Mục lục
Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thu phục xong hai đại tướng Tăng Bố và Chương Đôn của phái cải cách, Triệu Nhan đương nhiên cũng sẽ biểu lộ sự ủng hộ, quan hệ trên quan trường rất là vi diệu, cái gọi là ủng hộ kỳ thật cũng chính là một loại thái độ, hôm nay Triệu Nhan dành ra thời gian đi công khai thị sát nơi Tam Ti của Tăng Bố, đồng thời khen ngợi Tăng Bố làm việc ở Tam Ti rất khá, vốn là hắn còn muốn giáo huấn một chút những quan viên mà Lã Huệ Khanh phái đến, thậm chí còn muốn trực tiếp tước đi chức quan của họ, nhưng không ngờ Lã Huệ Khanh làm việc cũng rất quyết đoán, những quan viên đó trực tiếp cáo bệnh ở nhà, hơn nữa còn trình lên đơn xin từ chức, khiến cho Triệu Nhan vồ vào khoảng không. 

 Hôm qua sau khi đi xong Tam Ti, liền biểu thị Triệu Nhan đã trở thành chỗ dựa vững chắc của đám người Tăng Bố và Chương Đôn rồi, căn bản không cần phải đến Quân Khí Giám mà Chương Đôn chưởng quản nữa, tuy nhiên Triệu Nhan lại rất có tình cảm với Quân Khí Giám, lúc đầu khi hắn ở kinh thành vẫn luôn đảm nhiệm chức cố vấn của Quân Khí Giám, dù là sau khi hắn rời khỏi kinh thành, cái chức vị kia cũng không bị triều đình thu về, bởi vì cả Đại Tống cũng tìm không ra được người thứ hai có tư cách đảm nhận cái chức vị này nữa. 

 Cũng chính vì vậy, cho nên hôm nay Triệu Nhan rời giường từ lúc sớm tinh mơ, dù bận rộn cũng bớt ra chút thời gian đến Quân Khí Giám, trong đó Quân Khí Giám có bốn sở lớn, những sở khác thì cũng thôi, tuy nhiên Hoả Dược Sở lại là nơi mà hắn quan tâm nhất, lúc đầu vì để cải tiến các loại hoả khí, hắn rất thường xuyên chạy đến nơi đây, cho nên sau khi đi Quân Khí Giám, hắn liền lập tức bảo Chương Đôn đưa mình đến Hoả Dược Sở, những thứ khác thì không nói, hắn muốn nhìn thử xem hoả pháo đã được cải tiến đến trình độ nào rồi? 

 Triệu Nhan và Chương Đôn cùng ngồi xe ngựa đến Hoả Dược Sở, lúc vừa đến, Triệu Nhan phát hiện mấy năm không thấy, nhưng Hoả Dược Sở không có thay đổi gì lớn, chỉ là lúc nhìn thấy những quan viên của Hoả Dược Sở đi ra nghênh đón, Triệu Nhan lại sửng sốt, sau đó hỏi Chương Đôn ở bên cạnh: 

 - Chương phán giám, ta nhớ là quan viên chưởng quản của Hoả Dược Sở không phải là Tào Sùng sao, sao giờ lại đổi người rồi? 

 Tào Sùng chính là đường huynh của Tào Dĩnh, lúc đầu Triệu Nhan cũng là thông qua y mới biết được các khiếm khuyết của hoả dược Đại Tống, thế là mới cho tiến hành cải tiến hoả dược, sau này Quân Khí Giám thành lập, Tào Sùng cũng thuận lý thành chương trở thành chưởng quản của Hoả Dược Sở. Nhưng hôm nay người ra nghênh tiếp lại là một quan viên trung niên mà hắn không hề quen biết, cho nên Triệu Nhan mới có câu hỏi vừa nãy. 

 Nghe thấy Triệu Nhan hỏi đến Tào Sùng, trên gương mặt của Chương Đôn lộ ra nụ cười khổ, tuy nhiên vẫn bẩm báo với Triệu Nhan: 

 - Khởi bẩm Điện hạ. Tào Sùng trước kia quả thật có chưởng quản Hoả Dược Sở, nhưng sau đó vì bất mãn với những cải tiến của Quân Khí Giám, cho nên trong lúc tức giận liền từ quan, cho nên Hoả Dược Sở mới thay đổi chủ quan. 

 Triệu Nhan nghe đến đây cũng lập tức hiểu ra, hẳn là lúc trước phái cải cách nhúng tay vào Quân Khí Giám, loại trừ đi một vài quan viên cũ của Quân Khí Giám, Tào Sùng cũng chỉ là một trong số đó, điều này khiến hắn không khỏi có chút tức giận, tuy nhiên còn chưa đợi hắn nói gì, Chương Đôn giỏi đoán ý qua lời nói và sắc mặt liền hiểu được tâm tư của Triệu Nhan, lập tức lần nữa vội vàng mở miệng nói: 

 - Đương nhiên trong đó khẳng định là có hiểu lầm gì, trưa hôm nay hạ quan liền đi bái phỏng Tào Sùng, cố gắng thuyết phục y lần nữa quay trở lại nhậm chức. 

 Nhìn thấy Chương Đôn thức thời như thế, Triệu Nhan cũng gật đầu nói: 

 - Ừ, không tệ, có Chương phán giám toạ chấn Quân Khí Giám, bổn vương cũng vô cùng yên tâm, lúc trước có chút hiểu lầm bổn vương liền không truy cứu nữa, hy vọng ngày sau Chương phán giám có thể lập lại trật tự, sớm ngày để Quân Khí Giám trở về đúng quỹ đạo. 

 - Đa tạ Điện hạ lượng thứ, hạ quan ngày sau nhất định sẽ tận tâm làm việc. 

 Chương Đôn nghe thấy Triệu Nhan không truy cứu chuyện trước kia, lập tức vội vàng khom lưng hành lễ với Triệu Nhan, lúc trước bài trừ đi một vài quan viên của Quân Khí Giám chính là do y chủ sự, việc này cũng giúp y nhanh chóng chưởng quản được Quân Khí Giám, chỉ là những năm nay bị đám người mà Lã Huệ Khanh phái đến tước mất quyền, lúc này mới mất đi quyền khống chế đối với Quân Khí Giám. 

 Triệu Nhan nghe xong gật gật đầu, sau đó cũng không truy cứu chuyện này nữa, dù sao thì Chương Đôn đã nói là sẽ mời Tào Sùng trở về, khẳng định sẽ bồi thường gì đó cho y. 

 Sau khi vào Hoả Dược Sở, Triệu Nhan cũng không cần đám người Chương Đôn dẫn đường nữa, dù gì thì căn bản là hắn rất quen thuộc với nơi đây, cho nên chính mình đi ở phía trước, đám người Chương Đôn theo sát ở phía sau, rất nhanh hắn đã đi được một vòng Quân Khí Giám, cuối cùng mới đến cái viện mà lúc đầu đám người Tề Du bọn họ nghiên cứu hoả pháo, có điều ngoài dự liệu của hắn đó là, không ngờ cái viện này đã bị khoá lại. 

 - Sao lại thế này, nơi này không phải là nơi nghiên cứu hoả pháo sao, sao lại bị khoá rồi? 


 Nhìn thấy cái viện bị khoá ở trước mắt này, Triệu Nhan bỗng có một dự cảm chẳng lành, đặc biệt là có cảnh ngộ của Tào Sùng lúc trước, hắn gần như đã có thể đoán ra được cảnh ngộ của đám người Tề Du này rồi. 

 - Cái này… Khởi bẩm Điện hạ, lúc trước khi hạ quan tiếp nhận Quân Khí Giám, Ngũ Toàn, thân là Quân Khí Thừa cho rằng việc nghiên cứu hoả pháo quá lãng phí tài lực, hơn nữa nghiên cứu cải tiến hoả pháo của Tề Du bọn họ mãi mà chẳng có thành tựu đáng kể gì, cho nên được Ngũ Phán Thừa ủng hộ, liền cho ngừng việc nghiên cứu của bọn họ lại rồi. 

