Mục lục
Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tổ phụ, chuyện đã xảy ra chính là như vậy, sau khi phu quân gặp được tiên duyên, cả người phát sinh biến hóa rất lớn, còn kính hiển vi cùng bơm tiêm, cũng đều là phu quân từ trong thế giới mộng mang đến.

Nói xong chuyện Triệu Nhan đã trải qua, Tào Dĩnh cuối cùng tổng kết nói.

Tào Dật nghe xong những câu nói này, đến nửa ngày đều là trầm mặc không nói, cuối cùng thật vất vả mới ngẩng đầu lên cười một tiếng nói:

- Lão phu tu đạo nửa cuộc đời, nhưng cho tới bây giờ chưa từng thấy thần tiên, hiền tôn tế tuổi còn trẻ, thậm chí có tiên duyên như thế, thực sự để lão phu cũng cảm thấy ước ao!

Nghe được Tào Dật nói vậy, Triệu Nhan cũng cảm giác trong lòng buông lỏng, chỉ cần người này được xưng thần tiên sống Tào quốc cữu tin tưởng sự tình mình gặp được thần tiên, vậy sau này xem ai còn dám nghi vấn chuyện này? Tuy nhiên liền tiếp theo Triệu Nhan lại nghĩ lại, giống như Tào Dĩnh đã hoài nghi chuyện mình gặp được thần tiên, mặt khác vẻ mặt Tào Dật cũng có chút quá bình tĩnh, một người một lòng tu đạo, khi nghe đến thần tiên dĩ nhiên bình tĩnh như vậy, này thật có chút không hợp lẽ thường cho lắm.

Nghĩ tới đây, Triệu Nhan lại không khỏi lo lắng, vừa định thăm dò cái nhìn Tào Dật một tý, thế nhưng Tào Dật lại bắt đầu cùng Tào Dĩnh tán gẫu lập nghiệp thường, đặc biệt chuyện lý thú về Tào Dĩnh khi còn bé, làm cho Triệu Nhan căn bản chen miệng vào không lọt, điều này làm cho hắn cũng không có cách nào, mặt khác Tào Dĩnh thông minh hình như cũng nhìn ra sự khác thường của tổ phụ, thỉnh thoảng nhìn Triệu Nhan một chút, trên mặt cũng lộ ra mấy phần vẻ lo lắng.

Tào Dật cùng Tào Dĩnh hai ông cháu vẫn hàn huyên sắp tới một canh giờ, Tào Dật lúc này mới đứng dậy cáo từ, lúc này sắc trời đã hoàn toàn đen kịt lại, lập tức Tào Dật cười đối với Triệu Nhan mở miệng nói:

- Tôn tế, hiện tại trời cũng đã tối, không bằng ngươi đưa ta về nơi ở đi. Bằng không ta còn thực sự sợ trời tối bị ngã mất.

Nghe được Tào Dật điểm danh để mình đưa y về, điều này làm cho Triệu Nhan càng cả kinh, lập tức còn muốn nói điều gì, lại không nghĩ rằng bên cạnh Tào Dĩnh lại cướp lời mở miệng nói:

- Tổ phụ, phu quân ngày hôm nay cũng bận bịu cả ngày, nếu không như để cho Mịch Tuyết đưa ngài về nơi ở nghỉ ngơi đi?

- Ha ha, không cần, vẫn là cháu rể đưa ta được, trên đường hai chúng ta còn có thể nói chuyện phiếm!

Tào Dật nói xong, giơ tay bắt lấy cổ tay của Triệu Nhan. Sau đó không giải thích lôi kéo hắn liền đi ra phía ngoài. Triệu Nhan chỉ cảm thấy tay Tào Dật như cái kìm vậy, căn bản không tránh thoát, chỉ có thể bất đắc dĩ theo Tào Dật đi ra phía ngoài, lưu lại Tào Dĩnh tỏ rõ vẻ lo lắng đứng ở nơi đó.

Triệu Nhan bị Tào Dật lôi kéo rời khỏi phòng. Vừa mới bắt đầu hai người đều không nói gì. Hơn nữa Triệu Nhan cảm giác ngón tay Tào Dật bấm ở mạch môn của mình, làm cho hắn nửa người tê dại, muốn phản kháng đều không có khí lực, điều này làm cho Triệu Nhan cũng là trong lòng hơi giận. Không biết Tào Dật đến cùng muốn làm gì?

