Bên trong tẩm cung của Triệu Hú, một thiếu nữ xinh đẹp vô song tay cầm quân cờ, cười tươi đối diện trước bàn cờ thua của Triệu Hú nói:
- Hi hi, Bệ hạ lại thua rồi, lần này ngài ban thưởng cho thần thiếp cái gì?
- Ái phi kỳ nghệ vô song, trẫm nhận thua, về phần ban cho gì đó, không bằng sẽ đem ngôi vị Hoàng hậu ban thưởng cho nàng thế nào?
Triệu Hú vẻ mặt tươi cười bỏ lại quân cờ, nửa đùa nửa thật nói, người thiếu nữ trước mắt này chính là Lưu mỹ nhân y sủng ái nhất, thời gian trước Cao Thái hậu vì chọn lựa hoàng hậu cho Triệu Hú, vì thế tuyên tài nữ các nơi vào cung, Lưu mỹ nhân chính là một trong số đó, hơn nữa mỹ mạo của nàng hơn người, không ngờ có một không hai trong hậu cung, điều này làm cho Triệu Hú vô cùng sủng ái nàng.
- Bệ hạ là quân vương không nói chơi, nếu ta làm Hoàng hậu thì có thể mỗi ngày ở bên cạnh Bệ hạ rồi!
Lưu mỹ nhân nghe thấy lời Triệu Hú nói thì ánh mắt sáng lên, lập tức bổ nhào vào bên cạnh của Triệu Hú làm nũng. Chọn Hoàng hậu vô cùng nghiêm khắc, tướng mạo, xuất thân, tính cách vân vân đều có quy định nghiêm chỉnh. Lưu mỹ nhân tuy rằng mỹ mạo vô song, nhưng xuất thân lại không tốt lắm, cho nên cơ hội được chọn làm hoàng hậu vô cùng xa vời, tuy nhiên nếu Triệu Hú kiên trì, thế thì cũng chưa hẳn không có khả năng.
Triệu Hú lúc này cười lớn nói:
- Lời nói của Trẫm tất nhiên là nhất ngôn cửu đỉnh, mấy ngày hôm trước Thái hậu và Thái Hoàng Thái Hậu đã hỏi qua trẫm, muốn lập ai là hoàng hậu, trẫm lúc ấy liền nói cho họ biết, trẫm muốn lập nàng là hoàng hậu, tuy rằng sau đó Thái hậu đề nghị Mạnh mỹ nhân, xuất thân, tính tình tốt nhất, nhưng trẫm lại kiên trì lập nàng làm hậu, ngày sau nàng đợi làm Hoàng hậu của trẫm đi!
Lần này tài nữ được chọn lựa tiến cung đều có thể là người được chọn làm Hoàng hậu tương lai, cho nên mới vừa vào cung thì tất cả đều được phong làm mỹ nhân, đợi cho từ trong các nàng chọn lựa ra Hoàng hậu, các mỹ nhân khác cũng sẽ lập tức được sắc phong, tuy nhiên dưới sự so sánh, Triệu Hú vẫn ưa thích Lưu mỹ nhân hơn, điều này không chỉ vì mỹ mạo của đối phương, mặt khác Lưu mỹ nhân đa tài đa nghệ, hơn nữa tính cách hoạt bát, ở trước mặt y vô cùng lớn mật, điểm ấy cũng được Triệu Hú vô cùng yêu thích.
Nghe được lời cam đoan của Triệu Hú, Lưu mỹ nhân cũng không giấu được vui mừng, dù sao nữ tử tiến cung có ai không phải vì ngôi vị hoàng hậu mà đến? Nghĩ đến mình ngày sau lại có thể trở thành hoàng hậu một nước, mẫu nghi thiên hạ, điều này làm cho Lưu mỹ nhân cũng kích động muốn phát run.
Tuy nhiên cũng vào lúc Triệu Hú và Lưu mỹ nhân nói chuyện, bỗng nhiên chỉ thấy một nội thị vội vàng chạy vào bẩm báo nói:
- Khởi bẩm Bệ hạ, thế tử Lăng Vương tiến cung cầu kiến!
- A, đại ca đã trở về! Triệu Hú nghe được Triệu Giai không ngờ tiến cung, lập tức cũng không kìm được kích động đứng lên nói. Thời gian trước y thật ra nghe tam thúc Triệu Nhan nói qua tin tức Triệu Giai muốn trở về. Chỉ có điều không nghĩ tới không ngờ hôm nay y tiến cung, điều này làm cho y cũng không giấu được có chút vui bất ngờ, ngay lập tức mở miệng nói:
- Mau... Mau tuyên đại ca tiến cung!
Nghe thấy Triệu Húc muốn triệu kiến người khác, Lưu mỹ nhân ở bên cạnh có chút không tình nguyện mà nói:
- Bệ hạ bình thường chính sự bận rộn, hôm nay thật vất vả mới rảnh rỗi ở cạnh thần thiếp, tại sao lại muốn triệu kiến người khác, ta thấy không bằng bảo vị thế tử Lăng Vương kia ngày mai lại đến đi!
- Nói bậy bạ gì đó, người tới là đại ca của ta, sao có thể để huynh ấy ở ngoài cung!
Triệu Hú nghe thấy lời Lưu mỹ nhân có chút không biết nặng nhẹ, lập tức cũng không kìm được có chút tức giận nói, có điều khi nhìn thấy sau khi Lưu mỹ nhân bị giáo huấn khiển trách lập tức nước mắt lưng tròng, lại mềm lòng nói:
- Được rồi, hôm nay ta nhất định phải gặp đại ca, nàng về hậu cung nghỉ ngơi trước, đợi qua hai ngày nữa ta lại đặc biệt dành thời gian ở bên nàng.
Câu nói kế tiếp của Triệu Hú khiến Lưu mỹ nhân nín khóc mỉm cười, mặt khác trong lòng nàng cũng âm thầm ghi nhớ tên Triệu Giai ở trong lòng, và đánh dấu tuyệt đối không thể trêu chọc, bởi nàng lần đầu tiên vì người khác mà bị Triệu Hú răn dạy. Điều này cho thấy vị trí Triệu Giai ở trong lòng Bệ hạ vô cùng quan trọng, mặt khác nàng cũng nghe nói Lăng Vương quyền cao chức trọng, đến Cao Thái hậu cũng hết sức kiêng kỵ với Lăng Vương, điều này làm cho nàng càng không dám coi thường vị thế tử Lăng Vương này.
Lập tức Lưu mỹ nữ lui ra. Chỉ trong chốc lát, chỉ thấy Triệu Giai trong tay mang theo một hộp đồ ăn lớn tiến vào cung, Triệu Hú lúc này cũng vội nghênh tiếp, lên trước cười nói:
Triệu Giai đi tới đặt hộp đồ ăn trong tay lên trên một chiếc bàn bên cạnh, sau đó mỉm cười nói với Triệu Hú.
- Ha ha, hôm qua mới vừa trở về, vốn muốn báo cho đệ biết. Chỉ có điều phụ thân nói đệ hiện tại chính vụ bận rộn, xuất cung cũng không có tiện, cho nên không nói cho đệ biết!
- A, đại ca huynh tiến cung còn mang theo thứ gì kìa, chẳng lẽ lại là quà từ phía nam mang đến cho ta?
Triệu Hú nhìn thấy Triệu Giai đặt hộp đồ ăn lập tức cũng không nhịn được hỏi, nói xong giơ tay muốn mở nắp hộp, Triệu Giai không ngờ cũng không ngăn cản, tuy nhiên đợi sau khi Triệu Hú mở nắp hộp, trên mặt lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
- Bánh sinh nhật?
Khi Triệu Hú nhìn thấy đồ vật trong hộp, lại không khỏi kinh ngạc kêu ra tiếng, thứ bánh ngọt này cũng là từ Lăng Vương phủ lưu truyền tới, hơn nữa Triệu Hú vừa nhìn đã thấy bánh này là do tự tay tam thúc Triệu Nhan làm, bởi vì hàng năm khi y sinh nhật, Triệu Nhan đều làm bánh sinh nhật cho y, có điều hôm nay cũng không giống như là sinh nhật của y.
- Đại ca, bánh ngọt này là tặng cho ai vậy?
Triệu Hú lập tức ngẩng đầu kỳ quái hỏi, trừ y ra, cũng chỉ có khi Triệu Giai sinh nhật, tam thúc mình mới có thể đích thân làm bánh ngọt, nhưng theo y biết, sinh nhật Triệu Giai cũng không phải vào hôm nay, mà trong cung dường như cũng không có người nào đáng để Triệu Nhan tự mình làm bánh ngọt chúc mừng sinh nhật.
- Bánh ngọt này là cha ta tặng cho một vị cố nhân trong cung đấy, về phần là ai hồi sau đệ sẽ biết.
Triệu Giai nói tới đây lại đậy nắp hộp bánh ngọt lên, sau đó ra hiệu bảo Triệu Hú cùng y đi ra ngoài, lại nói tiếp y đã trưởng thành, bình thường ra vào hoàng cung cũng có chút không tiện, y muốn đem cái hộp bánh ngọt này tặng cho vị cố nhân của Triệu Nhan, còn nhất định phải để Triệu Hú dẫn đường mới được.
Triệu Hú cũng hết sức tò mò rốt cuộc là cố nhân nào lại khiến cho tam thúc mình tự tay làm bánh ngọt, lập tức cũng đi theo Triệu Giai ra khỏi tẩm cung. Triệu Giai mới trước đây cũng thường xuyên vào cung, cho nên đối với bố cục trong cung hết sức quen thuộc, hơn nữa bên cạnh lại có Triệu Hú cho nên ở trong cung cũng không kiêng kỵ gì, cuối cùng xuyên qua tầng tầng cung điện, đi tới Cảnh Phúc điện ở góc đông bắc hoàng cung. Tuy nhiên điều này cũng khiến Triệu Hú càng thêm kỳ quái, bởi vì ở trong Cảnh Phúc điện lại phần lớn là các thái phi, chính là phi tử của phụ thân Triệu Hú, trước kia mẫu thân y Chu Thái phi cũng ở nơi này, mãi đến sau này Cao Thái hậu thay đổi thái độ mới chuyển khỏi chỗ này.
- Đại ca, cố nhân của tam thúc ở trong Cảnh Phúc điện?
Triệu Hú lúc này sắc mặt cổ quái nói, nơi này đều là phi tử của cha mình, nhưng tam thúc lại tự mình làm bánh ngọt đưa đến nơi đây, chẳng lẽ là ngài và vị phi tử ấy từng có giao hảo?
Triệu Giai nhìn thấy vẻ mặt Triệu Hú, lập tức lườm y một cái, không cần hỏi y cũng biết trong lòng Triệu Hú đang suy nghĩ gì.
- Đừng nghĩ lung tung, nếu thật sự là giống như ddeej nghĩ, cha ta cũng sẽ không đem chuyện này giao cho ta xử lý.
Triệu Hú nghe thấy lời Triệu Giai nói cũng mặt dày cười, sau đó lại có chút không hiểu hỏi:
- Ha ha, điều này cũng đúng, chỉ là ta cảm thấy kỳ lạ, phần lớn những thái phi này ta đều biết, nhưng không có nghe nói ai có quan hệ gì với tam thúc?
- Được rồi, đệ không phải muốn hỏi là cái bánh ngọt tặng cho ai sao, hiện tại ta cho đệ biết, cái bánh ngọt này là tặng cho Thái Thục Phi đấy!
Triệu Giai nghe đến đó lại trợn mắt nhìn Triệu Hú một cái, vài năm không gặp, Triệu Hú cũng coi như học được cách nhẫn nại, mưu trí, khôn ngoan rồi, vừa rồi những lời này chỉ đơn giản là muốn nghe ngóng chủ nhân cái bánh ngọt này.
- Thái Thục Phi? Đây không phải là mẫu phi của đại ca sao?
Triệu Hú nghe đến đó chỉ lo kinh ngạc, mắt cũng mở thật to, đại ca trong lời y là chỉ đại ca ruột của y Triệu Dật, lúc đầu khi Triệu Húc qua đời, Triệu Nhan muốn tuyển chọn người tiếp tục ngôi vị Hoàng đế, đứa con cả Triệu Dật chính là một trong số đó, chỉ có điều mẫu thân của Triệu Dật là Hoa Chỉ, chính là vị nữ tử Đảng Hạng lúc trước Triệu Húc tấn công Tây Hạ cứu về kia, nàng được Triệu Húc phong làm Thục Phi, sau lại thành Thái Thục Phi, bởi vì nàng là người Đảng Hạng cho nên theo huyết thống mà nói, Triệu Dật là người đầu tiên bị loại trong danh sách người kế vị ngôi vị hoàng đế.
- Đúng vậy, đúng là mẫu thân của Dật đệ, chúng ta vào đi thôi!
Triệu Giai nói xong lôi kéo Triệu Hú đi vào Cảnh Phúc điện. Cảnh Phúc điện cũng không phải một điện đơn độc, mà là một cung điện quy mô khổng lồ, sau khi Hoàng đế sau khi qua đời, hễ là phi tử đều ở nơi này, tương đương với viện dưỡng lão trong hoàng cung.
Triệu Giai mặc dù biết Hoa Chỉ ở Cảnh Phúc điện, nhưng bên trong cung điện rất nhiều, y cũng không biết rằng đối phương ở trong cung điện nào, may mắn Triệu Hú đối với nơi này rất quen thuộc, cho nên y dẫn Triệu Giai bảy lần rẽ lại bảy lần rẽ, cuối cùng đi vào một cung điện khá u tĩnh, vừa mới đến trước sân cung điện liền nhìn thấy một phụ nhân áo xanh đang ngồi xổm trong sân xới đất cho hoa cỏ, nghe thấy tiếng chân của Triệu Giai lúc này mới đứng lên quay đầu nhìn, kết quả lúc này Triệu Giai mới phát hiện, hoá ra đối phương không ngờ là một phụ nhân chừng bốn mươi tuổi, tuy rằng dáng người còn vô cùng thon thả, nhưng trên mặt đã lặng yên hiện lên không ít nếp nhăn, hai bên tóc mai cũng có chút lốm đa lốm đốm, thoạt nhìn có chút già nua.
Khi người phu nhân trung niên này nhìn thấy Triệu Hú cũng không giấu được lộ ra vẻ mặt kinh ngạc nói:
- Bệ hạ sao lại rảnh đến chỗ lão thân?
Khi Hoa Chỉ nghe thấy Triệu Hú giới thiệu Triệu Giai, đầu tiên là sửng sốt, sau đó quay đầu đánh giá Triệu Giai một chút, đặc biệt khi bà nhìn thấy hộp đồ ăn trong tay Triệu Giai cũng lập tức đoán được thân phận của Triệu Giai, lập tức khẽ mỉm cười nói:
- Hóa ra là thế tử Lăng Vương, năm rồi đều là tỷ tỷ hoặc muội muội của con đưa tới, lại không ngờ rằng năm nay là do con tự mình đưa tới.
- Năm trước?
Triệu Hú nghe đến đó lại kinh ngạc nhìn thoáng qua Thái Thục Phi, nghe ý tứ trong lời nói của đối phương, tam thúc mình hình như hàng năm đều tặng cho vị Thái Thục Phi này bánh sinh nhật, nhưng mình trước nay không biết việc này, điều này cũng làm cho y không khỏi càng thêm hoài nghi, chẳng lẽ tam thúc mình thật sự có tư tình với Thái Thục Phi sao?