta như vậy, nếu tiểu tình nhân của ngươi biết được, ta sợ là chịu không nổi đâu!”, Bùi Tuyết cười hì hì nói, nhưng trong lòng lại khấp khởi mừng thầm, nàng ta rất có lòng tin với vẻ ngoài của mình, nếu Móng Heo To thật sự có ý thì tốt rồi.
“Nguyệt Vi Vi không phải tiểu tình nhân của ta”, Lâm Nhất bình tĩnh nói.
“Không thể nào? Vậy nàng ta là gì của ngươi”, Bùi Tuyết giật mình, đồng thời, tim nàng ta cũng đập nhanh hơn, bởi vì có một chút tâm tư với hắn nên sắc mặt nàng ta bất giác đỏ ứng lên.
Lâm Nhất ngẫm nghĩ rồi trâm ngâm nói: “Nàng gọi ta là Lâm ca ca, có thể xem như muội muội, nhưng dường như thân hơn một chút. Nàng rất quan trọng đối với ta, ta từng có lời hứa, trên Thiên Lộ, kẻ địch của nàng chính là kẻ địch của ta, bất kể đó là ai!”
Vậy không phải tiểu tình nhân thì là gì hả, cái tên Móng Heo To này!?
Bùi Tuyết thất vọng, một chút tâm tư của nàng ta thoáng chốc bay biến đi đâu hết, không còn sót lại chút gì.
Xoạt!
Bỗng nhiên, trung tâm quảng trường vang lên tiếng xôn xao, rất nhiều người đang nhắm mắt tu luyện đều không tự chủ được mở mắt ra.
Bọn họ cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ, không ai bì nổi, mang theo duệ khí sắc bén và bá đạo đến cùng cực.