Cuối cùng Tào Dật lôi kéo Triệu Nhan ra khỏi nội trạch, sau đó trở về viện tử của y ở tiền viện, lúc này mới thả Triệu Nhan ra, ánh mắt lấp lánh trên dưới đánh giá hắn mấy lần, vẫn không có mở miệng, lúc này Triệu Nhan cũng không nhịn được nữa nói:

- Không biết tổ phụ lôi kéo tôn tế đi tới nơi này làm gì, hoặc là có lời gì muốn nói, xin mời tổ phụ chỉ rõ!

Nhìn thấy Triệu Nhan tỏ vẻ mặt không thích, nhưng là ngoài dự đoán Tào Dật mọi người cười một tiếng nói:

- Tôn tế hiểu lầm, vừa nãy lão phu chỉ là nhìn thấy Dĩnh nhi mặc dù là trang phục phụ nhân, nhưng lông tơ trên hai lông mày chưa tiêu, rõ ràng vẫn là hình ảnh xử nữ, điều này làm cho lão phu có chút kỳ quái, cho rằng tôn tế thân thể có vấn đề, vừa nãy liền dựa vào kéo ngươi đi ra mà bắt mạch của ngươi, lại không nghĩ rằng tôn tế thân thể cường tráng, cũng không có bất cứ vấn đề gì, điều này làm cho lão phu có chút không rõ, các ngươi vì sao đến hiện tại cũng chưa ở cùng phòng?

Nghe được Tào Dật giải thích, Triệu Nhan tuy rằng trong lòng hoài nghi, nhưng cũng tìm không ra kẽ hở, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là hồi đáp:

- Tổ phụ có chỗ không biết, lúc trước ta bị chớp giật bắn trúng, ngự y căn dặn muốn ta cấm tiệt chuyện phòng the, sau đó thân thể mặc dù tốt, nhưng ta cảm thấy Dĩnh nhi tuổi quá nhỏ, vạn nhất mang thai, rất có thể sẽ mang đến tổn thương thật lớn cho nàng, vì lẽ đó lúc này mới vẫn không có cùng phòng, hơn nữa Dĩnh nhi tự mình cũng thành lập một Vãn Hôn xã, đề xướng nữ tử mười bảy mới kết hôn, trong quý tộc không ít nữ tử chưa xuất giá đều gia nhập vào, Dĩnh nhi thân là người khởi xướng, tự nhiên cũng muốn lấy thân làm trách.

- Ha ha ha ~, thì ra là như vậy, đúng là tôn tế có tâm, lão phu cũng rốt cục yên tâm đem Dĩnh nhi giao cho ngươi rồi!

Tào Dật lúc này cười lớn nói, nhìn qua thật giống thật sự vô cùng vui vẻ, nhưng Triệu Nhan luôn cảm thấy đối phương vừa nãy kéo mình đi ra khẳng định không chỉ là để bắt mạch cho mình.

Đón lấy Tào Dật làm ra tư thái một bộ tiễn khách, Triệu Nhan cũng chỉ đành mang theo lòng tràn đầy hoài nghi rời đi. Bất quá liền sau khi hắn rời đi, Tào Dật lại cau mày trở về phòng, sau đó tự nói:

- Dĩnh nhi vừa nãy ngôn ngữ rõ ràng, thần trí minh mẫn, hơn nữa đối với sự tình khi còn bé cũng nhớ tới rất rõ ràng, cũng không có bất kỳ dấu hiệu bị mê hoặc, mặt khác Triệu Nhan mạch tượng cũng rất phổ thông, chỉ là một người trẻ tuổi cường tráng chút, như vậy xem ra, Triệu Nhan hẳn là người không phải yêu.

Nói tới chỗ này thì, Tào Dật dừng một chút lại nói tiếp:

- Nhưng hắn vì sao bị sét bắn trúng lại có thể phát sinh biến hóa lớn như vậy? Tính tình đại biến thì cũng cho qua, thế nhưng lại hiểu được rất nhiều tri thức chưa từng nghe thấy, hơn nữa còn mang đến một ít vật phẩm kỳ diệu, chẳng lẽ hắn thật sự gặp được thần tiên? Nhưng cõi đời này làm sao có khả năng sẽ có thần tiên?

Câu nói cuối cùng của Tào Dật nếu bị người khác nghe thấy, e sợ sẽ hạ phá vô số nhãn kinh, Tào Dật thân là người tu đạo dĩ nhiên không tin cõi đời này có thần tiên, này e sợ sẽ trở thành tin tức náo động đệ Đại Tống. Nhưng nếu là tỉ mỉ nghĩ lại, cũng không kỳ quái, tu tiên thuật cổ đã có Chi, nhưng có thể chân chính chứng thực thành tiên chưa từng có ai, nhiều nhất là một số truyền thuyết thành tiên hoặc gặp thần tiên, Tào Dật có thể trở thành một trong lãnh tụ đạo môn, tự nhiên tiếp xúc qua một vài ghi chép cơ mật bên trong Đạo môn, điều này cũng làm cho hắn đã sớm đã từ bỏ tâm tư thành tiên, càng không tin cõi đời này thật có thần tiên.

- Nhưng nếu như không có thần tiên, chuyện Triệu Nhan gặp phải nên giải thích thế nào đây, những thứ đó cùngtri thức mới mẻ khẳng định không phải bỗng dưng chiếm được, chẳng lẽ trước đây Triệu Nhan đã hiểu được những điều này, chỉ có điều hắn vẫn giấu?

Tào Dật lúc này lần thứ hai suy đoán nói, nhưng suy đoán này của y rất nhanh sẽ lại bị y tự mình lật đổ, bởi vì Triệu Nhan căn bản không có cần phải giấu, mặt khác y cũng không tin một người từ nhỏ đã hiểu được một mặt không tầm thường ẩn giấu trong mình.

Buổi tối hôm đó, Tào Dật bởi vì chuyện của Triệu Nhan lăn qua lộn lại ngủ không được, nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra nguyên do trong đó, hơn nữa thật giống ngoại trừ Triệu Nhan thật sự gặp phải thần tiên ra, cũng không còn giải thích hợp lý, đương nhiên Tào Dật cũng không thể nghĩ đến, Triệu Nhan dĩ nhiên là từ hậu thế xuyên qua đến Đại Tống, dù sao thời đại này căn bản không có ai từng nghe nói tới lý luận xuyên qua thời không.

Liền như vậy Tào Dật vẫn mở to mắt nghĩ đến khi chân trời phía đông mờ sáng, nhưng vẫn không có bất cứ kết quả gì, cuối cùng cả người uể oải cực kỳ trong lòng cũng sáng ra, mỉm cười tự nói:

- Ta còn thực sự là hồ đồ, bất luận Triệu Nhan biến hóa như thế nào, hắn bây giờ dù sao cũng hơn trước đây nhiều, hơn nữa Dĩnh nhi hình như cũng rất yêu thích Triệu Nhan hiện tại, đã như vậy, vậy thì tất cả thuận theo tự nhiên đi, chỉ cần tôn nữ có thể cảm thấy hạnh phúc, ta làm tổ phụ tội gì lại đi quản những chuyện này?

Tào Dật vừa lên tiếng, tiếng ngáy liền vang, nếu là Tào Dật lấy trước, y có thể sẽ nắm lấy chuyện này không tha, thế nhưng theo tuổi tác cùng sự từng trải, y hiện tại tuy rằng vẫn chưa tới 50, nhưng tâm thái không khác một trưởng giả là bao, đồng thời kết thân tình cũng càng thêm coi trọng, cho nên nghĩ đến tôn nữ Tào Dĩnh đối với Triệu Nhan tỏ vẻ quan tâm, Tào Dật cuối cùng đem chuyện này hoàn toàn buông bỏ.

Sáng ngày hôm sau, Trực Lỗ Cổ rời giường rất sớm, sau đó lại chạy đến thư phòng của Triệu Nhan đi chơi kính hiển vi, nhưng cũng bất ngờ phát hiện Tào Dật dĩ nhiên không có tới, nhưng điều này cũng vừa vặn, thiếu mất một người, tự nhiên cũng không có người cái nhau với y, đến trưa thì, Tào Dật lúc này mới có chút tinh thần không tốt đi tới thư phòng,tuy nhiên y lại lấy kính hiển vi một mình sử dụng, yêu cầu Trực Lỗ Cổ đến buổi trưa đưa cho mình, đương nhiên Trực Lỗ Cổ không muốn, kết quả hai người lên tiếng cãi vã vang lên không ngừng.

Bên ngoài phòng Triệu Nhan nghe được Tào Dật cùng Trực Lỗ Cổ lên tiếng cãi vã, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng ngày hôm qua sau khi hắn trở về cảm giác Tào Dật thật giống đang hoài nghi gì, nhưng vừa nãy nhìn thấy Tào Dật xong, đối phương lại cười ha ha cùng hắn hàn huyên vài câu, hết thảy đều biểu hiện vô cùng bình thường, điều này cũng làm cho Triệu Nhan rốt cục yên lòng.

Triệu Nhan ở bên ngoài nghe xong một hồi hai người cãi vã, cảm thấy bọn hắn không thể đánh nhau, lúc này mới xoay người rời đi khỏi thư phòng, sau đó trở lại tự mình chuẩn bị luyện tập hội họa một lát, dù sao thư phòng đã bị Tào Dật hai người chiếm, hắn cũng chỉ có thể luyện tập ở phòng riêng.

Bất quá ngay khi Triệu Nhan vừa về tới viện tử của mình, hắn chưa kịp vào phòng, đã thấy sát vách cửa phòng Tào Dĩnh mở ra, sau đó Tiết Ninh Nhi cùng Tào Dĩnh, Thọ Khang công chúa, Triệu Anh Ninh cười cười nói nói đi ra, hơn nữa trên mặt của mỗi người đều mang theo vài phần đặc biệt hồng hào sau khi vận động, nhìn dáng dấp các nàng cũng vừa mới tập xong yoga ngày hôm nay.

- Ha ha, đường tỷ, tỷ nhìn qua thật đúng là gầy hơn nhiều, ta cảm thấy hiện tại hẳn là vẽ cho tỷ một bức họa, sau đó để bá phụ thu xếp cho tỷ xem mắt, phỏng chừng lần này nhất định sẽ khiến vô số thanh niên quý tộc đánh nhau bể đầu!

Nhìn thấy mấy vị nữ tử này, Triệu Nhan lập tức cười tiến lên chào hỏi, đặc biệt Triệu Anh Ninh vị đường tỷ này, càng là đối tượng để hắn trêu ghẹo.

Yoga hơn nữa khống chế chế độ ăn, làm cho Triệu Anh Ninh gầy rất nhanh, bây giờ nhìn đã hoàn toàn không có dáng vẻ núi thịt lúc trước, tuy rằng trên mặt cảm giác còn có chút mập mạp, nhưng vóc người cũng đã gầy đi, xem cũng chỉ là so với nữ tử phổ thông đầy đặn hơn một chút, hơn nữa Triệu Anh Ninh vốn nhan sắc không kém, hiện nay đã ngày một gầy đi, ngay lập tức sẽ biến thành một mỹ nữ đầy đặn, nếu Triệu Tông Thịnh bây giờ nhìn thấy dáng vẻ con gái, e sợ thật sự sẽ không nhận ra.

- Chán ghét, lần trước nếu không là ngươi giúp Tào Tung vẽ tranh, nói không chừng ta hiện tại đã sớm gả đi, đâu còn phải chịu những nỗi khổ này?

Đối với Triệu Nhan trêu ghẹo, Triệu Anh Ninh nhưng sớm đã thành thói quen, thậm chí còn dám nói phản kích, từ đó có thể biết tâm tình nàng bây giờ là tốt cỡ nào.

- Ha ha, chịu được khổ, đường tỷ ngày sau mới có thể tìm được lang quân như ý hơn, vì lẽ đó chị họ còn phải cảm tạ ta mới phải!

Triệu Nhan lần thứ hai cười lớn nói. Nhưng ngay khi hắn dứt lời, bỗng nhiên Tiểu Đậu Nha vội vội vàng vàng từ bên ngoài tới, sau đó ở bên tai Triệu Nhan nhẹ nhàng nói rồi vài câu, kết quả Triệu Nhan nghe xong cũng cau mày, đồng thời ánh mắt dường như lơ đãng nhìn Tiết Ninh Nhi bên cạnh mỉm cười. - Tổ phụ, chuyện đã xảy ra chính là như vậy, sau khi phu quân gặp được tiên duyên, cả người phát sinh biến hóa rất lớn, còn kính hiển vi cùng bơm tiêm, cũng đều là phu quân từ trong thế giới mộng mang đến.

Nói xong chuyện Triệu Nhan đã trải qua, Tào Dĩnh cuối cùng tổng kết nói.

Tào Dật nghe xong những câu nói này, đến nửa ngày đều là trầm mặc không nói, cuối cùng thật vất vả mới ngẩng đầu lên cười một tiếng nói:

- Lão phu tu đạo nửa cuộc đời, nhưng cho tới bây giờ chưa từng thấy thần tiên, hiền tôn tế tuổi còn trẻ, thậm chí có tiên duyên như thế, thực sự để lão phu cũng cảm thấy ước ao!

Nghe được Tào Dật nói vậy, Triệu Nhan cũng cảm giác trong lòng buông lỏng, chỉ cần người này được xưng thần tiên sống Tào quốc cữu tin tưởng sự tình mình gặp được thần tiên, vậy sau này xem ai còn dám nghi vấn chuyện này? Tuy nhiên liền tiếp theo Triệu Nhan lại nghĩ lại, giống như Tào Dĩnh đã hoài nghi chuyện mình gặp được thần tiên, mặt khác vẻ mặt Tào Dật cũng có chút quá bình tĩnh, một người một lòng tu đạo, khi nghe đến thần tiên dĩ nhiên bình tĩnh như vậy, này thật có chút không hợp lẽ thường cho lắm.

Nghĩ tới đây, Triệu Nhan lại không khỏi lo lắng, vừa định thăm dò cái nhìn Tào Dật một tý, thế nhưng Tào Dật lại bắt đầu cùng Tào Dĩnh tán gẫu lập nghiệp thường, đặc biệt chuyện lý thú về Tào Dĩnh khi còn bé, làm cho Triệu Nhan căn bản chen miệng vào không lọt, điều này làm cho hắn cũng không có cách nào, mặt khác Tào Dĩnh thông minh hình như cũng nhìn ra sự khác thường của tổ phụ, thỉnh thoảng nhìn Triệu Nhan một chút, trên mặt cũng lộ ra mấy phần vẻ lo lắng.

Tào Dật cùng Tào Dĩnh hai ông cháu vẫn hàn huyên sắp tới một canh giờ, Tào Dật lúc này mới đứng dậy cáo từ, lúc này sắc trời đã hoàn toàn đen kịt lại, lập tức Tào Dật cười đối với Triệu Nhan mở miệng nói:

- Tôn tế, hiện tại trời cũng đã tối, không bằng ngươi đưa ta về nơi ở đi. Bằng không ta còn thực sự sợ trời tối bị ngã mất.

Nghe được Tào Dật điểm danh để mình đưa y về, điều này làm cho Triệu Nhan càng cả kinh, lập tức còn muốn nói điều gì, lại không nghĩ rằng bên cạnh Tào Dĩnh lại cướp lời mở miệng nói:

- Tổ phụ, phu quân ngày hôm nay cũng bận bịu cả ngày, nếu không như để cho Mịch Tuyết đưa ngài về nơi ở nghỉ ngơi đi?


- Ha ha, không cần, vẫn là cháu rể đưa ta được, trên đường hai chúng ta còn có thể nói chuyện phiếm!

Tào Dật nói xong, giơ tay bắt lấy cổ tay của Triệu Nhan. Sau đó không giải thích lôi kéo hắn liền đi ra phía ngoài. Triệu Nhan chỉ cảm thấy tay Tào Dật như cái kìm vậy, căn bản không tránh thoát, chỉ có thể bất đắc dĩ theo Tào Dật đi ra phía ngoài, lưu lại Tào Dĩnh tỏ rõ vẻ lo lắng đứng ở nơi đó.

Triệu Nhan bị Tào Dật lôi kéo rời khỏi phòng. Vừa mới bắt đầu hai người đều không nói gì. Hơn nữa Triệu Nhan cảm giác ngón tay Tào Dật bấm ở mạch môn của mình, làm cho hắn nửa người tê dại, muốn phản kháng đều không có khí lực, điều này làm cho Triệu Nhan cũng là trong lòng hơi giận. Không biết Tào Dật đến cùng muốn làm gì?

Cuối cùng Tào Dật lôi kéo Triệu Nhan ra khỏi nội trạch, sau đó trở về viện tử của y ở tiền viện, lúc này mới thả Triệu Nhan ra, ánh mắt lấp lánh trên dưới đánh giá hắn mấy lần, vẫn không có mở miệng, lúc này Triệu Nhan cũng không nhịn được nữa nói:

- Không biết tổ phụ lôi kéo tôn tế đi tới nơi này làm gì, hoặc là có lời gì muốn nói, xin mời tổ phụ chỉ rõ!

Nhìn thấy Triệu Nhan tỏ vẻ mặt không thích, nhưng là ngoài dự đoán Tào Dật mọi người cười một tiếng nói:

- Tôn tế hiểu lầm, vừa nãy lão phu chỉ là nhìn thấy Dĩnh nhi mặc dù là trang phục phụ nhân, nhưng lông tơ trên hai lông mày chưa tiêu, rõ ràng vẫn là hình ảnh xử nữ, điều này làm cho lão phu có chút kỳ quái, cho rằng tôn tế thân thể có vấn đề, vừa nãy liền dựa vào kéo ngươi đi ra mà bắt mạch của ngươi, lại không nghĩ rằng tôn tế thân thể cường tráng, cũng không có bất cứ vấn đề gì, điều này làm cho lão phu có chút không rõ, các ngươi vì sao đến hiện tại cũng chưa ở cùng phòng?

Nghe được Tào Dật giải thích, Triệu Nhan tuy rằng trong lòng hoài nghi, nhưng cũng tìm không ra kẽ hở, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là hồi đáp:

- Tổ phụ có chỗ không biết, lúc trước ta bị chớp giật bắn trúng, ngự y căn dặn muốn ta cấm tiệt chuyện phòng the, sau đó thân thể mặc dù tốt, nhưng ta cảm thấy Dĩnh nhi tuổi quá nhỏ, vạn nhất mang thai, rất có thể sẽ mang đến tổn thương thật lớn cho nàng, vì lẽ đó lúc này mới vẫn không có cùng phòng, hơn nữa Dĩnh nhi tự mình cũng thành lập một Vãn Hôn xã, đề xướng nữ tử mười bảy mới kết hôn, trong quý tộc không ít nữ tử chưa xuất giá đều gia nhập vào, Dĩnh nhi thân là người khởi xướng, tự nhiên cũng muốn lấy thân làm trách.

- Ha ha ha ~, thì ra là như vậy, đúng là tôn tế có tâm, lão phu cũng rốt cục yên tâm đem Dĩnh nhi giao cho ngươi rồi!

Tào Dật lúc này cười lớn nói, nhìn qua thật giống thật sự vô cùng vui vẻ, nhưng Triệu Nhan luôn cảm thấy đối phương vừa nãy kéo mình đi ra khẳng định không chỉ là để bắt mạch cho mình.

Đón lấy Tào Dật làm ra tư thái một bộ tiễn khách, Triệu Nhan cũng chỉ đành mang theo lòng tràn đầy hoài nghi rời đi. Bất quá liền sau khi hắn rời đi, Tào Dật lại cau mày trở về phòng, sau đó tự nói:

- Dĩnh nhi vừa nãy ngôn ngữ rõ ràng, thần trí minh mẫn, hơn nữa đối với sự tình khi còn bé cũng nhớ tới rất rõ ràng, cũng không có bất kỳ dấu hiệu bị mê hoặc, mặt khác Triệu Nhan mạch tượng cũng rất phổ thông, chỉ là một người trẻ tuổi cường tráng chút, như vậy xem ra, Triệu Nhan hẳn là người không phải yêu.

Nói tới chỗ này thì, Tào Dật dừng một chút lại nói tiếp:

- Nhưng hắn vì sao bị sét bắn trúng lại có thể phát sinh biến hóa lớn như vậy? Tính tình đại biến thì cũng cho qua, thế nhưng lại hiểu được rất nhiều tri thức chưa từng nghe thấy, hơn nữa còn mang đến một ít vật phẩm kỳ diệu, chẳng lẽ hắn thật sự gặp được thần tiên? Nhưng cõi đời này làm sao có khả năng sẽ có thần tiên?

Câu nói cuối cùng của Tào Dật nếu bị người khác nghe thấy, e sợ sẽ hạ phá vô số nhãn kinh, Tào Dật thân là người tu đạo dĩ nhiên không tin cõi đời này có thần tiên, này e sợ sẽ trở thành tin tức náo động đệ Đại Tống. Nhưng nếu là tỉ mỉ nghĩ lại, cũng không kỳ quái, tu tiên thuật cổ đã có Chi, nhưng có thể chân chính chứng thực thành tiên chưa từng có ai, nhiều nhất là một số truyền thuyết thành tiên hoặc gặp thần tiên, Tào Dật có thể trở thành một trong lãnh tụ đạo môn, tự nhiên tiếp xúc qua một vài ghi chép cơ mật bên trong Đạo môn, điều này cũng làm cho hắn đã sớm đã từ bỏ tâm tư thành tiên, càng không tin cõi đời này thật có thần tiên.

- Nhưng nếu như không có thần tiên, chuyện Triệu Nhan gặp phải nên giải thích thế nào đây, những thứ đó cùngtri thức mới mẻ khẳng định không phải bỗng dưng chiếm được, chẳng lẽ trước đây Triệu Nhan đã hiểu được những điều này, chỉ có điều hắn vẫn giấu?

Tào Dật lúc này lần thứ hai suy đoán nói, nhưng suy đoán này của y rất nhanh sẽ lại bị y tự mình lật đổ, bởi vì Triệu Nhan căn bản không có cần phải giấu, mặt khác y cũng không tin một người từ nhỏ đã hiểu được một mặt không tầm thường ẩn giấu trong mình.

Buổi tối hôm đó, Tào Dật bởi vì chuyện của Triệu Nhan lăn qua lộn lại ngủ không được, nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra nguyên do trong đó, hơn nữa thật giống ngoại trừ Triệu Nhan thật sự gặp phải thần tiên ra, cũng không còn giải thích hợp lý, đương nhiên Tào Dật cũng không thể nghĩ đến, Triệu Nhan dĩ nhiên là từ hậu thế xuyên qua đến Đại Tống, dù sao thời đại này căn bản không có ai từng nghe nói tới lý luận xuyên qua thời không.

Liền như vậy Tào Dật vẫn mở to mắt nghĩ đến khi chân trời phía đông mờ sáng, nhưng vẫn không có bất cứ kết quả gì, cuối cùng cả người uể oải cực kỳ trong lòng cũng sáng ra, mỉm cười tự nói:

- Ta còn thực sự là hồ đồ, bất luận Triệu Nhan biến hóa như thế nào, hắn bây giờ dù sao cũng hơn trước đây nhiều, hơn nữa Dĩnh nhi hình như cũng rất yêu thích Triệu Nhan hiện tại, đã như vậy, vậy thì tất cả thuận theo tự nhiên đi, chỉ cần tôn nữ có thể cảm thấy hạnh phúc, ta làm tổ phụ tội gì lại đi quản những chuyện này?

Tào Dật vừa lên tiếng, tiếng ngáy liền vang, nếu là Tào Dật lấy trước, y có thể sẽ nắm lấy chuyện này không tha, thế nhưng theo tuổi tác cùng sự từng trải, y hiện tại tuy rằng vẫn chưa tới 50, nhưng tâm thái không khác một trưởng giả là bao, đồng thời kết thân tình cũng càng thêm coi trọng, cho nên nghĩ đến tôn nữ Tào Dĩnh đối với Triệu Nhan tỏ vẻ quan tâm, Tào Dật cuối cùng đem chuyện này hoàn toàn buông bỏ.

Sáng ngày hôm sau, Trực Lỗ Cổ rời giường rất sớm, sau đó lại chạy đến thư phòng của Triệu Nhan đi chơi kính hiển vi, nhưng cũng bất ngờ phát hiện Tào Dật dĩ nhiên không có tới, nhưng điều này cũng vừa vặn, thiếu mất một người, tự nhiên cũng không có người cái nhau với y, đến trưa thì, Tào Dật lúc này mới có chút tinh thần không tốt đi tới thư phòng,tuy nhiên y lại lấy kính hiển vi một mình sử dụng, yêu cầu Trực Lỗ Cổ đến buổi trưa đưa cho mình, đương nhiên Trực Lỗ Cổ không muốn, kết quả hai người lên tiếng cãi vã vang lên không ngừng.

Bên ngoài phòng Triệu Nhan nghe được Tào Dật cùng Trực Lỗ Cổ lên tiếng cãi vã, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng ngày hôm qua sau khi hắn trở về cảm giác Tào Dật thật giống đang hoài nghi gì, nhưng vừa nãy nhìn thấy Tào Dật xong, đối phương lại cười ha ha cùng hắn hàn huyên vài câu, hết thảy đều biểu hiện vô cùng bình thường, điều này cũng làm cho Triệu Nhan rốt cục yên lòng.

Triệu Nhan ở bên ngoài nghe xong một hồi hai người cãi vã, cảm thấy bọn hắn không thể đánh nhau, lúc này mới xoay người rời đi khỏi thư phòng, sau đó trở lại tự mình chuẩn bị luyện tập hội họa một lát, dù sao thư phòng đã bị Tào Dật hai người chiếm, hắn cũng chỉ có thể luyện tập ở phòng riêng.

Bất quá ngay khi Triệu Nhan vừa về tới viện tử của mình, hắn chưa kịp vào phòng, đã thấy sát vách cửa phòng Tào Dĩnh mở ra, sau đó Tiết Ninh Nhi cùng Tào Dĩnh, Thọ Khang công chúa, Triệu Anh Ninh cười cười nói nói đi ra, hơn nữa trên mặt của mỗi người đều mang theo vài phần đặc biệt hồng hào sau khi vận động, nhìn dáng dấp các nàng cũng vừa mới tập xong yoga ngày hôm nay.

- Ha ha, đường tỷ, tỷ nhìn qua thật đúng là gầy hơn nhiều, ta cảm thấy hiện tại hẳn là vẽ cho tỷ một bức họa, sau đó để bá phụ thu xếp cho tỷ xem mắt, phỏng chừng lần này nhất định sẽ khiến vô số thanh niên quý tộc đánh nhau bể đầu!

Nhìn thấy mấy vị nữ tử này, Triệu Nhan lập tức cười tiến lên chào hỏi, đặc biệt Triệu Anh Ninh vị đường tỷ này, càng là đối tượng để hắn trêu ghẹo.

Yoga hơn nữa khống chế chế độ ăn, làm cho Triệu Anh Ninh gầy rất nhanh, bây giờ nhìn đã hoàn toàn không có dáng vẻ núi thịt lúc trước, tuy rằng trên mặt cảm giác còn có chút mập mạp, nhưng vóc người cũng đã gầy đi, xem cũng chỉ là so với nữ tử phổ thông đầy đặn hơn một chút, hơn nữa Triệu Anh Ninh vốn nhan sắc không kém, hiện nay đã ngày một gầy đi, ngay lập tức sẽ biến thành một mỹ nữ đầy đặn, nếu Triệu Tông Thịnh bây giờ nhìn thấy dáng vẻ con gái, e sợ thật sự sẽ không nhận ra.

- Chán ghét, lần trước nếu không là ngươi giúp Tào Tung vẽ tranh, nói không chừng ta hiện tại đã sớm gả đi, đâu còn phải chịu những nỗi khổ này?

Đối với Triệu Nhan trêu ghẹo, Triệu Anh Ninh nhưng sớm đã thành thói quen, thậm chí còn dám nói phản kích, từ đó có thể biết tâm tình nàng bây giờ là tốt cỡ nào.

- Ha ha, chịu được khổ, đường tỷ ngày sau mới có thể tìm được lang quân như ý hơn, vì lẽ đó chị họ còn phải cảm tạ ta mới phải!

Triệu Nhan lần thứ hai cười lớn nói. Nhưng ngay khi hắn dứt lời, bỗng nhiên Tiểu Đậu Nha vội vội vàng vàng từ bên ngoài tới, sau đó ở bên tai Triệu Nhan nhẹ nhàng nói rồi vài câu, kết quả Triệu Nhan nghe xong cũng cau mày, đồng thời ánh mắt dường như lơ đãng nhìn Tiết Ninh Nhi bên cạnh mỉm cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK