Trên kinh thành trong hoàng cung, Trịnh quốc công chủ Gia Luật Tư nhìn vào tân nương trong gương đồng trang phục rất lộng lẫy, trên khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười khổ, chỉ khổ cho nàng, trên mặt thoa phấn dày chỉ sợ rớt xuống, nhìn người bên cạnh săn sóc nàng dâu vội vàng cầm lấy miếng dấp nước trang điểm lên bờ môi cho nàng căn dặn:
- Công chúa điện hạ người nhẫn nại một chút, ngàn vạn lần bất luận đừng biểu lộ nét mặt gì, bằng không thì trông thật khó coi, đến lúc bái thiên địa thì cũng bị người chê cười mất.
Đối với lời của hỉ nương, Gia Luật Tư lại có một loại cảm giác muốn khóc, tuy nhiên trong đôi mắt to đẹp kia không có chảy ra một giọt nước mắt nào, bởi vì ngay mấy ngày trước, nước mắt của nàng cũng đã chảy hết rồi, đáng tiếc là nhiều nước mắt như vậy không đổi lấy bất kỳ sự đồng tình và thương xót nào, đặc biệt là phụ hoàng của mình, tâm lại càng như bàn thạch, bất kể mình cần xin như thế nào, ông vẫn kiên quyết như cũ muốn đem mình gả cho người vô dụng, cũng chính là đứa con của Bắc viện tể Trương Hiếu Kiệt, tên là Trương Nhân Tiên.
Nghĩ đến Trương Nhân Tiên, Gia Luật Tư không nhịn được lại thở dài một tiếng, nến như trước đây, Trương Nhân Tiên vẫn là đại thần trong triều trẻ tuổi nhất có tiền đồ, chỉ sợ không đến lượt nàng gả cho đối phương, đừng nhìn nàng là công chúa của Đại Liêu, nhưng mà công chúa Đại Liêu cũng không phải chỉ có nàng, trên thực tế bởi vì phụ thân nàng Gia Luật Hồng Cơ trầm mê tửu sắc, khiến cho Liêu quốc rất nhiều Hoàng tử và công chúa, riêng công chúa đã có hai mươi ba người.
Như vậy trong số lượng công chúa rất lớn, địa vị tối cao là ba vị công chúa do hoàng hậu Tiêu Quan Âm sinh hạ, tiếp theo là công chúa phi tần sinh hạ, cuối cùng mới đến lượt giống như Gia Luật Tư thế này, mẫu thân chỉ là cung nữ bình thường sinh hạ công chúa.
Ngày trước Trương Nhân Tiên không những xuất thân tốt, mà còn vô cùng có tài năng. Có thể nói con đường phía trước bừng sáng, không ít công chúa đến tuổi cũng muốn gả cho y, Gia Luật Tư tuy rằng trong tỷ muội dung mạo xinh đẹp có tiếng, nhưng bởi vì mẫu thân xuất thân thấp hèn, cho nên chuyện tốt như vậy căn bản không tới phiên nàng.
Chỉ có điều rất đáng tiếc chính là, đột nhiên thời gian trước Trương Nhân Tiên dính vào bệnh lạ, mặc dù được thần y Trực Lỗ Cổ cứu một mạng, nhưng cả người tê liệt, chẳng những miệng không thể nói, thỉnh thoảng còn phát điên gào thét, nghe nói giống như ác quỷ. Đối với Trương Nhân Tiên, công chúa không còn có ý nguyện muốn gả, nhưng Gia Luật Hồng Cơ vì lôi kéo Trương Hiếu Kiệt, lại muốn đem một vị công chúa gả cho Trương Nhân Tiên, cuối cùng tuyển tới chọn đi, Gia Luật Tư không có bối cảnh gì liền trở thành vật hy sinh.
- Công chúa. Giờ lành đã đến, đội ngũ rước dâu Trương phủ đã tới, kính mời người chuẩn bị một chút!
Gia Luật Tư đang thương cho bản thân, người săn sóc nàng dâu lúc này mở miệng nói lần nữa, ngay sau đó chỉ một hồi ồn ào bên ngoài, sau đó liền bắt đầu nghe người bên ngoài thúc giục đi ra. Lại nói Gia Luật Tư mặc dù là công chúa Liêu quốc, nhưng gả cũng là gả cho một người Hán, cho nên lễ cưới cũng chiếu theo Hán lễ.
Phía ngoài thúc giục vài lần, sau đó Gia Luật Tư liền bị thị nữ dắt ra khỏi gian phòng, khi nàng ra khỏi cửa phòng thì vừa vặn một đám người thanh niên đứng ở bên ngoài chờ đón, dẫn đầu chính là người thanh niên gầy gò, trên người tuy là mặc hoa phục, nhưng tướng mạo xấu xí, người này là Trương Nghĩa Tiên, đệ đệ của Trương Nhân Tiên, bởi vì Trương Nhân Tiên đang liệt giường miệng không thể nói, cho nên chuyện đón dâu hiển nhiên giao cho đệ đệ của y, vừa rồi thúc giục cũng chính là từ miệng của y.
Gia Luật Tư thấy bộ dạng Trương Nghĩa Tiên, trong mắt không khỏi lộ vài phần chán ghét, so với Trương Nhân Tiên ngày trước tài giỏi, Trương Nghĩa Tiên lại là một người cực đoan, y ở trong kinh thành nổi tiếng tham tiền háo sắc, cũng không biết bao nhiêu thiếu nữ trong thành bị y phá hoại, mỗi khi Trương Nghĩa Tiên ra phố, cả con đường cái đều không còn một mống, cho nên dân gian đều gọi hắn là Trương Không Nhai.
Trương Nghĩa Tiên đã sớm nghe nói qua Tịnh Quốc công chủ Gia Luật Tư xinh đẹp, rốt cục thấy dung nhan người đẹp, mặc dù đối phương chính là tẩu tử của mình, nhưng gã căn bản cũng không để ý, dù sao ca ca cũng đã thành một tên phế nhân, thay vì để cho vị công chúa này đi nuôi dưỡng ca ca, chi bằng chính mình chiếm tiện nghi, cho nên vừa mới bắt đầu, Trương Nghĩa Tiên liền đắm đuối nhìn Gia Luật Tư, mặc dù trên mặt đối phương xoa phấn thật dày, nhưng vẫn không cách nào che giấu khuôn mặt đẹp của Gia Luật Tư.
Gia Luật Tư thấy sắc mặc cùng bộ dáng Trương Nghĩa Tiên khiến người ta ghét bỏ, làm cho nàng không nhịn nổi hừ lạnh một tiếng, đối với cái tên háo sắc này nàng cũng không có bất kỳ cảm tình gì, chỉ có điều sau này về Trương gia, không tránh được phải cùng đối phương gặp nhau, song Gia Luật Tư hạ quyết tâm, sau này đừng nghĩ đến việc mình sẽ thể hiện thái độ tốt với đối phương, dù sao nàng cũng là công chúa, cho dù là làm dâu của Trương gia, cũng không phải ai cũng có thể khi dễ nàng, đáng tiếc nàng vẫn còn rất đơn giản, nếu nàng đoán được ý nghĩ trong lòng Trương Nghĩa Tiên, chỉ sợ lập tức nổi giận, chết cũng không gả đi.
Đội ngũ rước dâu Gia Luật Tư ra khỏi cung điện, Gia Luật Hồng Cơ và Hoàng hậu Tiêu Quan Âm sớm đã chờ ở bên ngoài, Gia Luật Hồng Cơ là một người trung niên hơn ba mươi tuổi, dưới hàm giữ lại râu ngắn, nhìn qua hết sức uy vũ, nhìn không ra chút nào là một hoàng đế trầm mê tửu sắc, mà bên cạnh y Tiêu Quan Âm thoạt nhìn càng trẻ hơn nữa, tuy rằng đã có một đứa con trai Gia Luật Tuấn lớn như vậy, nhưng bởi vì ngày thường được bảo dưỡng, thoạt nhìn giống như thiếu phụ xinh đẹp hơn ba mươi tuổi, khắp người tản ra mùi hương phụ nữ chín chắn lôi cuốn, trên mặt cũng thủy chung lộ vẻ cười nhạt, nhìn qua tưởng nhã nhặn nhưng cũng làm cho người ta không dám thân thiết.
Gia Luật Hồng Cơ nhìn thấy trang phục con gái lộng lẫy, ngay lập tức trên mặt cũng lộ ra vẻ thương cảm, sau đó giống như toàn bộ phụ thân, bắt đầu dặn dò Gia Luật Tư sau khi xuất giá hiếu kinh cha mẹ chồng, chăm sóc chồng một chút, đối với lần này Gia Luật Tư cũng hết sức là kính cẩn nghe theo, gật đầu đồng ý, chỉ có điều trong lòng nàng lại đang cười lạnh, bởi vì nàng biết rõ, căn bản vị phụ thân này không cần biết mình sau khi xuất giá như nào, thậm chí ngay cả trên mặt ông ta đều biểu lộ tình cảm giả bộ, nếu ông ta quan tâm mình, cũng sẽ không nhẫn tâm đem gả nàng cho phế nhân Trương Nhân Tiên kia.
Thật vất vả đợi cho Gia Luật Hồng Cơ nói xong, Hoàng hậu Tiêu Quan Âm cũng dặn dò vài câu, Gia Luật Tư đối với vị mẹ cả trên danh nghĩa này không có cảm tình gì, đặc biệt đối với đồ cưới bà ta chuẩn bị cho mình, lại càng sinh lòng căm giận, mấy ngày hôm trước con gái ruột Tiêu Quan Âm công chúa xuất giá đi nước Ngụy, khoảng chừng mười xe của hồi môn, hơn nữa tất cả đều là cực kỳ quý báu, nhưng đến lượt mình, chẳng những chỉ có sáu xe của hồi môn, hơn nữa tất cả đều là loại bình thường, chỉ bằng này có thể nhìn ra đối phương không công bằng như thế nào.
- Giờ lành tháng tốt đã đến, mời tân nương lên xe!
Cuối cùng đã tới thời khắc Gia Luật Tư xuất giá rồi, lập tức Gia Luật Hồng Cơ và Tiêu Quan Âm đưa Gia Luật Tư đến bên ngoài cửa cung, mà một khắc khi nàng đi ra cửa cung kia, cũng nói lên rằng từ đó về sau Gia Luật Tư không chỉ là một vị công chúa, đồng thời cũng là dâu của Trương gia.
Đợi cho Gia Luật Tư lên xe hoa rồi, đội ngũ rước dâu lập tức bắt đầu diễn tấu sáo và trống, sau đó đi quanh kinh thành một vòng, sau cùng lúc này mới đi đến Hán thành bên phía nam Thượng Kinh, nói tới Thượng Kinh chia làm hai bộ phận, phân biệt là người Khiết Đan ở Hoàng thành và người hán ở Hán thành, khiến cho toàn bộ thượng kinh chia làm hai bộ phận, quan sát từ phía trên xuống, liền phát hiện kinh thành là một dạng chữ “nhật” (日), Trương Nhân Tiên mặc dù là trọng thần trong triều, nhưng cũng là người Hán, phủ đệ hiển nhiên ở trong Hán Thành.
Trương Nhân Tiên tuy rằng biến thành phế nhân, nhưng phụ thân y Trương Hiếu Kiệt vẫn là người quyền thế ngập trời, cho nên hôm nay Trương Nhân Tiên nghênh đón Trịnh Quốc công chủ, Trương phủ cũng là khách khứa đầy nhà, lúc đội ngũ rước dâu đến nơi này, Trương phủ lập tức đốt pháo, cử hành tiệc cưới.
Đối với bên ngoài tươi cười, Gia Luật Tư cũng là bịt tai không thèm nghe, tùy ý để người ta dẫn dắt đi vào chính sảnh Trương phủ, kế tiếp chính là phải bái đường rồi, lúc này tân lang hiển nhiên không thể do người khác thay thế, vì thế dưới tình huống này, Trương Nhân Tiên bại liệt rốt cục được hai người đầy tớ dìu đỡ đến tiền sảnh.
Gia Luật Tư tuy là tâm như chết rồi, nhưng đối với chính phu quân vẫn mang theo vài phần tò mò, khi đối phương xuất hiện, nàng cũng không kìm nổi cẩn thận quan sát, tuy là nàng mặc quần áo và trang sức người Hán, nhưng trên đầu không đội khăn voan, mà chỉ dùng một tấm lụa mỏng màu hồng đỏ đội lên, bởi vậy nàng thấy rất rõ xung quanh diễn ra những gì, chẳng qua là khi nhìn đến đối phương, Gia Luật Tư vẫn không thể âm thầm thở dài một tiếng, đối với cuộc sống của mình sau này không ôm bất kỳ hi vọng gì.
Chỉ thấy Trương Nhân Tiên thân mặc một thân hỉ phục, nhưng sớm đã không có cái bộ dạng vẻ mặt hưng phấn, mà là toàn thân cứng ngắc được hai người hầu dìu, vẻ mặt dại ra, thậm chí trong miệng vẫn đang không ngừng hé mở hướng ra phía ngoài chảy nước miếng, chỉ có hai con mắt còn mang theo vài phần nhân khí, xem ra không giống bề ngoài của y ngu như vậy, giống như trong truyền thuyết, nghe nói Trương Nhân Tiên thỉnh thoảng phát điên, nhưng ngày thường tinh thần và trí tuệ vẫn còn tỉnh táo rõ ràng, chỉ có điều tay chân cứng ngắc không có sức, quả thật giống như người đần độn.
Trương Nhân Tiên được đỡ đến bên cạnh Gia Luật Tư, ngay sau đó sẽ phải bái thiên địa rồi, tuy nhiên đúng lúc này, phía ngoài ti khách hô lớn nói:
- Thái tử điện hạ, Đại Tống Dĩnh vương điện hạ, Quảng Dương quận vương điện hạ đến đây chúc mừng!
Theo đúng như tiếng kêu của ti khách, ngay sau đó chỉ thấy Gia Luật Tuấn dẫn theo Triệu Húc và đệ đệ Triệu Nhan mỉm cười đi vào, đặc biệt là Triệu Nhan thấy Trương Nhân Tiên, nụ cười trên mặt càng trở nên rạng rỡ. Trên kinh thành trong hoàng cung, Trịnh quốc công chủ Gia Luật Tư nhìn vào tân nương trong gương đồng trang phục rất lộng lẫy, trên khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười khổ, chỉ khổ cho nàng, trên mặt thoa phấn dày chỉ sợ rớt xuống, nhìn người bên cạnh săn sóc nàng dâu vội vàng cầm lấy miếng dấp nước trang điểm lên bờ môi cho nàng căn dặn:
- Công chúa điện hạ người nhẫn nại một chút, ngàn vạn lần bất luận đừng biểu lộ nét mặt gì, bằng không thì trông thật khó coi, đến lúc bái thiên địa thì cũng bị người chê cười mất.
Đối với lời của hỉ nương, Gia Luật Tư lại có một loại cảm giác muốn khóc, tuy nhiên trong đôi mắt to đẹp kia không có chảy ra một giọt nước mắt nào, bởi vì ngay mấy ngày trước, nước mắt của nàng cũng đã chảy hết rồi, đáng tiếc là nhiều nước mắt như vậy không đổi lấy bất kỳ sự đồng tình và thương xót nào, đặc biệt là phụ hoàng của mình, tâm lại càng như bàn thạch, bất kể mình cần xin như thế nào, ông vẫn kiên quyết như cũ muốn đem mình gả cho người vô dụng, cũng chính là đứa con của Bắc viện tể Trương Hiếu Kiệt, tên là Trương Nhân Tiên.
Nghĩ đến Trương Nhân Tiên, Gia Luật Tư không nhịn được lại thở dài một tiếng, nến như trước đây, Trương Nhân Tiên vẫn là đại thần trong triều trẻ tuổi nhất có tiền đồ, chỉ sợ không đến lượt nàng gả cho đối phương, đừng nhìn nàng là công chúa của Đại Liêu, nhưng mà công chúa Đại Liêu cũng không phải chỉ có nàng, trên thực tế bởi vì phụ thân nàng Gia Luật Hồng Cơ trầm mê tửu sắc, khiến cho Liêu quốc rất nhiều Hoàng tử và công chúa, riêng công chúa đã có hai mươi ba người.
Như vậy trong số lượng công chúa rất lớn, địa vị tối cao là ba vị công chúa do hoàng hậu Tiêu Quan Âm sinh hạ, tiếp theo là công chúa phi tần sinh hạ, cuối cùng mới đến lượt giống như Gia Luật Tư thế này, mẫu thân chỉ là cung nữ bình thường sinh hạ công chúa.
Ngày trước Trương Nhân Tiên không những xuất thân tốt, mà còn vô cùng có tài năng. Có thể nói con đường phía trước bừng sáng, không ít công chúa đến tuổi cũng muốn gả cho y, Gia Luật Tư tuy rằng trong tỷ muội dung mạo xinh đẹp có tiếng, nhưng bởi vì mẫu thân xuất thân thấp hèn, cho nên chuyện tốt như vậy căn bản không tới phiên nàng.
Chỉ có điều rất đáng tiếc chính là, đột nhiên thời gian trước Trương Nhân Tiên dính vào bệnh lạ, mặc dù được thần y Trực Lỗ Cổ cứu một mạng, nhưng cả người tê liệt, chẳng những miệng không thể nói, thỉnh thoảng còn phát điên gào thét, nghe nói giống như ác quỷ. Đối với Trương Nhân Tiên, công chúa không còn có ý nguyện muốn gả, nhưng Gia Luật Hồng Cơ vì lôi kéo Trương Hiếu Kiệt, lại muốn đem một vị công chúa gả cho Trương Nhân Tiên, cuối cùng tuyển tới chọn đi, Gia Luật Tư không có bối cảnh gì liền trở thành vật hy sinh.
- Công chúa. Giờ lành đã đến, đội ngũ rước dâu Trương phủ đã tới, kính mời người chuẩn bị một chút!
Gia Luật Tư đang thương cho bản thân, người săn sóc nàng dâu lúc này mở miệng nói lần nữa, ngay sau đó chỉ một hồi ồn ào bên ngoài, sau đó liền bắt đầu nghe người bên ngoài thúc giục đi ra. Lại nói Gia Luật Tư mặc dù là công chúa Liêu quốc, nhưng gả cũng là gả cho một người Hán, cho nên lễ cưới cũng chiếu theo Hán lễ.
Phía ngoài thúc giục vài lần, sau đó Gia Luật Tư liền bị thị nữ dắt ra khỏi gian phòng, khi nàng ra khỏi cửa phòng thì vừa vặn một đám người thanh niên đứng ở bên ngoài chờ đón, dẫn đầu chính là người thanh niên gầy gò, trên người tuy là mặc hoa phục, nhưng tướng mạo xấu xí, người này là Trương Nghĩa Tiên, đệ đệ của Trương Nhân Tiên, bởi vì Trương Nhân Tiên đang liệt giường miệng không thể nói, cho nên chuyện đón dâu hiển nhiên giao cho đệ đệ của y, vừa rồi thúc giục cũng chính là từ miệng của y.
Gia Luật Tư thấy bộ dạng Trương Nghĩa Tiên, trong mắt không khỏi lộ vài phần chán ghét, so với Trương Nhân Tiên ngày trước tài giỏi, Trương Nghĩa Tiên lại là một người cực đoan, y ở trong kinh thành nổi tiếng tham tiền háo sắc, cũng không biết bao nhiêu thiếu nữ trong thành bị y phá hoại, mỗi khi Trương Nghĩa Tiên ra phố, cả con đường cái đều không còn một mống, cho nên dân gian đều gọi hắn là Trương Không Nhai.
Trương Nghĩa Tiên đã sớm nghe nói qua Tịnh Quốc công chủ Gia Luật Tư xinh đẹp, rốt cục thấy dung nhan người đẹp, mặc dù đối phương chính là tẩu tử của mình, nhưng gã căn bản cũng không để ý, dù sao ca ca cũng đã thành một tên phế nhân, thay vì để cho vị công chúa này đi nuôi dưỡng ca ca, chi bằng chính mình chiếm tiện nghi, cho nên vừa mới bắt đầu, Trương Nghĩa Tiên liền đắm đuối nhìn Gia Luật Tư, mặc dù trên mặt đối phương xoa phấn thật dày, nhưng vẫn không cách nào che giấu khuôn mặt đẹp của Gia Luật Tư.
Gia Luật Tư thấy sắc mặc cùng bộ dáng Trương Nghĩa Tiên khiến người ta ghét bỏ, làm cho nàng không nhịn nổi hừ lạnh một tiếng, đối với cái tên háo sắc này nàng cũng không có bất kỳ cảm tình gì, chỉ có điều sau này về Trương gia, không tránh được phải cùng đối phương gặp nhau, song Gia Luật Tư hạ quyết tâm, sau này đừng nghĩ đến việc mình sẽ thể hiện thái độ tốt với đối phương, dù sao nàng cũng là công chúa, cho dù là làm dâu của Trương gia, cũng không phải ai cũng có thể khi dễ nàng, đáng tiếc nàng vẫn còn rất đơn giản, nếu nàng đoán được ý nghĩ trong lòng Trương Nghĩa Tiên, chỉ sợ lập tức nổi giận, chết cũng không gả đi.
Đội ngũ rước dâu Gia Luật Tư ra khỏi cung điện, Gia Luật Hồng Cơ và Hoàng hậu Tiêu Quan Âm sớm đã chờ ở bên ngoài, Gia Luật Hồng Cơ là một người trung niên hơn ba mươi tuổi, dưới hàm giữ lại râu ngắn, nhìn qua hết sức uy vũ, nhìn không ra chút nào là một hoàng đế trầm mê tửu sắc, mà bên cạnh y Tiêu Quan Âm thoạt nhìn càng trẻ hơn nữa, tuy rằng đã có một đứa con trai Gia Luật Tuấn lớn như vậy, nhưng bởi vì ngày thường được bảo dưỡng, thoạt nhìn giống như thiếu phụ xinh đẹp hơn ba mươi tuổi, khắp người tản ra mùi hương phụ nữ chín chắn lôi cuốn, trên mặt cũng thủy chung lộ vẻ cười nhạt, nhìn qua tưởng nhã nhặn nhưng cũng làm cho người ta không dám thân thiết.
Gia Luật Hồng Cơ nhìn thấy trang phục con gái lộng lẫy, ngay lập tức trên mặt cũng lộ ra vẻ thương cảm, sau đó giống như toàn bộ phụ thân, bắt đầu dặn dò Gia Luật Tư sau khi xuất giá hiếu kinh cha mẹ chồng, chăm sóc chồng một chút, đối với lần này Gia Luật Tư cũng hết sức là kính cẩn nghe theo, gật đầu đồng ý, chỉ có điều trong lòng nàng lại đang cười lạnh, bởi vì nàng biết rõ, căn bản vị phụ thân này không cần biết mình sau khi xuất giá như nào, thậm chí ngay cả trên mặt ông ta đều biểu lộ tình cảm giả bộ, nếu ông ta quan tâm mình, cũng sẽ không nhẫn tâm đem gả nàng cho phế nhân Trương Nhân Tiên kia.
Thật vất vả đợi cho Gia Luật Hồng Cơ nói xong, Hoàng hậu Tiêu Quan Âm cũng dặn dò vài câu, Gia Luật Tư đối với vị mẹ cả trên danh nghĩa này không có cảm tình gì, đặc biệt đối với đồ cưới bà ta chuẩn bị cho mình, lại càng sinh lòng căm giận, mấy ngày hôm trước con gái ruột Tiêu Quan Âm công chúa xuất giá đi nước Ngụy, khoảng chừng mười xe của hồi môn, hơn nữa tất cả đều là cực kỳ quý báu, nhưng đến lượt mình, chẳng những chỉ có sáu xe của hồi môn, hơn nữa tất cả đều là loại bình thường, chỉ bằng này có thể nhìn ra đối phương không công bằng như thế nào.
- Giờ lành tháng tốt đã đến, mời tân nương lên xe!
Cuối cùng đã tới thời khắc Gia Luật Tư xuất giá rồi, lập tức Gia Luật Hồng Cơ và Tiêu Quan Âm đưa Gia Luật Tư đến bên ngoài cửa cung, mà một khắc khi nàng đi ra cửa cung kia, cũng nói lên rằng từ đó về sau Gia Luật Tư không chỉ là một vị công chúa, đồng thời cũng là dâu của Trương gia.
Đợi cho Gia Luật Tư lên xe hoa rồi, đội ngũ rước dâu lập tức bắt đầu diễn tấu sáo và trống, sau đó đi quanh kinh thành một vòng, sau cùng lúc này mới đi đến Hán thành bên phía nam Thượng Kinh, nói tới Thượng Kinh chia làm hai bộ phận, phân biệt là người Khiết Đan ở Hoàng thành và người hán ở Hán thành, khiến cho toàn bộ thượng kinh chia làm hai bộ phận, quan sát từ phía trên xuống, liền phát hiện kinh thành là một dạng chữ “nhật” (日), Trương Nhân Tiên mặc dù là trọng thần trong triều, nhưng cũng là người Hán, phủ đệ hiển nhiên ở trong Hán Thành.
Trương Nhân Tiên tuy rằng biến thành phế nhân, nhưng phụ thân y Trương Hiếu Kiệt vẫn là người quyền thế ngập trời, cho nên hôm nay Trương Nhân Tiên nghênh đón Trịnh Quốc công chủ, Trương phủ cũng là khách khứa đầy nhà, lúc đội ngũ rước dâu đến nơi này, Trương phủ lập tức đốt pháo, cử hành tiệc cưới.
Đối với bên ngoài tươi cười, Gia Luật Tư cũng là bịt tai không thèm nghe, tùy ý để người ta dẫn dắt đi vào chính sảnh Trương phủ, kế tiếp chính là phải bái đường rồi, lúc này tân lang hiển nhiên không thể do người khác thay thế, vì thế dưới tình huống này, Trương Nhân Tiên bại liệt rốt cục được hai người đầy tớ dìu đỡ đến tiền sảnh.
Trương Hiếu Kiệt năm nay mới vừa vặn năm mươi tuổi, dáng người cao gầy tướng mạo cứng nhắc, nguyên nhân bởi vì thời gian nhận chức vị cao, khiến cho trên người ông ta khí thế uy vũ, cho dù là ngày đại hỉ của nhi tử, trên mặt Trương Hiếu Kiệt cũng không có quá nhiều nụ cười, thậm chí khi nhi tử được người dắt ra, trên mặt lại càng lộ ra vẻ thống khổ, ông ấy mặc dù có năm nhi tử, nhưng trong tất cả người con, chỉ có Trương Nhân Tiên mới kế thừa tài học vấn và thông minh lanh lợi của ông ta, vốn ban đầu ông ta đem hết hi vọng vào đứa con trai này, nhưng không ngờ đột nhiên bị bệnh lạ, lại khiến cho đứa con trai xuất sắc nhất của mình biến thành bộ dạng người không ra người, quỷ không ra quỷ này.
Gia Luật Tư tuy là tâm như chết rồi, nhưng đối với chính phu quân vẫn mang theo vài phần tò mò, khi đối phương xuất hiện, nàng cũng không kìm nổi cẩn thận quan sát, tuy là nàng mặc quần áo và trang sức người Hán, nhưng trên đầu không đội khăn voan, mà chỉ dùng một tấm lụa mỏng màu hồng đỏ đội lên, bởi vậy nàng thấy rất rõ xung quanh diễn ra những gì, chẳng qua là khi nhìn đến đối phương, Gia Luật Tư vẫn không thể âm thầm thở dài một tiếng, đối với cuộc sống của mình sau này không ôm bất kỳ hi vọng gì.
Chỉ thấy Trương Nhân Tiên thân mặc một thân hỉ phục, nhưng sớm đã không có cái bộ dạng vẻ mặt hưng phấn, mà là toàn thân cứng ngắc được hai người hầu dìu, vẻ mặt dại ra, thậm chí trong miệng vẫn đang không ngừng hé mở hướng ra phía ngoài chảy nước miếng, chỉ có hai con mắt còn mang theo vài phần nhân khí, xem ra không giống bề ngoài của y ngu như vậy, giống như trong truyền thuyết, nghe nói Trương Nhân Tiên thỉnh thoảng phát điên, nhưng ngày thường tinh thần và trí tuệ vẫn còn tỉnh táo rõ ràng, chỉ có điều tay chân cứng ngắc không có sức, quả thật giống như người đần độn.
Trương Nhân Tiên được đỡ đến bên cạnh Gia Luật Tư, ngay sau đó sẽ phải bái thiên địa rồi, tuy nhiên đúng lúc này, phía ngoài ti khách hô lớn nói:
- Thái tử điện hạ, Đại Tống Dĩnh vương điện hạ, Quảng Dương quận vương điện hạ đến đây chúc mừng!
Theo đúng như tiếng kêu của ti khách, ngay sau đó chỉ thấy Gia Luật Tuấn dẫn theo Triệu Húc và đệ đệ Triệu Nhan mỉm cười đi vào, đặc biệt là Triệu Nhan thấy Trương Nhân Tiên, nụ cười trên mặt càng trở nên rạng rỡ.