Mục lục
Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hai người lần lượt ra tay ở trung tâm của hố sâu, va chạm dữ dội với nhau.

Lâm Nhất cầm kiếm Táng Hoa trong tay, lúc này, hắn vừa vung kiếm, Ánh Sáng Hạo Nguyệt lập tức được chém ra.

Tử Diên Kiếm Quyết được hắn sử dụng đến mức độ mạnh nhất, dưới cảnh giới Bán Bộ Tử Phủ, sức mạnh của chiêu kiếm này vượt qua tất cả mọi chiêu thức hắn từng đánh ra trước đây.

Rắc!

Trong lúc Lâm Nhất giơ tay, kiếm mang thoáng chốc chém chưởng mang mà Tần Vũ đánh ra thành hai nửa.

“Chết đi!”

Tần Vũ quát một tiếng, chưởng mang biến thành lưỡi dao sắc bén và nóng bỏng, lặng lẽ đánh về phía Lâm Nhất.

Vù vù vù!

Hắn ta nhanh chóng đánh ra chín chưởng, chín chưởng mang tựa như chín đao quang, mỗi một chưởng đều nhanh như tia chớp, tốc độ như điện quang.

Nhưng nó lại hàm chứa chân nguyên Huyền Dương cuộn trào mênh mông, chỉ một đòn đã bộc phát ra khí thế vô cùng đáng sợ.

Nét mặt Lâm Nhất hơi thay đổi, hắn lập tức ra tay, huy động kiếm mang, lần lượt đỡ lấy chín chưởng này.

“Huyền Dương Bộc!”

Mái tóc dài của Tần Vũ tung bay, hắn ta như nổi điên, quát to một tiếng.

Oanh!

Chín chưởng mang đang tản ra tựa như chín lò luyện lớn nhỏ khác nhau thoáng chốc hoà lại làm một.

Trên không trung, một lư đỉnh tựa như mặt trời chói chang dốc ngược bay xuống.

Không khí bị thiêu đốt một cách vô tình, trong tầm mắt người ngoài, có một thần lư của tiên cung trút xuống. Một con sông chứa đầy dung nham tựa như du long muốn cắn nuốt lấy Lâm Nhất.

Ánh mắt Lâm Nhất trở nên tập trung, hắn nắm chặt kiếm Táng Hoa, nhanh chóng quơ múa.

Hoa Tử Diên nở rộ, từng tia kiếm mang tung bay, chém tan con sông Hoả Diễm kia.

Dung nham nóng chảy bắn tứ tung, tạo thành tiếng vang ùng ùng, tình cảnh chẳng khác nào ngày tận thế.

“Ánh Sáng Triều Dương!”

Nhìn thấy con sông dung nham bị Lâm Nhất phá huỷ, trong mắt Tần Vũ có ánh sáng lạnh lẽo loé lên, hắn ta tựa như ánh sáng mặt trời xuất hiện lúc sáng sớm tinh mơ.

Tần Vũ giơ tay, chưởng mang lập tức bay về phía Lâm Nhất với tốc độ kinh người.

Nhanh quá!

Một chưởng này nhanh đến mức đáng sợ, nhanh đến mức mắt thường không thể nào theo kịp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK