Cuối tháng bảy thành Đông Kinh tuy rằng đã vào mùa thu, nhưng cái nắng gay gắt cuối thu vẫn còn hết sức lợi hại, đặc biệt vào lúc giữa trưa, mặt trời trên đỉnh đầu phơi nắng lại càng chết, thậm chí cảm giác so với tháng sáu còn nóng hơn, cho nên đến lúc giữa trưa, người đi trên đường phố đều đã ít hơn trước nhiều, trong cửa hàng kinh doanh đều đã trở nên vắng hơn, sau khi qua giữa trưa, dòng người từ từ đông dần.
Buổi sáng hôm nay thời tiết không phải quá nóng, trên đường phố trước cửa bên một nhà tên là Chu gia lão điếm, một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi đẩy xe ba gác, hướng vào trong cửa hàng lớn giọng gọi:
- Cha, con đi kéo than đá.
- Đi đi, đừng giống ca ca của con tham rẻ mua than đá vỡ của Tào gia.
Trong cửa hàng truyền ra giọng hùng hồn của một người trung niên nói.
- Con biết rồi!
Thiếu niên đáp một tiếng, đẩy xe ba gác rời cửa hàng. Thiếu niên này tên là Chu Tiểu Ất, là con thứ hai của chưởng quầy Chu gia lão điếm. Chu gia lão điếm không phải là cửa hàng chính gì, mà là một tiệm nhỏ, trong điếm chỉ có ba cha con Chu Tiểu Ất quản lý, trong đó cha làm chưởng quầy, đại ca là đầu bếp, Chu Tiểu Ất ngoại trừ làm tiểu nhị ra, bình thường cũng làm một số việc vặt, trong điếm kinh doanh không tốt cũng không quá tệ, miễn cưỡng có thể duy trì để kiếm sống qua ngày.
Hôm nay trong điếm than đá dùng hết rồi, Chu Tiểu Ất thừa dịp buổi sáng khách ít hơn, dự định đi kéo chút than đá về, dù sao giữa trưa là thời điểm trong điếm đông khách nhất, thứ nhất gã đi không được, thứ hai trong bếp dùng than đá cũng nhiều hơn, chỉ dựa vào than đá ở trong nhà, căn bản chỉ chống đỡ không qua nổi hôm nay, huống hồ bọn họ mở tiệm cơm, trong phòng bếp một ngày cần nhóm lửa mười hai canh giờ, bếp không thể tắt, cho nên từng giây từng phút đều không rời khỏi than đá.
Chu Tiểu Ất đẩy xe ba gác xuyên qua hai con phố, phía trước cách đó không xa xuất hiện một cửa hàng bán than đá, có điều gã nhìn cửa hàng than đá treo trước cửa hai chữ "Tào Ký", nhưng lại bất đắc dĩ lắc đầu, đẩy xe định lướt qua nhà than đá này đi thẳng về phía trước.
Vốn là than đá của nhà Tào Ký cách Chu gia lão điếm gần nhất, nhưng bắt đầu từ thời gian trước than đá Tào Ký bên trong bỗng nhiên không có than rồi, chính xác mà nói bọn họ còn không có than đá mà đốt, chỉ còn lại một ít than đá vỡ giá rất rẻ, thứ này vốn không đáng giá bao nhiêu tiền, đều là mua than về để cho thêm nó vào dùng trước, bình thường cũng không có người chuyên môn mua than đá vỡ.
Cũng chính vì nguyên nhân trên, cho nên Chu Tiểu Ất trong khoảng thời gian này chỉ có thể đi nơi xa hơn, mua than đá cửa hàng Cao Ký, nếu chỉ đi xa một chút, Chu Tiểu Ất cũng không quá để ý, nhưng mấy ngày hôm trước Cao Ký bỗng nhiên tăng giá, một trăm cân than đá tăng mười văn tiền, tuy nhìn không nhiều lắm, nhưng Chu gia lão điếm dùng lượng lớn than đá loại này, đối với cửa hàng mà nói, cũng là một khoản chi không nhỏ.
- Cao gia chết tiệt!
Nghĩ tới Cao Ký tăng giá than, Chu Tiểu Ất không khỏi thấp giọng mắng một câu, tuy nhiên gã cũng biết đây là chuyện không thể khác, trước kia còn có Tào Ký và Cao Ký cạnh tranh nhau, cho nên giá cả than đá cũng không đắt, nhưng hiện tại Cao Ký một mình độc quyền về than đá, than đá của Tào Ký trước mắt không giữ vững được nữa, Cao Ký tự nhiên theo tình thế tăng giá.
Sau khi Cao Ký tăng giá, đương nhiên khiến cho người đi đường mắng một tiếng, nhưng cả thành Đông Kinh cũng chỉ có cửa hàng Cao Ký có than đá, cho nên dù có mắng thế nào, cuối cùng chỉ có thể lại đến mua than giá giá cao, trừ phi là có người đối với dùng than đá không quá chú trọng, cũng có thể tới chỗ Tào Ký mua ít than đá vỡ, tuy nhiên than đá vỡ thứ này vừa bẩn lại đốt không tốt, hai ngày trước Chu đại ca của Tiểu Ất cũng bởi vì tham rẻ mua than đá vỡ của Tào Ký, kết quả khi nấu ăn bụi than đá bay vào trong thức ăn, vì thế khách bên ngoài thiếu chút nữa phá hủy Chu gia lão điếm, cuối cùng ba cha con bọn họ lại xin lỗi, giải thích thật vất vả mới khiến cho khách không có truy cứu nữa, mà đại ca của hắn cũng thiếu chút bị cha đánh gãy chân, hiện tại trên mặt còn vết thương.
Nhớ đến cảnh ngộ của đại ca, Chu Tiểu Ất cũng không thể không thở dài, đẩy xe bước nhanh qua phía trước cửa hàng than đá Tào Ký, dự định mua than đá đem về sớm một chút, dù sao trong điếm còn có cả đống việc chờ gã về làm.
- Tiểu Ất ca đi từ từ thôi, mau tới bên trong cửa hàng than đá của chúng tôi xem, hôm nay thật là có than đá mới đến, hơn nữa còn vô cùng rẻ.
Ngay lúc Chu Tiểu Ất vừa muốn đi qua cửa hàng than đá của Tào Ký, chợt nghe bên trong có người kêu lớn, kết quả gã quay đầu nhìn lại, phát hiện là tiểu nhị Lưu Tam bên trong cửa hàng, Lưu Tam này với gã là láng giềng, hai người cùng nhau lớn lên, Lưu Tam nhà nghèo, từ nhỏ đã bị đưa đến cửa hàng than đá làm thuê, tuy rằng tiền công không cao, nhưng cũng đủ nuôi sống bản thân gã.
- Tam ca, ngươi đừng có lại trêu đùa ta, Tào Ký các ngươi ngoại trừ than đá vỡ còn có cái gì, ở nhà ta đang chờ than đá để dùng.
Chu Tiểu Ất căn bản không tin lời Lưu Tam nói, đẩy xe muốn đi qua trước cửa cửa hàng than đá.
Bên trong cửa hàng than đá, Lưu Tam khắp người đều đen xám nhìn thấy Chu Tiểu Ất định đi, lập tức vội lao tới giữ chặt xe của gã nói:
- Tiểu Ất ca, lần này không phải là ca ca trêu đùa ngươi, mà là sự thật có chuyện tốt muốn ngươi được lợi, hôm nay cửa hàng than đá có một số than đá mới đưa đến, chẳng những sạch sẽ đun nấu tốt, hơn nữa giá rẻ, càng thêm quan trọng chính là, mua than đá là có thể tặng ngươi một lò than, loại chuyện tốt này ngươi tìm ở đâu?
- Ồ!
Chu Tiểu Ất nghe đến đó hết sức ngạc nhiên, bước chân cũng ngừng lại, tiếp theo có chút hoài nghi hỏi:
- Thậm chí có chuyện tốt này?
- Đương nhiên, ca ca cũng là thấy chúng ta nhiều năm trên cả láng giềng cho nên mới lôi kéo ngươi, dù sao có lợi cũng muốn người một nhà chúng ta có trước!
Lưu Tam rất nghĩa khí nói, lần này thật sự là y có lòng tốt, than đá mới này y đã thấy hiệu quả, hơn nữa giá cũng thấp, cho nên loại chuyện tốt này tự nhiên muốn giới thiệu trước cho người quen, như vậy cũng có thể khiến Chu Tiểu Ất nợ y một ân tình.
Chu Tiểu Ất cũng cảm thấy Lưu Tam sẽ không đưa chuyện này ra lừa gạt mình, dù sao không nói trước tình cảm láng giềng nhiều năm, mặt khác than đá tốt hay than đá xấu chính gã nhìn thấy là biết ngay, cho nên Chu Tiểu Ất rõ ràng đem chiếc xe đẩy tới trước cửa cửa hàng than đá, sau đó cùng Lưu Tam đi vào trong cửa hàng than đá, kết quả khiến hắn kinh ngạc là, bên trong cửa hàng than đá không ngờ chất đầy một đám bếp lò, mặt khác ở góc tường nơi nào cũng có một ít than đá hình tròn, tuy nhiên số lượng không nhiều lắm, đối với cái này Chu Tiểu Ất cũng không thấy kỳ lạ, dù sao cửa hàng than đá bình thường đều đặt tại hậu viện, phía trước đều chỉ phụ trách ký sổ và cân than đá.
Sau khi đi vào Lưu Tam kéo Chu Tiểu Ất, trước tiên chào hỏi tiên sinh phòng kế toán phía sau quầy, lúc này mới chỉ vào than đá hình tròn góc tường bên kia giới thiệu:
- Tiểu Ất ca ngươi xem, đây là than đá vừa mới đưa tới, tên là than tổ ong, cần bếp lò chuyên để đốt, ngươi xem đó có bếp lò là được, chỉ cần ngươi mua than đá, có thể kéo một bếp lò miễn phí từ nơi này trở về, hơn nữa loại than tổ ong này so với khối than đá trước kia rẻ hơn một nửa, sau khi đốt ngọn lửa cũng đầy đủ, lại càng không có bụi than đá, thế nào, ngươi kéo một xe về nhé?
Chu Tiểu Ất cũng không sợ dơ, giơ tay cầm cẩn thận một miếng than tổ ong đánh giá một chút, kết quả phát hiện thứ này hình như là dùng than đá vỡ dính lại, tuy nhiên cũng vô cùng rắn chắc, hơn nữa như thế ít phiền toái bởi bụi than đá, thiêu cháy hẳn là rất sạch sẽ, mấu chốt nhất chính là giá rẻ, chỉ có điều thứ này hắn chưa sử dụng bao giờ, không biết đốt cháy ngọn lửa như thế nào?
Lưu Tam thấy Chu Tiểu Ất có vẻ phân vân, lập tức lại kéo hắn tới chỗ rải than đá bên cạnh, chỉ vào một lò đã đốt than tổ ong nói:
- Tiểu Ất ca, ngươi xem, lò than tổ ong này là sáng hôm nay ta vừa mới nhóm đấy, đến giờ đã qua nửa canh giờ rồi, nhưng trong ngọn lửa vẫn còn nguyên, rất vượng, hơn nữa phía dưới có lỗ để không khí đi vào, khi nào cần có thể cho bịt kín lỗ thông khí, như vậy có thể làm cho than tổ ong cháy chậm một chút, gia đình bình thường một ngày chỉ dùng ba đến bốn khối than tổ ong như vậy là đủ, đến Chu gia lão điếm các người chắc chắn dùng tương đối nhiều, nhưng bất luận thế nào, so với nấu bằng than đá đã dự tính cũng có lợi nhiều hơn.
Chu Tiểu Ất nghe Lưu Tam giới thiệu xong, cũng không tránh được để lộ ra vẻ động lòng, nhiên liệu là một trong những thứ bọn họ cần nhiều nhất, nếu có thể đem chi tiêu lớn này giảm thiểu một ít, tính ra mỗi tháng cũng có thể tiết kiệm không ít tiền, chỉ có điều hiện tại gã lo lắng nhất là than tổ ong này có phải thật như Lưu Tam giới thiệu, tốt như vậy hay không?
- Lưu Tam, nhanh đi tìm vài cái kẻ nhàn rỗi, tới hỗ trợ đem bếp lò và than tổ ong đưa đến mấy quán rượu lớn ở trên đường đi!
Người tiến vào này Chu Tiểu Ất nhận ra ngay, y là chưởng quầy cửa hàng than đá Tào Ký đấy, cũng họ Lưu, hình như còn là chú họ xa nhà Lưu Tam, lại nói tiếp than đá Tào Ký trải tại toàn thành có mấy chục cửa hàng than đá, nhưng chưởng quầy cũng chỉ có mười mấy người, một người phải quản lý tốt vài cái cửa hàng, vị Lưu chưởng quỹ này có thể ngồi vào trên ghế chưởng quầy, đủ thấy Tào gia đúng là tín nhiệm y.
- Chú họ, ngài đợi một chút cháu lập tức sẽ bán đi khối than tổ ong đầu tiên này.
Lưu Tam cũng cười nói. Khối than tổ ong này mặc dù ngày hôm qua tới rồi, nhưng sáng hôm nay mới chính thức bắt đầu bán ra bên ngoài, Lưu chưởng quỹ sáng sớm hôm nay đi ra ngoài, chính là để tìm một số thương gia hỗ trợ dùng thử, chỉ cần đối phương biết chỗ tốt của than tổ ong, tự nhiên sẽ tranh nhau đến mua.
Lưu chưởng quỹ lúc này cũng nhìn thấy trong cửa hàng than đá còn có người ngoài, hơn nữa y cũng nhận ra Chu Tiểu Ất, lập tức cười nói:
- Hóa ra là Tiểu Ất ca, vừa rồi ta còn cùng cha ngươi thương lượng, muốn tặng cho ông ấy một bếp lò và mười khối than tổ ong dùng thử, không ngờ Tiểu Ất ca ngươi lại tới trước, nếu không làm phiền Tiểu Ất ca đem bếp lò và than tổ ong về thử dùng, cũng là bớt phiền phức cho chúng ta?
Nghe được có thể dùng thử, Chu Tiểu Ất cũng cảm giác rất có lợi, lập tức không nói hai lời, chẳng những để cho Lưu Tam giúp đem bếp lò đặt lên xe nhà mình, đồng thời còn đem bếp lò mấy nhà khác cũng đặt lên xe, dù sao cửa hàng than đá cũng cần nhân sự hỗ trợ đưa bếp lò, Chu Tiểu Ất đúng lúc có thời gian, để Lưu Tam đi tìm người khác không bằng gã làm giúp kiếm ít tiền, đối với việc này Lưu chưởng quỹ không ngừng khen Chu Tiểu Ất đầu óc linh hoạt biết kiếm tiền.
Khi Chu Tiểu Ất đang giúp Tào Ký mang bếp lò và than tổ ong đưa đến các quán rượu lớn, các cửa hàng than đá khác của Tào Ký trên toàn bộ thành Đông Kinh cũng làm tương tự, sau khi đưa đến các quán rượu bếp lò miễn phí và than tổ ong dùng thử, rất nhanh được mọi người nhất trí khen ngợi, mấu chốt chính là than tổ ong so với khối than đá giá rẻ hơn, cho nên lúc đó tin tức than tổ ong lập tức lan truyền ra ngoài ở cả thành Đông Kinh, than tổ ong của Tào Ký trong nháy mắt đã bị tranh nhau mua hết sạch. Cuối tháng bảy thành Đông Kinh tuy rằng đã vào mùa thu, nhưng cái nắng gay gắt cuối thu vẫn còn hết sức lợi hại, đặc biệt vào lúc giữa trưa, mặt trời trên đỉnh đầu phơi nắng lại càng chết, thậm chí cảm giác so với tháng sáu còn nóng hơn, cho nên đến lúc giữa trưa, người đi trên đường phố đều đã ít hơn trước nhiều, trong cửa hàng kinh doanh đều đã trở nên vắng hơn, sau khi qua giữa trưa, dòng người từ từ đông dần.
Buổi sáng hôm nay thời tiết không phải quá nóng, trên đường phố trước cửa bên một nhà tên là Chu gia lão điếm, một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi đẩy xe ba gác, hướng vào trong cửa hàng lớn giọng gọi:
- Cha, con đi kéo than đá.
- Đi đi, đừng giống ca ca của con tham rẻ mua than đá vỡ của Tào gia.
Trong cửa hàng truyền ra giọng hùng hồn của một người trung niên nói.
- Con biết rồi!
Thiếu niên đáp một tiếng, đẩy xe ba gác rời cửa hàng. Thiếu niên này tên là Chu Tiểu Ất, là con thứ hai của chưởng quầy Chu gia lão điếm. Chu gia lão điếm không phải là cửa hàng chính gì, mà là một tiệm nhỏ, trong điếm chỉ có ba cha con Chu Tiểu Ất quản lý, trong đó cha làm chưởng quầy, đại ca là đầu bếp, Chu Tiểu Ất ngoại trừ làm tiểu nhị ra, bình thường cũng làm một số việc vặt, trong điếm kinh doanh không tốt cũng không quá tệ, miễn cưỡng có thể duy trì để kiếm sống qua ngày.
Hôm nay trong điếm than đá dùng hết rồi, Chu Tiểu Ất thừa dịp buổi sáng khách ít hơn, dự định đi kéo chút than đá về, dù sao giữa trưa là thời điểm trong điếm đông khách nhất, thứ nhất gã đi không được, thứ hai trong bếp dùng than đá cũng nhiều hơn, chỉ dựa vào than đá ở trong nhà, căn bản chỉ chống đỡ không qua nổi hôm nay, huống hồ bọn họ mở tiệm cơm, trong phòng bếp một ngày cần nhóm lửa mười hai canh giờ, bếp không thể tắt, cho nên từng giây từng phút đều không rời khỏi than đá.
Chu Tiểu Ất đẩy xe ba gác xuyên qua hai con phố, phía trước cách đó không xa xuất hiện một cửa hàng bán than đá, có điều gã nhìn cửa hàng than đá treo trước cửa hai chữ "Tào Ký", nhưng lại bất đắc dĩ lắc đầu, đẩy xe định lướt qua nhà than đá này đi thẳng về phía trước.
Vốn là than đá của nhà Tào Ký cách Chu gia lão điếm gần nhất, nhưng bắt đầu từ thời gian trước than đá Tào Ký bên trong bỗng nhiên không có than rồi, chính xác mà nói bọn họ còn không có than đá mà đốt, chỉ còn lại một ít than đá vỡ giá rất rẻ, thứ này vốn không đáng giá bao nhiêu tiền, đều là mua than về để cho thêm nó vào dùng trước, bình thường cũng không có người chuyên môn mua than đá vỡ.
Cũng chính vì nguyên nhân trên, cho nên Chu Tiểu Ất trong khoảng thời gian này chỉ có thể đi nơi xa hơn, mua than đá cửa hàng Cao Ký, nếu chỉ đi xa một chút, Chu Tiểu Ất cũng không quá để ý, nhưng mấy ngày hôm trước Cao Ký bỗng nhiên tăng giá, một trăm cân than đá tăng mười văn tiền, tuy nhìn không nhiều lắm, nhưng Chu gia lão điếm dùng lượng lớn than đá loại này, đối với cửa hàng mà nói, cũng là một khoản chi không nhỏ.
- Cao gia chết tiệt!
Nghĩ tới Cao Ký tăng giá than, Chu Tiểu Ất không khỏi thấp giọng mắng một câu, tuy nhiên gã cũng biết đây là chuyện không thể khác, trước kia còn có Tào Ký và Cao Ký cạnh tranh nhau, cho nên giá cả than đá cũng không đắt, nhưng hiện tại Cao Ký một mình độc quyền về than đá, than đá của Tào Ký trước mắt không giữ vững được nữa, Cao Ký tự nhiên theo tình thế tăng giá.
Sau khi Cao Ký tăng giá, đương nhiên khiến cho người đi đường mắng một tiếng, nhưng cả thành Đông Kinh cũng chỉ có cửa hàng Cao Ký có than đá, cho nên dù có mắng thế nào, cuối cùng chỉ có thể lại đến mua than giá giá cao, trừ phi là có người đối với dùng than đá không quá chú trọng, cũng có thể tới chỗ Tào Ký mua ít than đá vỡ, tuy nhiên than đá vỡ thứ này vừa bẩn lại đốt không tốt, hai ngày trước Chu đại ca của Tiểu Ất cũng bởi vì tham rẻ mua than đá vỡ của Tào Ký, kết quả khi nấu ăn bụi than đá bay vào trong thức ăn, vì thế khách bên ngoài thiếu chút nữa phá hủy Chu gia lão điếm, cuối cùng ba cha con bọn họ lại xin lỗi, giải thích thật vất vả mới khiến cho khách không có truy cứu nữa, mà đại ca của hắn cũng thiếu chút bị cha đánh gãy chân, hiện tại trên mặt còn vết thương.
Nhớ đến cảnh ngộ của đại ca, Chu Tiểu Ất cũng không thể không thở dài, đẩy xe bước nhanh qua phía trước cửa hàng than đá Tào Ký, dự định mua than đá đem về sớm một chút, dù sao trong điếm còn có cả đống việc chờ gã về làm.
- Tiểu Ất ca đi từ từ thôi, mau tới bên trong cửa hàng than đá của chúng tôi xem, hôm nay thật là có than đá mới đến, hơn nữa còn vô cùng rẻ.
Ngay lúc Chu Tiểu Ất vừa muốn đi qua cửa hàng than đá của Tào Ký, chợt nghe bên trong có người kêu lớn, kết quả gã quay đầu nhìn lại, phát hiện là tiểu nhị Lưu Tam bên trong cửa hàng, Lưu Tam này với gã là láng giềng, hai người cùng nhau lớn lên, Lưu Tam nhà nghèo, từ nhỏ đã bị đưa đến cửa hàng than đá làm thuê, tuy rằng tiền công không cao, nhưng cũng đủ nuôi sống bản thân gã.
- Tam ca, ngươi đừng có lại trêu đùa ta, Tào Ký các ngươi ngoại trừ than đá vỡ còn có cái gì, ở nhà ta đang chờ than đá để dùng.
Chu Tiểu Ất căn bản không tin lời Lưu Tam nói, đẩy xe muốn đi qua trước cửa cửa hàng than đá.
Bên trong cửa hàng than đá, Lưu Tam khắp người đều đen xám nhìn thấy Chu Tiểu Ất định đi, lập tức vội lao tới giữ chặt xe của gã nói:
- Tiểu Ất ca, lần này không phải là ca ca trêu đùa ngươi, mà là sự thật có chuyện tốt muốn ngươi được lợi, hôm nay cửa hàng than đá có một số than đá mới đưa đến, chẳng những sạch sẽ đun nấu tốt, hơn nữa giá rẻ, càng thêm quan trọng chính là, mua than đá là có thể tặng ngươi một lò than, loại chuyện tốt này ngươi tìm ở đâu?
- Ồ!
Chu Tiểu Ất nghe đến đó hết sức ngạc nhiên, bước chân cũng ngừng lại, tiếp theo có chút hoài nghi hỏi:
- Thậm chí có chuyện tốt này?
- Đương nhiên, ca ca cũng là thấy chúng ta nhiều năm trên cả láng giềng cho nên mới lôi kéo ngươi, dù sao có lợi cũng muốn người một nhà chúng ta có trước!
Lưu Tam rất nghĩa khí nói, lần này thật sự là y có lòng tốt, than đá mới này y đã thấy hiệu quả, hơn nữa giá cũng thấp, cho nên loại chuyện tốt này tự nhiên muốn giới thiệu trước cho người quen, như vậy cũng có thể khiến Chu Tiểu Ất nợ y một ân tình.
Chu Tiểu Ất cũng cảm thấy Lưu Tam sẽ không đưa chuyện này ra lừa gạt mình, dù sao không nói trước tình cảm láng giềng nhiều năm, mặt khác than đá tốt hay than đá xấu chính gã nhìn thấy là biết ngay, cho nên Chu Tiểu Ất rõ ràng đem chiếc xe đẩy tới trước cửa cửa hàng than đá, sau đó cùng Lưu Tam đi vào trong cửa hàng than đá, kết quả khiến hắn kinh ngạc là, bên trong cửa hàng than đá không ngờ chất đầy một đám bếp lò, mặt khác ở góc tường nơi nào cũng có một ít than đá hình tròn, tuy nhiên số lượng không nhiều lắm, đối với cái này Chu Tiểu Ất cũng không thấy kỳ lạ, dù sao cửa hàng than đá bình thường đều đặt tại hậu viện, phía trước đều chỉ phụ trách ký sổ và cân than đá.
Sau khi đi vào Lưu Tam kéo Chu Tiểu Ất, trước tiên chào hỏi tiên sinh phòng kế toán phía sau quầy, lúc này mới chỉ vào than đá hình tròn góc tường bên kia giới thiệu:
- Tiểu Ất ca ngươi xem, đây là than đá vừa mới đưa tới, tên là than tổ ong, cần bếp lò chuyên để đốt, ngươi xem đó có bếp lò là được, chỉ cần ngươi mua than đá, có thể kéo một bếp lò miễn phí từ nơi này trở về, hơn nữa loại than tổ ong này so với khối than đá trước kia rẻ hơn một nửa, sau khi đốt ngọn lửa cũng đầy đủ, lại càng không có bụi than đá, thế nào, ngươi kéo một xe về nhé?
Chu Tiểu Ất cũng không sợ dơ, giơ tay cầm cẩn thận một miếng than tổ ong đánh giá một chút, kết quả phát hiện thứ này hình như là dùng than đá vỡ dính lại, tuy nhiên cũng vô cùng rắn chắc, hơn nữa như thế ít phiền toái bởi bụi than đá, thiêu cháy hẳn là rất sạch sẽ, mấu chốt nhất chính là giá rẻ, chỉ có điều thứ này hắn chưa sử dụng bao giờ, không biết đốt cháy ngọn lửa như thế nào?
Lưu Tam thấy Chu Tiểu Ất có vẻ phân vân, lập tức lại kéo hắn tới chỗ rải than đá bên cạnh, chỉ vào một lò đã đốt than tổ ong nói:
- Tiểu Ất ca, ngươi xem, lò than tổ ong này là sáng hôm nay ta vừa mới nhóm đấy, đến giờ đã qua nửa canh giờ rồi, nhưng trong ngọn lửa vẫn còn nguyên, rất vượng, hơn nữa phía dưới có lỗ để không khí đi vào, khi nào cần có thể cho bịt kín lỗ thông khí, như vậy có thể làm cho than tổ ong cháy chậm một chút, gia đình bình thường một ngày chỉ dùng ba đến bốn khối than tổ ong như vậy là đủ, đến Chu gia lão điếm các người chắc chắn dùng tương đối nhiều, nhưng bất luận thế nào, so với nấu bằng than đá đã dự tính cũng có lợi nhiều hơn.
Chu Tiểu Ất nghe Lưu Tam giới thiệu xong, cũng không tránh được để lộ ra vẻ động lòng, nhiên liệu là một trong những thứ bọn họ cần nhiều nhất, nếu có thể đem chi tiêu lớn này giảm thiểu một ít, tính ra mỗi tháng cũng có thể tiết kiệm không ít tiền, chỉ có điều hiện tại gã lo lắng nhất là than tổ ong này có phải thật như Lưu Tam giới thiệu, tốt như vậy hay không?
Khi Chu Tiểu Ất đang do dự, bỗng nhiên từ bên ngoài có một người xông tới, mới vừa vào cửa đã bắt đầu hét lên:
- Lưu Tam, nhanh đi tìm vài cái kẻ nhàn rỗi, tới hỗ trợ đem bếp lò và than tổ ong đưa đến mấy quán rượu lớn ở trên đường đi!
Người tiến vào này Chu Tiểu Ất nhận ra ngay, y là chưởng quầy cửa hàng than đá Tào Ký đấy, cũng họ Lưu, hình như còn là chú họ xa nhà Lưu Tam, lại nói tiếp than đá Tào Ký trải tại toàn thành có mấy chục cửa hàng than đá, nhưng chưởng quầy cũng chỉ có mười mấy người, một người phải quản lý tốt vài cái cửa hàng, vị Lưu chưởng quỹ này có thể ngồi vào trên ghế chưởng quầy, đủ thấy Tào gia đúng là tín nhiệm y.
- Chú họ, ngài đợi một chút cháu lập tức sẽ bán đi khối than tổ ong đầu tiên này.
Lưu Tam cũng cười nói. Khối than tổ ong này mặc dù ngày hôm qua tới rồi, nhưng sáng hôm nay mới chính thức bắt đầu bán ra bên ngoài, Lưu chưởng quỹ sáng sớm hôm nay đi ra ngoài, chính là để tìm một số thương gia hỗ trợ dùng thử, chỉ cần đối phương biết chỗ tốt của than tổ ong, tự nhiên sẽ tranh nhau đến mua.
Lưu chưởng quỹ lúc này cũng nhìn thấy trong cửa hàng than đá còn có người ngoài, hơn nữa y cũng nhận ra Chu Tiểu Ất, lập tức cười nói:
- Hóa ra là Tiểu Ất ca, vừa rồi ta còn cùng cha ngươi thương lượng, muốn tặng cho ông ấy một bếp lò và mười khối than tổ ong dùng thử, không ngờ Tiểu Ất ca ngươi lại tới trước, nếu không làm phiền Tiểu Ất ca đem bếp lò và than tổ ong về thử dùng, cũng là bớt phiền phức cho chúng ta?
Nghe được có thể dùng thử, Chu Tiểu Ất cũng cảm giác rất có lợi, lập tức không nói hai lời, chẳng những để cho Lưu Tam giúp đem bếp lò đặt lên xe nhà mình, đồng thời còn đem bếp lò mấy nhà khác cũng đặt lên xe, dù sao cửa hàng than đá cũng cần nhân sự hỗ trợ đưa bếp lò, Chu Tiểu Ất đúng lúc có thời gian, để Lưu Tam đi tìm người khác không bằng gã làm giúp kiếm ít tiền, đối với việc này Lưu chưởng quỹ không ngừng khen Chu Tiểu Ất đầu óc linh hoạt biết kiếm tiền.
Khi Chu Tiểu Ất đang giúp Tào Ký mang bếp lò và than tổ ong đưa đến các quán rượu lớn, các cửa hàng than đá khác của Tào Ký trên toàn bộ thành Đông Kinh cũng làm tương tự, sau khi đưa đến các quán rượu bếp lò miễn phí và than tổ ong dùng thử, rất nhanh được mọi người nhất trí khen ngợi, mấu chốt chính là than tổ ong so với khối than đá giá rẻ hơn, cho nên lúc đó tin tức than tổ ong lập tức lan truyền ra ngoài ở cả thành Đông Kinh, than tổ ong của Tào Ký trong nháy mắt đã bị tranh nhau mua hết sạch.