 Lúc này Chương Đôn do dự một chút rồi đi lên bẩm báo tuy nhiên trong lòng y lại mừng đến nở hoa, bởi vì không giống với chuyện của Tào Sùng, trước kia người chủ trương cho ngừng việc nghiên cứu hoả pháo chính là Quân Khí Thừa Ngũ Toàn, mà Ngũ Toàn lại là người của Lã Huệ Khanh, đồng thời cũng là nhân vật chủ yếu đoạt đi quyền của mình, vốn đối phương đã cáo bệnh ở nhà, tuy nhiên hiện giờ nhìn thấy bộ dạng tức giận của Lăng Vương, hẳn là dẫu cho Ngũ Toàn có muốn từ quan cũng không thoát khỏi trừng phạt. 

 - Hừ, hay cho một Ngũ Toàn, lúc đầu khi bổn vương rời khỏi kinh thành, còn cố ý dặn dò việc nghiên cứu cải tiến hoả pháo tuyệt đối không thể ngừng lại, nhưng gã lại thật to gan, ngay cả lời của bổn vương cũng không để vào mắt! 

 Triệu Nhan lúc này cũng tức giận vô cùng nói, đối với tác dụng của hoả pháo và súng kíp, không người nào rõ hơn hắn, bởi vậy hắn nguyện ý trả cái giá cực đắt, nhưng không ngờ lại có người dám huỷ đi sự cố gắng bao năm nay của mình, thử hỏi sao hắn có thể không tức giận? 

 - Người đâu, mang cái gã Ngũ Toàn kia đến, nếu gã không đến, có trói cũng phải trói gã đến. 

 Triệu Nhan liền nói với hộ vệ bên cạnh, vốn là đối với những quan viên cáo ốm kia, Triệu Nhan cũng không định so đo với họ, dù gì thì bọn chúng cũng đều là những nhân vật nhỏ, nhưng tên Ngũ Toàn này hắn không thể không truy cứu. 

 - Vâng! 

 Hộ vệ lập tức đáp một tiếng, liền xoay người đi tìm Ngũ Toàn, điều này khiến Chương Đôn càng vui mừng hơn. Khoảng thời gian này sau khi bị đám người Ngũ Toàn tước mất quyền, y không ít lần phải chịu đựng đám người này, hiện giờ cuối cùng cũng có thể trút giận rồi. 

 - Đúng rồi, đám người Tề Du đâu? 

 Lúc này Triệu Nhan bỗng nhiên lại nghĩ tới đám người Tề Du này, liền mở miệng hỏi quan viên Hoả Dược Sở sau lưng Chương Đôn. 

 - Cái này… 

 Nghe thấy Triệu Nhan hỏi về đám người Tề Du, quan viên Hoả Dược Sở đều ngơ ngác nhìn nhau, cuối cùng vẫn là vị quan viên trung niên cầm đầu kia cắn răng tiến lên bẩm báo: 

 - Khởi bẩm Điện hạ, lúc đầu khi Ngũ phán thừa cho ngừng việc cải tiến hoả pháo, Tề Du không chịu nổi liền tranh cãi vài câu với Ngũ phán thừa, kết quả bị phạt đến kho hàng làm việc khuân vác… hiện giờ hẳn là vẫn còn ở kho hàng. 

 - Hay… hay cho một Ngũ Toàn, không ngờ lại đưa một bậc thầy thủ công đến kho hàng làm khuân vác, gã thật biết quý trọng nhân tài! 

 Triệu Nhan nghe đến đây liền nói với giọng căm hận. Lúc trước vì bồi dưỡng cho Tề Du, hắn đã hao tốn không ít khí lực, thậm chí còn đích thân giảng bài cho đối phương, không dễ gì mới có thể bồi dưỡng ra được một chuyên gia về lĩnh vực hoả pháo và súng kíp, nhưng không ngờ lại bị đối phương cho đi làm khuân vác, may mà đối phương không ở trước mặt hắn, nếu không hắn quả thật muốn đá tên kia mấy cước. 

 Triệu Nhan lập tức xoay người bước nhanh đến kho hàng, kho hàng của Hoả Dược Sở đều ở cùng một chỗ, làm thành một khu kho hàng, Triệu Nhan đến tìm vài kho hàng, cuối cùng ở trước kho hàng nguyên liệu nhìn thấy bóng dáng của đám người Tề Du, chỉ là gồm cả Tề Du, những nhân tài vốn nghiên cứu hoả pháo và súng kíp đều đã trở thành người khuân vác, người nào người nấy nai lưng ra sức vác bao tải, y phục mặc trên người vừa cũ vừa rách, trong đó Tề Du thoạt nhìn đã già đi rất nhiều, điều này khiến Triệu Nhan không khỏi thở dài trong lòng. 

 Đối với việc Triệu Nhan bọn họ đến, rất nhanh đã khiến những người trong kho hàng chú ý, trong đó tên đốc công Chu Lão Tam nhìn thấy đám người Triệu Nhan, tuy gã không biết Triệu Nhan, nhưng lại nhận ra đám người Chương Đôn sau lưng Triệu Nhan, cho nên khi nhìn thấy bọn họ đi thẳng đến nhà kho bên mình, lập tức bước nhanh ra nghênh đón, tuy nhiên gã vẫn chưa đến gần, liền bị những hộ vệ bên người Triệu Nhan chặn lại, dù gì thì những người không có phận sự như gã đây, tuyệt đối không thể đến gần người Triệu Nhan. 

 Lúc này đám người Tề Du cũng đều nhìn thấy Triệu Nhan, bọn họ vừa nãy đã biết tin Triệu Nhan sẽ tới, trong lòng hết sức hưng phấn, nhưng sau đó bọn họ lại vô cùng thấp thỏm, không biết là Triệu Nhan có nhớ tới họ không? Ngoài ra với thân phận hiện giờ của họ, cũng không thể chạy đến gặp Triệu Nhan, cho nên chỉ có thể thành thật làm việc ở chỗ này, chỉ là đều có chút không yên lòng, bởi vậy Chu Lão Tam đã không biết bao nhiêu lần mắng bọn họ rồi. 

 - Điện… Điện hạ. 

 Tề Du cũng cúi đầu vô cùng khổ sở nói, lúc trước khi Triệu Nhan rời khỏi kinh thành, còn đặc biệt gặp mặt y, bảo y phải cố gắng cải tiến hoả pháo và súng kíp, hy vọng những năm này có thể làm ra được thành quả, đáng tiếc Triệu Nhan rời đi chưa lâu, nghiên cứu của bọn họ liền bị ngừng lại, đương nhiên là cũng không thể hoàn thành lời dặn dò của Triệu Nhan. 

 - Cái đó cũng không thể trách các ngươi, chỉ trách đám người Ngũ Toàn kia quá thiển cận, tuy nhiên các ngươi hãy yên tâm, nếu bổn vương đã trở lại, nhất định sẽ không để các ngươi chịu ủy khuất uổng phí, bổn vương đã cho người gọi Ngũ Toàn đến, đợi lát nữa nhìn bổn vương xả giận cho các ngươi! 

 Triệu Nhan lập tức lớn tiếng an ủi. 

 Chu Lão Tam bị chặn lại ở kế bên nghe đến đó cũng bị doạ đến toàn thân run rẩy không ngừng, gã là đại cửu ca của Ngũ Toàn, lúc bình thường cũng không ít lần ức hiếp đám người Tề Du này, chỉ là hiện giờ vị Lăng Vương Điện hạ này đã trở về, e là không chỉ gã sẽ gặp xui xẻo, ngay cả Ngũ Toàn cũng khó bảo toàn được bản thân mình, vừa nghĩ đến những điều này, gã càng run rẩy hơn nữa, đồng thời dưới quần ấm lên, một dòng nước ấm từ quần chảy xuống. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK