Mục lục
Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tình cảnh diễn ra quá bất ngờ, khiến rất nhiều người đều không kịp phản ứng, nét mặt vô cùng mờ mịt.

Đường Nham còn khoác lác khi nãy lập tức mang nét mặt vô cùng khó coi, lạnh lùng nói: “Không ngờ tiểu tử này dám làm Nam Cung sư huynh bị thương, hắn ta chết chắc, chết chắc rồi!”

“Thú vị”.

Nam Cung Hạ lau đi vết máu nơi khoá miệng, nhìn máu tươi trên tay, sắc mặt hắn ta trở nên vô cùng u ám, lạnh lùng nói: “Ngươi là người đầu tiên làm ta bị thương từ sau khi ta đến con đường thông thiên này, nhưng bắt đầu từ bây giờ, mọi chuyện đã kết thúc rồi!”

Oanh!

Sau khi dứt lời, lòng bàn tay Nam Cung Hạ đột nhiên xuất hiện ba con dấu ngọn lửa màu xanh cổ xưa, ngọn lửa xoay tròn xung quanh con dấu. Sau lưng có ánh lửa vô tận ngưng tụ thành một vầng sáng lửa, vầng sáng đó không ngừng xoay tròn như đang kêu gọi một tồn tại vô cùng đáng sợ nào đó.

“Đây là võ kỹ gì vậy, có khí thế thật đáng sợ!”

Nhìn thấy vầng sáng lửa có đường kính gần trăm mét, trong mắt tất cả mọi người đều tràn đầy nỗi khiếp sợ, võ học thế này thật sự khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.

“Hoả Vân Phần Thiên Thủ, đây mới thật sự là Hoả Vân Phần Thiên Thủ, ta chỉ nắm giữ một chút kiến thức ngoài mặt thôi, còn Nam Cung sư huynh là thật sự nắm giữ được tinh tuý, luyện hoa hoả ấn thành ngọn lửa màu xanh!”, nhìn thấy ngọn lửa màu xanh kia, ánh mắt hắn ta trở nên lạnh lẽo lạ thường, hắn ta nhìn về phía Lâm Nhất, không ngừng cười châm chọc.

Hắn đã là người chết rồi.

“Đây có lẽ cũng là Hoả Vân Phần Thiên Thủ, khí thế rất giống, có điều nó mạnh hơn, mạnh hơn Hoả Vân Phần Thiên Thủ của Đường Nham ít nhất mười lần”.

“Hoả Vân giới dựa vào thủ đoạn này hoành hành không kiêng dè gì, Nam Cung Hạ là người thật sự nắm giữ tuyệt học này, xem ra hắn ta đã hoàn toàn mất kiên nhẫn rồi”.

“Có lẽ Lâm Nhất sẽ chết chắc!”

Thấy Nam Cung Hạ bị ép phải sử dụng tuyệt học, trong tiếng xì xào bàn tán, vô số ánh mắt nhìn về phía Lâm Nhất với vẻ lạnh lùng, có lẽ người này chết chắc rồi.

“Tiểu tử, trước đó ta cho ngươi một cơ hội mà ngươi không chọn, bây giờ ta sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội gì nữa cả”.

Nét mặt Nam Cung Hạ vô cùng lạnh lẽo, cũng không cho Lâm Nhất quá nhiều thời gian để suy nghĩ, chưởng một phát về phía trước tức giận quát lên: “Hoả Vân Phần Thiên Thủ!”

Oanh!

Trong vầng sáng lửa như có một cánh cửa bị đẩy ra, một bàn tay khổng lồ với ngọn lửa màu xanh duỗi ra đánh mạnh tới.

Thanh thế từ bàn tay khổng lồ đánh xuống dường như muốn đập vỡ cả quảng trường, bàn tay còn chưa hoàn toàn đánh xuống. Rất nhiều kiến trúc trên quảng trường lập tức xuất hiện nữa vết nứt nhỏ rồi sụp đổ dưới uy áp đáng sợ này.

Quá kinh khủng!

Mọi người xung quanh sợ đến mức biến sắc, hoàn toàn không dám chống đỡ dư âm từ Phần Thiên Cự Thủ này, điên cuồng chạy trốn.

Nhưng bọn họ vừa bay lên trời, người ở trên không trung còn chưa kịp đáp xuống đất đã vô cùng ngạc nhiên phát hiện thân thể của mình hoàn toàn trở nên cứng đờ. Không chỉ thân thể cứng đờ mà ngay cả máu huyết cũng đông lại, tim cũng ngừng đập.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK