Mục lục
Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cái gì, Nhị tỷ phải đi?

Triệu Nhan nghe được Mịch Tuyết chạy tới bẩm báo tin tức này, lập tức ném cải trắng xuống chạy về nhà trong, kết quả vừa đúng lúc nhìn thấy Tào Dĩnh và Thọ Khang công chúa đang khổ sở khuyên lơn Bảo An công chúa, nhưng cho dù các nàng nói cái gì đi nữa, vẻ mặt Bảo An công chúa đều kiên định lắc đầu, xem ra lần này là nàng quyết định muốn đi.

Từ lúc Bảo An công chúa đến biệt viện của Triệu Nhan, thân thể hồi phục cực nhanh, hiện tại đã có thể cùng chạy nhảy giống như Thọ Khang công chúa, chỉ có điều từ sau khi thân thể nàng hồi phục, Bảo An công chúa đã vài lần đề xuất muốn về, dù sao nàng không giống như Thọ Khang công chúa, thân là nữ tử đã xuất giá, dù cho nàng là công chúa, thì không có thể không về nhà chồng trong thời gian dài.

Triệu Nhan và Thọ Khang công chúa hiển nhiên sẽ không để cho Bảo An công chúa đi về, mỗi lần tìm đủ các loại lý do để Bảo An công chúa không thể không ở lại, nhưng một lúc sau, Bảo An công chúa cũng dần nhận thấy có chút không đúng, sau mấy lần này tỏ vẻ thái độ phải đi về càng lúc càng kiên quyết, xem ra lần này khó mà kéo lại được nữa rồi.

- Nhị tỷ, làm sao mà ta vừa trở về tỷ lại phải đi, có phải cảm thấy ở chỗ này của ta không thoải mái phải không?

Triệu Nhan cười hì hì tiến vào trong đại sảnh nói, Thọ Khang công chúa và Tào Dĩnh nhìn thấy hắn tiến vào, cũng đều thầm thở phào nhẹ nhõm, Bảo An công chúa hiểu rõ người đệ đệ Triệu Nhan này nhất, người khác có thể không khuyên được nàng, nhưng Triệu Nhan hẳn là có thể.

- Tam ca nhi, ta đã đến thời gian dài như vậy rồi, trong nhà còn có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, sức khỏe của mẫu thân cũng không tốt lắm, hiện tại thời tiết lạnh rồi, càng cần có người bên cạnh chăm sóc hơn nữa, cho nên ta thật sự không thể ở lại đây được nữa rồi.

Bảo An công chúa tính tình nhu nhược, rất ít khi cự tuyệt thỉnh cầu của người khác. Nhưng lần này nàng thật sự quan tâm chuyện trong nhà, cho nên mới quyết định phải quay về.

Trải qua trong khoảng thời gian sống chung này, Triệu Nhan cũng thăm dò tính cách của Bảo An công chúa, đã thấy trên mặt nàng không mấy khi lộ ra thần sắc kiên định, xem ra mình nói gì cũng không thể thay đổi quyết định của vị tỷ tỷ này rồi.

- Nhị tỷ, tỷ đã quyết định phải quay về, vậy ta cũng không ngăn nổi tỷ nữa rồi.

Nghe lời Triệu Nhan nói, sắc mặt Thọ Khang công chúa và Tào Dĩnh đều biến đổi, vừa muốn định nói gì, nhưng bị Triệu Nhan dùng ánh mắt chặn lại nói:

- Nhưng hôm nay đã trễ thế này, chờ tỷ thu xếp xong đồ đạc, chỉ sợ cửa thành cũng đã đóng rồi, ngoài ra trước đây ta cho người trồng rau cải trắng giờ cũng có thể ăn được rồi. Vừa rồi ta còn mang về hai bắp chuẩn bị cho tỷ và Tam tỷ thưởng thức chút. Cho nên chi bằng tỷ ở lại đây một đêm nữa, sáng mai quay về sau có được không?

Nghe Triệu Nhan không có ngăn mình quay về nhà, Bảo An công chúa cũng thoáng yên lòng, nghe hắn nói câu kế tiếp, cũng không nên cự tuyệt nữa, vì thế rốt cục gật đầu nói:

- Được rồi, ta sẽ ở lại một đêm nữa, sáng mai sẽ trở về!

Thấy Bảo An công chúa cuối cùng cũng đồng ý ở lại một đêm nữa, Triệu Nhan cũng hết sức vui mừng, ngay sau đó để Thọ Khang công chúa và Tào Dĩnh nói chuyện phiếm cùng nàng, còn hắn thì tự đi vào phòng bếp dạy trù nương nấu ăn, đối với cách làm có phần không phân biệt lớn nhỏ này của Triệu Nhan, toàn bộ người trong Vương phủ đều đã quen, thậm chí ngay cả Bảo An công chúa và Thọ Khang công chúa sau khi nói đến mấy lần không thấy hiệu quả, cũng đều không quan tâm nữa rồi, dù sao thì cái tên đệ đệ này chính hắn vốn thích càn quấy, thanh danh thích xuống bếp nhiều lần cũng không sao, mặt khác Triệu Nhan làm đồ ăn cho người ta cũng vô cùng ngon, khiến hai vị công chúa rất yêu thích không rời ra được.

Ở tiền thế Triệu Nhan cũng không quan tâm đến cải trắng lắm, cái này chủ yếu là vì hồi nhỏ ăn nhiều, mỗi mùa đông đến, gần như mỗi bữa đều có cải trắng, kết quả là tha hồ ăn, tuy rằng hắn không thích cải trắng, nhưng cách làm với cải trắng lại biết rất nhiều, nói cho cùng thứ cải trắng này ở hậu thế thật sự rất nhiều, cho dù là không tận tâm đi học, cũng sẽ biết một ít phương pháp làm cải trắng, ví dụ như dấm chua trơn cải trắng nhà thường làm, súp đậu hũ cải trắng các loại, ngoài ra sang trọng một chút còn có cải trắng luộc, rau phật thủ các loại, có thể nói chỉ cần dựa vào mấy bắp có thể làm ra một bàn thức ăn vô cùng phong phú.

Bữa cơm tối cả nhà cùng ngồi một chỗ, Triệu Nhan và Tào Dĩnh ngồi gần nhau, Thọ Khang công chúa và Bảo An công chúa ngồi đối diện, chỉ thấy Triệu Nhan chỉ vào cải trắng sốt ở giữa nhất thoạt nhìn không có gì lạ, bình thản nói:

- Nhị tỷ, Tam tỷ, các tỷ mau nếm thử món cải trắng luộc này, hương vị ngon tuyệt vời vượt quá sức tưởng tượng của các tỷ cho mà xem.

Cải trắng luộc ở hậu thế là một món ăn truyền thống nổi tiếng, bên ngoài thoạt nhìn hết sức bình thường, chỉ thấy trong nước canh trong suốt ngâm vài miếng cải trắng, dường như thật sự giống với tên của nó, chính là dùng nước sôi ngâm cải trắng, nhưng ngửi được hương vị của nó xông vào mũi, làm cho người ta rất thèm ăn.

Ngay lập tức Thọ Khang công chúa và Bảo An công chúa cũng cảm thấy kinh ngạc đối với món ăn này, tức thì gắp một miếng cải trắng bỏ vào miệng, kết quả phát hiện món cải trắng luộc này thật sự giống như lời Triệu Nhan nói vậy, vị ngon không thể nói nên lời, điều này làm cho hai người đều khen không dứt miệng. Kế tiếp Triệu Nhan lại giới thiệu những món ăn khác, mặc dù những thứ này đều là làm từ cải trắng đấy, nhưng mỗi hương vị lại không giống nhau, điều này cũng làm cho khẩu vị ăn uống của Bảo An công chúa và Thọ Khang công chúa càng mở rộng ra, đặc biệt Bảo An công chúa nghĩ đến ngày mai phải về, tâm tình cũng có chút dễ chịu, càng ăn nhiều hơn một chút.

Tuy nhiên so sánh lại, Tào Dĩnh lại ăn rất ít, hơn nữa mỗi lần Triệu Nhan giới thiệu qua một món ăn, khi phát hiện nguyên liệu nấu không có đồ mặn, lúc này mới cầm đũa, về phần những món mặn ngay cả chạm cũng không chạm đến. Bảo An công chúa tỉ mỉ nhìn thấy, liền quan tâm nói:

- Dĩnh nhi muội muội, muội và Tam ca nhi đã thành hôn lâu như vậy rồi, nói không chừng khi nào sẽ có con, làm sao có thể ăn chay mãi như vậy được?

Nghe Bảo An công chúa nhắc tới chuyện sinh con sau khi cưới, Tào Dĩnh không kìm được sắc mặt đỏ lên, tiếp đó cười nói:

- Đa tạ Nhị tỷ quan tâm, thân thể của ta luôn tốt lắm, ăn gì đều không sao đâu!

- Hì hì, ngược lại, thời gian trước thân thể Tam ca nhi vẫn chưa khôi phục, đương nhiên không thể cùng phòng, nhưng hiện tại đã không sao, hai người các ngươi phải cố gắng một chút, ta vẫn đang chờ bế cháu ruột của ta đấy!

Thọ Khang công chúa lúc này cũng vừa thật vừa đùa nhắc nhở, nàng ở chỗ Triệu Nhan đã lâu như vậy, cũng biết chuyện Triệu Nhan và Tào Dĩnh vẫn phân phòng ngủ, chỉ là chuyện này nàng không tiện nói thẳng, cho nên mới mượn cơ hội này nhắc nhở bọn họ một chút.

- Ha ha, Tam tỷ tỷ đừng nói chúng ta, hay là thử ngẫm lại chính tỷ đi, cho dù là dựa theo cái tôn chỉ kết hôn muộn của các tỷ đó, Tam tỷ người cũng đến cái tuổi lập gia đình rồi, tuy rằng hiện tại có Thái Hậu che chở người, nhưng người cũng không định thành thân à?

Triệu Nhan tạm thời không muốn đem đề tài nói tới mình và Tào Dĩnh, liền cười nói với Thọ Khang công chúa.

- Như vậy là, Dương tam tỷ ngươi cũng nên vì chuyện của mình mà suy xét một chút, nếu như không chịu lập gia đình, chỉ sợ thật sự sẽ thành gái lỡ thì đấy!

Bảo An công chúa nghe lời Triệu Nhan nói, quả nhiên dời chú ý qua, ngược lại quan tâm vấn đề của muội muội sinh đôi của mình.

- Nói ta làm gì, thân là công chúa chẳng lẽ các người còn sợ ta không gả được hay sao?

Thọ Khang công chúa đầu tiên là hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Nhan, tiếp theo có chút bối rối nói, giống như là người khác hỏi chuyện nàng không chịu kết hôn, nàng khẳng định có thể cãi lại đúng lý hợp tình, nhưng nàng lại sợ nhất tỷ tỷ Bảo An công chúa hỏi chuyện này, bởi vì lúc trước nàng cự tuyệt gả cho Vương Sân, kết quả làm cho Bảo An công chúa sau khi kết hôn chịu bất hạnh, cho nên trong lòng nàng đã thề, trước khi tỷ tỷ thoát khỏi giai đoạn hôn nhân bất hạnh này, nàng tuyệt đối không lấy chồng.

- Công chúa tuy rằng không lo chuyện xuất giá, nhưng muốn gả cho một lang quân như ý có thể gặp khó khăn, Dương tam tỷ hay là muội hãy sớm chuẩn bị, đừng…

Khi Bảo An công chúa nói xong câu cuối cùng, thanh âm bỗng nhiên trầm thấp xuống, bởi vì nàng nghĩ đến bất hạnh hôn nhân của chính mình, trước đây khi bắt đầu lập gia đình, nàng nghĩ Vương Sân là một người có thể phó thác chung thân, nhưng không nghĩ tới đối phương lại bạc tình phụ nghĩa, sau khi cưới quanh năm không ở nhà, bây giờ hối hận cũng đã muộn, chính mình gieo xuống quả đắng thì chỉ có thể dựa vào chính mình từ từ nhấm nháp.

Triệu Nhan nhìn thấy Bảo An công chúa nói xong lời cuối cùng tự thương hại bản thân, trong lòng cũng tê rần, vội vàng cười gượng nói sang chuyện khác:

- Tam tỷ chủ yếu vẫn là có tầm nhìn xa, toàn bộ thiếu niên tuấn kiệt trong thành Đông Kinh sẽ không một ai lọt vào mắt xanh của nàng, nhưng Đại Tống ta nhân tài nhiều, sau này khẳng định Tam tỷ có thể gặp được đấng lang quân như ý đấy!

Nghe lời Triệu Nhan nói, Tào Dĩnh cũng vội mở miệng phụ họa, thậm chí Thọ Khang công chúa cũng tự mình giễu vài câu, lúc này mới khiến cho Bảo An công chúa từ thương cảm tỉnh táo lại, cười gượng dặn dò Thọ Khang công chúa nhất định phải tính toán càng sớm càng tốt, sau đó mới lấy cớ mình phải về phòng thu dọn đồ đạc, là người đầu tiên rời khỏi phòng ăn.


Bảo An công chúa vừa mới rời khỏi, Thọ Khang công chúa lập tức vẻ mặt hung thần ác sát với Triệu Nhan cả giận nói:

- Tam ca nhi, ngươi không phải thật sự muốn để Nhị tỷ về chứ?

- Làm sao có thể? Tuy nhiên Tam tỷ người cũng biết, Nhị tỷ tính tình bình thường tuy rằng nhu nhược, giống như không có chủ định gì, người khác khuyên một cái nàng sẽ nghe, nhưng nàng chỉ cần hạ quyết tâm, thì có là trâu chín đầu cũng kéo không lại được, vừa rồi ta phát hiện Nhị tỷ đã quyết định phải về phủ Phò mã, bất kể dù ta khuyên thế nào cũng vô dụng, cho nên mới dùng kế hoãn binh, để chúng ta tranh thủ thời gian cả đêm thương lượng một chút.

Triệu Nhan lúc này vội giải thích.

- Thương lượng cái gì, tính tình Nhị tỷ ta rõ ràng hơn ngươi, chỉ cần chuyện nàng đã định, thì tuyệt đối sẽ không thay đổi lại, lúc trước khi nàng muốn gả cho Vương Sân, ta cũng khuyên qua nàng rất nhiều lần, nhưng nàng không nghe, thậm chí sau khi nhìn rõ bộ mặt thật của Vương Sân, nàng cũng không nghĩ tới chuyện muốn ly hôn với Vương Sân, nhận thức cùng với Vương Sân sống chết cả đời, bây giờ nàng muốn về, chúng ta căn bản cũng không có cách ngăn cản, trừ phi là khiến cho phụ thân tối nay hạ chỉ để nàng và Vương Sân hòa ly.

Thọ Khang công chúa cuống cuồng vội nói, đối với tỷ tỷ sinh đôi Bảo An công chúa này, với nàng giống như là một bản sao của mình, cho nên đối với chuyện của Bảo An công chúa, nàng cũng phá lệ để bụng.

- Phụ thân nơi đó đến giờ vẫn chưa có tin tức, cũng không biết đến khi nào thì mới thuyết phục được nương nương và các vị đại thần, nghĩ trong thời gian ngắn để Nhị tỷ và Vương Sân hòa ly có chút khó khăn, mặt khác theo Tam tỷ người nói, Nhị tỷ là một nử tử rất cổ điển, nàng cho rằng nữ tử nên theo một người mà thôi, cho đến bây giờ vẫn chưa từng nghĩ sẽ rời khỏi Vương Sân, cho nên ta cảm thấy hiện tại không thể lừa gạt Nhị tỷ nữa rồi, thành thật đem sự tình giải thích rõ ràng với Nhị tỷ, sau đó thuyết phục nàng đồng ý hòa ly với Vương Sân…

- Khụ khụ khụ.

Ngay khi Triệu Nhan còn chưa nói hết lời, bỗng nhiên Mịch Tuyết đối diện phát ra tiếng ho khan, đồng thời hướng Triệu Nhan nháy mắt lo lắng, rốt cục điều này làm cho Triệu Nhan sửng sốt, đồng thời phát hiện Tào Dĩnh và Thọ Khang công chúa vẻ mặt đều dại ra nhìn phía sau hắn, đến lúc Triệu Nhan đột nhiên xoay người lại, liền nhìn thấy vẻ mặt tái nhợt của Bảo An công chúa đang dựa vào khung cửa chính lung lay sắp đổ. - Cái gì, Nhị tỷ phải đi?

Triệu Nhan nghe được Mịch Tuyết chạy tới bẩm báo tin tức này, lập tức ném cải trắng xuống chạy về nhà trong, kết quả vừa đúng lúc nhìn thấy Tào Dĩnh và Thọ Khang công chúa đang khổ sở khuyên lơn Bảo An công chúa, nhưng cho dù các nàng nói cái gì đi nữa, vẻ mặt Bảo An công chúa đều kiên định lắc đầu, xem ra lần này là nàng quyết định muốn đi.

Từ lúc Bảo An công chúa đến biệt viện của Triệu Nhan, thân thể hồi phục cực nhanh, hiện tại đã có thể cùng chạy nhảy giống như Thọ Khang công chúa, chỉ có điều từ sau khi thân thể nàng hồi phục, Bảo An công chúa đã vài lần đề xuất muốn về, dù sao nàng không giống như Thọ Khang công chúa, thân là nữ tử đã xuất giá, dù cho nàng là công chúa, thì không có thể không về nhà chồng trong thời gian dài.

Triệu Nhan và Thọ Khang công chúa hiển nhiên sẽ không để cho Bảo An công chúa đi về, mỗi lần tìm đủ các loại lý do để Bảo An công chúa không thể không ở lại, nhưng một lúc sau, Bảo An công chúa cũng dần nhận thấy có chút không đúng, sau mấy lần này tỏ vẻ thái độ phải đi về càng lúc càng kiên quyết, xem ra lần này khó mà kéo lại được nữa rồi.

- Nhị tỷ, làm sao mà ta vừa trở về tỷ lại phải đi, có phải cảm thấy ở chỗ này của ta không thoải mái phải không?

Triệu Nhan cười hì hì tiến vào trong đại sảnh nói, Thọ Khang công chúa và Tào Dĩnh nhìn thấy hắn tiến vào, cũng đều thầm thở phào nhẹ nhõm, Bảo An công chúa hiểu rõ người đệ đệ Triệu Nhan này nhất, người khác có thể không khuyên được nàng, nhưng Triệu Nhan hẳn là có thể.

- Tam ca nhi, ta đã đến thời gian dài như vậy rồi, trong nhà còn có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, sức khỏe của mẫu thân cũng không tốt lắm, hiện tại thời tiết lạnh rồi, càng cần có người bên cạnh chăm sóc hơn nữa, cho nên ta thật sự không thể ở lại đây được nữa rồi.

Bảo An công chúa tính tình nhu nhược, rất ít khi cự tuyệt thỉnh cầu của người khác. Nhưng lần này nàng thật sự quan tâm chuyện trong nhà, cho nên mới quyết định phải quay về.

Trải qua trong khoảng thời gian sống chung này, Triệu Nhan cũng thăm dò tính cách của Bảo An công chúa, đã thấy trên mặt nàng không mấy khi lộ ra thần sắc kiên định, xem ra mình nói gì cũng không thể thay đổi quyết định của vị tỷ tỷ này rồi.

- Nhị tỷ, tỷ đã quyết định phải quay về, vậy ta cũng không ngăn nổi tỷ nữa rồi.

Nghe lời Triệu Nhan nói, sắc mặt Thọ Khang công chúa và Tào Dĩnh đều biến đổi, vừa muốn định nói gì, nhưng bị Triệu Nhan dùng ánh mắt chặn lại nói:

- Nhưng hôm nay đã trễ thế này, chờ tỷ thu xếp xong đồ đạc, chỉ sợ cửa thành cũng đã đóng rồi, ngoài ra trước đây ta cho người trồng rau cải trắng giờ cũng có thể ăn được rồi. Vừa rồi ta còn mang về hai bắp chuẩn bị cho tỷ và Tam tỷ thưởng thức chút. Cho nên chi bằng tỷ ở lại đây một đêm nữa, sáng mai quay về sau có được không?

Nghe Triệu Nhan không có ngăn mình quay về nhà, Bảo An công chúa cũng thoáng yên lòng, nghe hắn nói câu kế tiếp, cũng không nên cự tuyệt nữa, vì thế rốt cục gật đầu nói:

- Được rồi, ta sẽ ở lại một đêm nữa, sáng mai sẽ trở về!

Thấy Bảo An công chúa cuối cùng cũng đồng ý ở lại một đêm nữa, Triệu Nhan cũng hết sức vui mừng, ngay sau đó để Thọ Khang công chúa và Tào Dĩnh nói chuyện phiếm cùng nàng, còn hắn thì tự đi vào phòng bếp dạy trù nương nấu ăn, đối với cách làm có phần không phân biệt lớn nhỏ này của Triệu Nhan, toàn bộ người trong Vương phủ đều đã quen, thậm chí ngay cả Bảo An công chúa và Thọ Khang công chúa sau khi nói đến mấy lần không thấy hiệu quả, cũng đều không quan tâm nữa rồi, dù sao thì cái tên đệ đệ này chính hắn vốn thích càn quấy, thanh danh thích xuống bếp nhiều lần cũng không sao, mặt khác Triệu Nhan làm đồ ăn cho người ta cũng vô cùng ngon, khiến hai vị công chúa rất yêu thích không rời ra được.

Ở tiền thế Triệu Nhan cũng không quan tâm đến cải trắng lắm, cái này chủ yếu là vì hồi nhỏ ăn nhiều, mỗi mùa đông đến, gần như mỗi bữa đều có cải trắng, kết quả là tha hồ ăn, tuy rằng hắn không thích cải trắng, nhưng cách làm với cải trắng lại biết rất nhiều, nói cho cùng thứ cải trắng này ở hậu thế thật sự rất nhiều, cho dù là không tận tâm đi học, cũng sẽ biết một ít phương pháp làm cải trắng, ví dụ như dấm chua trơn cải trắng nhà thường làm, súp đậu hũ cải trắng các loại, ngoài ra sang trọng một chút còn có cải trắng luộc, rau phật thủ các loại, có thể nói chỉ cần dựa vào mấy bắp có thể làm ra một bàn thức ăn vô cùng phong phú.

Bữa cơm tối cả nhà cùng ngồi một chỗ, Triệu Nhan và Tào Dĩnh ngồi gần nhau, Thọ Khang công chúa và Bảo An công chúa ngồi đối diện, chỉ thấy Triệu Nhan chỉ vào cải trắng sốt ở giữa nhất thoạt nhìn không có gì lạ, bình thản nói:

- Nhị tỷ, Tam tỷ, các tỷ mau nếm thử món cải trắng luộc này, hương vị ngon tuyệt vời vượt quá sức tưởng tượng của các tỷ cho mà xem.

Cải trắng luộc ở hậu thế là một món ăn truyền thống nổi tiếng, bên ngoài thoạt nhìn hết sức bình thường, chỉ thấy trong nước canh trong suốt ngâm vài miếng cải trắng, dường như thật sự giống với tên của nó, chính là dùng nước sôi ngâm cải trắng, nhưng ngửi được hương vị của nó xông vào mũi, làm cho người ta rất thèm ăn.

Ngay lập tức Thọ Khang công chúa và Bảo An công chúa cũng cảm thấy kinh ngạc đối với món ăn này, tức thì gắp một miếng cải trắng bỏ vào miệng, kết quả phát hiện món cải trắng luộc này thật sự giống như lời Triệu Nhan nói vậy, vị ngon không thể nói nên lời, điều này làm cho hai người đều khen không dứt miệng. Kế tiếp Triệu Nhan lại giới thiệu những món ăn khác, mặc dù những thứ này đều là làm từ cải trắng đấy, nhưng mỗi hương vị lại không giống nhau, điều này cũng làm cho khẩu vị ăn uống của Bảo An công chúa và Thọ Khang công chúa càng mở rộng ra, đặc biệt Bảo An công chúa nghĩ đến ngày mai phải về, tâm tình cũng có chút dễ chịu, càng ăn nhiều hơn một chút.

Tuy nhiên so sánh lại, Tào Dĩnh lại ăn rất ít, hơn nữa mỗi lần Triệu Nhan giới thiệu qua một món ăn, khi phát hiện nguyên liệu nấu không có đồ mặn, lúc này mới cầm đũa, về phần những món mặn ngay cả chạm cũng không chạm đến. Bảo An công chúa tỉ mỉ nhìn thấy, liền quan tâm nói:

- Dĩnh nhi muội muội, muội và Tam ca nhi đã thành hôn lâu như vậy rồi, nói không chừng khi nào sẽ có con, làm sao có thể ăn chay mãi như vậy được?

Nghe Bảo An công chúa nhắc tới chuyện sinh con sau khi cưới, Tào Dĩnh không kìm được sắc mặt đỏ lên, tiếp đó cười nói:

- Đa tạ Nhị tỷ quan tâm, thân thể của ta luôn tốt lắm, ăn gì đều không sao đâu!

- Hì hì, ngược lại, thời gian trước thân thể Tam ca nhi vẫn chưa khôi phục, đương nhiên không thể cùng phòng, nhưng hiện tại đã không sao, hai người các ngươi phải cố gắng một chút, ta vẫn đang chờ bế cháu ruột của ta đấy!

Thọ Khang công chúa lúc này cũng vừa thật vừa đùa nhắc nhở, nàng ở chỗ Triệu Nhan đã lâu như vậy, cũng biết chuyện Triệu Nhan và Tào Dĩnh vẫn phân phòng ngủ, chỉ là chuyện này nàng không tiện nói thẳng, cho nên mới mượn cơ hội này nhắc nhở bọn họ một chút.

- Ha ha, Tam tỷ tỷ đừng nói chúng ta, hay là thử ngẫm lại chính tỷ đi, cho dù là dựa theo cái tôn chỉ kết hôn muộn của các tỷ đó, Tam tỷ người cũng đến cái tuổi lập gia đình rồi, tuy rằng hiện tại có Thái Hậu che chở người, nhưng người cũng không định thành thân à?

Triệu Nhan tạm thời không muốn đem đề tài nói tới mình và Tào Dĩnh, liền cười nói với Thọ Khang công chúa.

- Như vậy là, Dương tam tỷ ngươi cũng nên vì chuyện của mình mà suy xét một chút, nếu như không chịu lập gia đình, chỉ sợ thật sự sẽ thành gái lỡ thì đấy!

Bảo An công chúa nghe lời Triệu Nhan nói, quả nhiên dời chú ý qua, ngược lại quan tâm vấn đề của muội muội sinh đôi của mình.

- Nói ta làm gì, thân là công chúa chẳng lẽ các người còn sợ ta không gả được hay sao?

Thọ Khang công chúa đầu tiên là hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Nhan, tiếp theo có chút bối rối nói, giống như là người khác hỏi chuyện nàng không chịu kết hôn, nàng khẳng định có thể cãi lại đúng lý hợp tình, nhưng nàng lại sợ nhất tỷ tỷ Bảo An công chúa hỏi chuyện này, bởi vì lúc trước nàng cự tuyệt gả cho Vương Sân, kết quả làm cho Bảo An công chúa sau khi kết hôn chịu bất hạnh, cho nên trong lòng nàng đã thề, trước khi tỷ tỷ thoát khỏi giai đoạn hôn nhân bất hạnh này, nàng tuyệt đối không lấy chồng.

- Công chúa tuy rằng không lo chuyện xuất giá, nhưng muốn gả cho một lang quân như ý có thể gặp khó khăn, Dương tam tỷ hay là muội hãy sớm chuẩn bị, đừng…

Khi Bảo An công chúa nói xong câu cuối cùng, thanh âm bỗng nhiên trầm thấp xuống, bởi vì nàng nghĩ đến bất hạnh hôn nhân của chính mình, trước đây khi bắt đầu lập gia đình, nàng nghĩ Vương Sân là một người có thể phó thác chung thân, nhưng không nghĩ tới đối phương lại bạc tình phụ nghĩa, sau khi cưới quanh năm không ở nhà, bây giờ hối hận cũng đã muộn, chính mình gieo xuống quả đắng thì chỉ có thể dựa vào chính mình từ từ nhấm nháp.

Triệu Nhan nhìn thấy Bảo An công chúa nói xong lời cuối cùng tự thương hại bản thân, trong lòng cũng tê rần, vội vàng cười gượng nói sang chuyện khác:

- Tam tỷ chủ yếu vẫn là có tầm nhìn xa, toàn bộ thiếu niên tuấn kiệt trong thành Đông Kinh sẽ không một ai lọt vào mắt xanh của nàng, nhưng Đại Tống ta nhân tài nhiều, sau này khẳng định Tam tỷ có thể gặp được đấng lang quân như ý đấy!

Nghe lời Triệu Nhan nói, Tào Dĩnh cũng vội mở miệng phụ họa, thậm chí Thọ Khang công chúa cũng tự mình giễu vài câu, lúc này mới khiến cho Bảo An công chúa từ thương cảm tỉnh táo lại, cười gượng dặn dò Thọ Khang công chúa nhất định phải tính toán càng sớm càng tốt, sau đó mới lấy cớ mình phải về phòng thu dọn đồ đạc, là người đầu tiên rời khỏi phòng ăn.

Bảo An công chúa vừa mới rời khỏi, Thọ Khang công chúa lập tức vẻ mặt hung thần ác sát với Triệu Nhan cả giận nói:

- Tam ca nhi, ngươi không phải thật sự muốn để Nhị tỷ về chứ?

- Làm sao có thể? Tuy nhiên Tam tỷ người cũng biết, Nhị tỷ tính tình bình thường tuy rằng nhu nhược, giống như không có chủ định gì, người khác khuyên một cái nàng sẽ nghe, nhưng nàng chỉ cần hạ quyết tâm, thì có là trâu chín đầu cũng kéo không lại được, vừa rồi ta phát hiện Nhị tỷ đã quyết định phải về phủ Phò mã, bất kể dù ta khuyên thế nào cũng vô dụng, cho nên mới dùng kế hoãn binh, để chúng ta tranh thủ thời gian cả đêm thương lượng một chút.

Triệu Nhan lúc này vội giải thích.

- Thương lượng cái gì, tính tình Nhị tỷ ta rõ ràng hơn ngươi, chỉ cần chuyện nàng đã định, thì tuyệt đối sẽ không thay đổi lại, lúc trước khi nàng muốn gả cho Vương Sân, ta cũng khuyên qua nàng rất nhiều lần, nhưng nàng không nghe, thậm chí sau khi nhìn rõ bộ mặt thật của Vương Sân, nàng cũng không nghĩ tới chuyện muốn ly hôn với Vương Sân, nhận thức cùng với Vương Sân sống chết cả đời, bây giờ nàng muốn về, chúng ta căn bản cũng không có cách ngăn cản, trừ phi là khiến cho phụ thân tối nay hạ chỉ để nàng và Vương Sân hòa ly.

Thọ Khang công chúa cuống cuồng vội nói, đối với tỷ tỷ sinh đôi Bảo An công chúa này, với nàng giống như là một bản sao của mình, cho nên đối với chuyện của Bảo An công chúa, nàng cũng phá lệ để bụng.

- Phụ thân nơi đó đến giờ vẫn chưa có tin tức, cũng không biết đến khi nào thì mới thuyết phục được nương nương và các vị đại thần, nghĩ trong thời gian ngắn để Nhị tỷ và Vương Sân hòa ly có chút khó khăn, mặt khác theo Tam tỷ người nói, Nhị tỷ là một nử tử rất cổ điển, nàng cho rằng nữ tử nên theo một người mà thôi, cho đến bây giờ vẫn chưa từng nghĩ sẽ rời khỏi Vương Sân, cho nên ta cảm thấy hiện tại không thể lừa gạt Nhị tỷ nữa rồi, thành thật đem sự tình giải thích rõ ràng với Nhị tỷ, sau đó thuyết phục nàng đồng ý hòa ly với Vương Sân…

- Khụ khụ khụ.

Ngay khi Triệu Nhan còn chưa nói hết lời, bỗng nhiên Mịch Tuyết đối diện phát ra tiếng ho khan, đồng thời hướng Triệu Nhan nháy mắt lo lắng, rốt cục điều này làm cho Triệu Nhan sửng sốt, đồng thời phát hiện Tào Dĩnh và Thọ Khang công chúa vẻ mặt đều dại ra nhìn phía sau hắn, đến lúc Triệu Nhan đột nhiên xoay người lại, liền nhìn thấy vẻ mặt tái nhợt của Bảo An công chúa đang dựa vào khung cửa chính lung lay sắp đổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK