Mục lục
Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi ăn điểm tâm xong, Triệu Nhan lại cùng hàn huyên với Âu Dương Uyển Linh một thời gian dài, chủ động nói những chuyện thú vị trong chuyến đi sứ Liêu Quốc của mình, chọc Âu Dương Uyển Linh cười không ngớt, cuối cùng nàng cũng đã mệt, bất giác liền thiếp đi, lúc này cuối cùng Triệu Nhan đã thở phào, gọi Nghiên Mặc vào hầu Âu Dương Uyển Linh ngủ, rồi mới rời khỏi tú lâu.

Khi Triệu Nhan ra khỏi viện tử của Âu Dương Uyển Linh, lại phát hiện không ngờ Âu Dương Tu vẫn đang ở đây chờ, điều này khiến hẳn cả kinh, xem ra đối phương thật đúng là rất thương đứa cháu gái Âu Dương Uyển Linh này. Lúc này Âu Dương Tu cũng đã nhìn thấy Triệu Nhan, liền vội vàng tiến lên nói: - Đa tạ quận vương, cuối cùng Uyển Linh cũng chịu ăn chút gì rồi.

Xem ra vừa nãy Nghiên Mặc cũng đã nói tình huống của Âu Dương Uyển Linh với Âu Dương Tu rồi, Triệu Nhan cũng bước lên một bước nói:- Âu Dương tướng công quá khách khí rồi, việc này vốn là do ta, hiện giờ Uyển Linh cũng đã ngủ rồi, đợi ngày mai ta lại đến thăm nàng ấy 

Âu Dương Tu nghe đến đây cũng gật đầu, sau đó đích thân tiễn Triệu Nhan rời khỏi, khoảng thời gian này vì bệnh của Âu Dương Uyển Linh, ông cũng ăn không ngon, ngủ không yên, hiện giờ cuối cùng cũng gỡ bỏ được khuất mắc trong lòng của Âu Dương Uyển Linh rồi, đối với ông mà nói, cũng xem như là đã vơi đi một tảng đá lớn, cả người nhẹ nhõm hơn nhiều, thái độ đối với Triệu Nhan cũng nhiệt tình hơn chút.

Mấy ngày kế tiếp, mỗi ngày Triệu Nhan đều dành ra thời gian đến thăm Âu Dương Uyển Linh, mỗi lần đều cùng nàng ăn cơm, thậm chí còn đích thân làm vài món ăn rồi đem đi, kết quả tuy là Âu Dương Uyển Linh ngoài miệng bảo hân đừng vào phòng bếp, kẻo mất thân phận, nhưng kỳ thật đối với tay nghề nấu ăn cũng Triệu Nhan khen không ngớt miệng, mỗi lần đều ăn sạch thức ăn.

Hôm sau sau khi cơm nước xong, theo thường lệ Triệu Nhan sẽ cùng nói chuyện phiếm với Âu Dương Uyển Linh. Tuy chỉ mấy ngày ngắn ngủi, nhưng sức khoẻ của Âu Dương Uyển Linh đã tốt hơn nhiều rồi, thậm chí đã có thể đi chăm chậm rồi, trên gương mặt cũng khôi phục vài phần huyết sắc, ánh mắt cũng khôi phục lại thần thái lúc trước, thoạt nhìn xinh đẹp hơn nhiều rồi. 

~ Uyển Linh, ngày mai ta và Dĩnh nhi bọn họ sẽ chuyển đến cư trú ở biệt viện ngoại thành, nàng có muốn cùng đi không, nơi đó tuy không náo nhiệt như trong thành, nhưng hoàn cảnh lại tốt hơn trong thành nhiều. Cũng thích hợp để nàng dưỡng bệnh. Lúc này Triệu Nhan bỗng mở miệng nói.

~ Ta? Ta cũng có thể cùng đi sao? Âu Dương Uyển Linh nghe đến đây vô cùng kinh ngạc hỏi. Tuy rằng nàng cũng muốn đi, nhưng dù gì nàng cũng là người ngoài, nếu trực tiếp ở chỗ Triệu Nhan, liệu có khiến cho người khác bàn tán hay không?

- Ha ha. Nha đầu ngốc, không phải nàng là tỷ muội tốt của tỷ tỷ và Dĩnh nhi bọn họ hay sao. Đến lúc đó lấy danh nghĩa bái phỏng ở lại một khoảng thời gian, như vậy không phải là rất bình thường hay sao? Triệu Nhan thấy bộ dạng ngẩn ngơ của Âu Dương Uyển Linh, không kìm nổi bật cười nhắc nhớ nàng.

- Cũng phải. Ta thật ngốc quá, sao không nghĩ ra cách này cơ chứ?

Âu Dương Uyển Linh nghe được lời của Triệu Nhan liền bừng tỉnh đại ngộ, trong đầu nàng chỉ mải nghĩ đến quan hệ giữa mình và Triệu Nhan, mà lại quên mất có thể dùng danh nghĩa khác để đến chỗ Triệu Nhan, tuy nhiên nghĩ đến việc sẽ phải gặp mặt Tào Dĩnh bọn họ, nàng lại cảm thấy có chút áy náy, giống như là có cảm giác đoạt trượng phu của người khác vậy, tuy nhiên, kỳ thật nàng không hay biết, người nên cảm thấy áy náy thật sự là Tào Dĩnh bọn họ mới đúng.

Đợi đến xế chiều khi Triệu Nhan trở về phủ, vừa hay nhìn thấy Tào Dĩnh bọn họ đang chỉ huy bọn hạ nhân thu dọn đồ đạc, chuẩn bị cho chuyến dọn nhà vào ngày mai, kỳ thật đa số những thứ đồ này đều không cần đem đi, mà niêm phong lại rồi cất trong vương phủ là được, dù gì thì Triệu Nhan bọn họ không ở đây, rất nhiều đồ trong một khoảng thời gian dài sẽ không ai sử dụng, nhất định sẽ có vấn đề, cho nên cần phải niêm phong lại rồi cất đi, chỉ đem một phần nhỏ đi mà thị


Tào Dĩnh thấy Triệu Nhan trở về, lập tức tiến lên đón, cười nói: - Thân thể của Uyển Linh tỷ tỷ thế nào, có đỡ chút nào chưa?

- Tốt hơn nhiều rồi, đã có thể xuống đi lại rồi, ngoài ra ta còn mời nàng ấy đến ngoại thành ở tạm, nàng ấy cũng đồng ý rồi, đến lúc đó các nàng ở cùng nàng ấy nhiều một chút. Triệu Nhan đáp, mời Âu Dương Uyển Linh đến ngoại thành ở tạm là ý tưởng mà Tào Dĩnh các nàng đề ra trước, đối với việc này Triệu Nhan cũng rất tán đồng, như vậy hẳn cũng không cần ngày nào cũng phải chạy đến chạy đi nữa.

Nghe thấy thân thể của Âu Dương Uyển Linh đã tốt hơn nhiều rồi, cuối cùng Tào Dĩnh đã thở phào, sau đó lại đi nói với Bảo An công chúa và Thọ Khang công chúa, hai người họ cũng rất vui mừng, thậm chí Thọ Khang công chúa còn qua đây khen Triệu Nhan mấy. câu, bảo hắn phải cố gắng hơn nữa, cố gắng rước Âu Dương Uyển Linh về, đối với vị tỷ tỷ đầy tinh thần trách nhiệm này, Triệu Nhan cũng chỉ đành cười khổ.

Chính vào lúc này, chỉ thấy lão Phúc chăm chậm chạy vào, lúc nhìn thấy Triệu Nhan bọn họ, liền tiến lên bẩm báo:

- Khởi bẩm quận vương, Tào nha nội đến bái phỏng, nói là...Nói là...

Lão Phúc nói đến đây, ánh mắt vẫn luôn nhìn Thọ Khang công chúa, đồng thời ấp a ấp úng không dám nói tiếp, lúc này Triệu Nhan và Tào Dĩnh đều có phần kinh ngạc nhìn Thọ Khang công chúa, tuy nhiên khiến bọn họ không ngờ tới chính là, Thọ Khang công chúa tuỳ tiện nói: - Tên tiểu tử Tào Tung đến tìm ta đấy, lần trước chúng ta đã hẹn với nhau, hôm nay đến Thành Hiệu cưỡi ngựa, tuy nhiên kỹ thuật cưỡi ngựa của tên tiểu tử đó quá kém đi, vậy mà y còn có mặt mũi nói 


mình xuất thân từ nhà võ tướng,

Tuy Thọ Khang công chúa vô cùng bất mãn với kỹ thuật cưỡi ngựa của Tào Tung, tuy nhiên vẫn cho người chuẩn bị ngựa, sau đó về phòng thay y phục liền cưỡi ngựa vọt đến tiền viện hội hợp với Tào Tung, nhìn bộ dáng hấp tấp của Thọ Khang công chúa, Triệu Nhan và Tào Dĩnh ngơ ngác nhìn nhau, cuối cùng gần như là đồng thời mở miệng nói: - Chắng lẽ Tam Tỷ quả thật có cái gì đó với Cửu Ca nhi?

Tuy nhiên khi Triệu Nhan và Tào Dĩnh vừa dứt lời, liền nghe thấy âm thanh truyền đến từ sau lưng của Bảo An công chúa: - Hai đứa đừng nghĩ bậy, trước đó tam muội và Cửu Ca nhi quả thật có hẹn là sẽ đi cưỡi ngựa, lúc đó ta cũng có mặt, ngoài ra Cửu Oa Nhi cũng không phải mẫu người mà tam muội thích.

Đối với lời của Bảo An công chúa, Triệu Nhan và Tào Dĩnh căn bản là không tin, sau đó hai người lập tức vây lấy Bảo An công chúa, vẻ mặt bát quái hỏi: - Nhị tỷ, tuổi của tam tỷ cũng không còn nhỏ rồi, phụ thân muốn nàng lập gia đình nhưng nàng không chịu gả, thái hậu lại sủng ái nàng, điều này khiến phụ thân cũng phải bó tay, tuy nhiên rốt cuộc là tam tỷ thích mẫu đàn ông như thế nào?

Nhìn thấy bộ dạng của Triệu Nhan và Tào Dĩnh, Bảo An công chúa có chút dở khóc dở cười, liền mở miệng nói: - Người mà tam muội thích có lẽ các ngươi cũng có thể đoán được, từ nhỏ nàng đã thích cưỡi ngựa bắn cung, không hề có bộ dạng giống nữ tử, còn về lang quân như ý trong lòng nàng, đương nhiên là phải giống như Địch Thanh năm đó rồi, vừa có thể lên chiến trường giết giặc, vừa có tướng mạo bất phàm, tuy rằng Cửu Ca nhĩ vô cùng tuấn tú, nhưng trừ điều đó ra, căn bản không giống chút nào với lang quân trong mộng của tam muội, cho nên khắng định là bọn họ không có khả năng.

- Nhị tỷ, ta cảm thấy lời này của tỷ quá tuyệt đối rồi, tình cảm thứ này ai cũng không nói rõ nổi, lỡ như tam tỷ thật sự thích Cửu Ca nhỉ vậy cũng không phải là không thể. Tào Dĩnh lúc này cũng mở miệng phản bác, thân là đường tỷ của Tào Tung, nàng cũng rất đau đầu vì hôn sự của đối phương, theo nàng thấy, Tào Tung cần có một nữ tử cường thế để quản giáo y, như vậy mới có thể khiến y cải tà quy chính, nếu nói cường thế, cả thành Đông Kinh này không ai qua nổi Thọ Khang công chúa, cho nên theo góc nhìn của Tào Dĩnh, Thọ Khang công chúa và Tào Tung quả thật là trời sinh một đôi.


- Đúng vậy đúng vậy. Lúc nhỏ Cửu Ca Nhi bị đại bá ta ép học cưỡi ngựa, kết quả là té từ trên lưng ngựa xuống, hơn nữa còn bị đạp một cước, suýt nữa bị giẫm nát cả chân rồi, từ đó về sau, ta không thấy đệ ấy cưỡi ngựa thêm lần nào nữa. Lúc này Tào Dĩnh cũng hưng phấn kêu lên, hiện giờ gần như là có thể khẳng định rồi, cho dù Thọ Khang công chúa nghĩ thế nào, dù gì thì Tào Tung khẳng định là đã có ý với Thọ Khang công chúa rồi.

- Đây quả là một phát hiện lớn, không nghĩ tới gan của tên tiểu tử Tào Tung này thật không nhỏ chút nào, lại muốn rước tam tỷ đi, đợi khi y về, ta nhất định phải 'thẩm vấn cho ra trò mới được! Lúc này Triệu Nhan bỗng hung ác nói, tuy nhiên trong lòng hẳn thật ra là đang rất vui vẻ, cho dù là Thọ Khang công chúa hay là Tào Tung, chuyện hôn sự đều là một vấn đề nan giải, nếu bọn họ có thể ở cùng nhau cũng không tồi, hơn nữa theo hiểu biết của Triệu Nhan đối với Thọ Khang công chúa và Tào Tung, cũng không cần lo lắng bọn họ sẽ cưới hoặc gả cho người không nên thân.

~ Nhị tỷ, chuyện này chúng ta nhất định phải làm cho rõ, chỗ tam tỷ thì do tỷ phụ trách, còn về chỗ Cửu Ca Nhị, thì giao cho ta và phu quân, nhất định phải làm cho rõ quan hệ giữa hai người họ! Lúc này Tào Dĩnh vô cùng hưng phấn nói với Bảo An công chúa, với tính cách của Thọ Khang công chúa, cũng chỉ có Bảo An công chúa mới có thể hỏi ra vài thứ từ nơi nàng, còn về Tào Tung thì đơn giản hơn nhiều rồi, bị mình và Triệu Nhan ép hỏi, không lo y không chịu mở miệng.

Bảo An công chúa cũng rất muốn biết trong lòng muội muội mình đang nghĩ gì, liền gật đầu. Triệu Nhan và Tào Dĩnh thấy nàng đồng ý, cũng rất hưng phấn, ba người cùng nhau thương thượng với nhau chỉ tiết của việc ép hỏi, chỉ đợi đến khi Thọ Khang công chúa và Tào Tung trở về. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK