Mục lục
Tiểu Sư Muội Nói Thần Kinh Cũng Là Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Làm gì thế? Ngay cả rắm của mình mà cũng chê sao?” Trương Đồng cười ha hả nói.

“Cười c.h.ế.t mất, nhìn xem, tự hun mình đến mức đó, xem lần sau các ngươi còn dám ăn nhiều trứng gà như vậy không.” 

Mấy người Mục Trì ôm bụng cười ngặt nghẽo không ngớt.

“Người của Phong Thanh Tông lúc tỷ thí còn lén đánh rắm à?”

“Hình như vậy, ngươi xem Tiêu Trường Phong và Thiền Tâm đều bịt mũi kìa, không sai được đâu.” 

“Ta nói này, vậy cũng liều mạng quá đấy, đây là chiến thuật của Phong Thanh Tông bọn họ sao?”

“Cứ nghĩ đến Tô Thiên Tuyết xinh đẹp như vậy mà lại lén đánh rắm khiến đối thủ ngất vì thối, ta lại thấy buồn cười.” 

Ba người Vũ Văn Vân nghe thấy những lời bàn tán của đệ tử xung quanh, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.

“Tất cả im miệng cho ta!”

“Im miệng? Được thôi, đánh thắng ta rồi ta im miệng ngay.” Mục Trì xoay Diệt Hồn Côn hai vòng, chỉ thẳng vào Vũ Văn Vân.

Vũ Văn Vân hung hăng lao về phía bọn họ, Mạnh Tu theo sát phía sau.

Sau một hồi cười cợt, mười mấy người lại đánh nhau loạn xạ.

Mắt thấy thời gian sắp hết, Tô Thiên Tuyết không còn tâm trí đâu mà lo lắng nữa, nàng ta mượn lực lúc bị đánh bay, kết hợp với không gian phù lục, trong nháy mắt đã đến trung tâm đảo nhỏ.

Mười viên hải minh châu ở ngay trước mắt.

Tô Thiên Tuyết đưa tay cất mười viên hải minh châu vào trong ngực, bỗng nhiên bị một cước đạp bay, tiếng kêu thảm thiết vang lên, tức khắc thu hút sự chú ý của những người đang đánh nhau ở xa xa.

Vũ Văn Vân và Mạnh Tu bật người bay tới, cố gắng đỡ lấy nàng ta.

Một cước này, Bạch Tử Mục dùng toàn lực, lực tác động quá lớn, Tô Thiên Tuyết còn chưa đột phá Kim Đan, hoàn toàn không chống đỡ được, nàng ta nghe thấy một tiếng giòn vang, tiếp theo thân thể truyền đến sự đau đớn thấu tim.

Dường như xương sườn đã bị gãy lìa.

Thu Vũ Miên Miên

Mười viên hải minh châu cũng bay ra ngoài.

Đám người Khương Trúc cũng bất chấp những chuyện khác, lập tức lao ra tranh đoạt hải minh châu.

Biến cố này khiến mười viên hải minh châu tách ra, dễ cướp hơn nhiều.

Khương Trúc đoạt được một viên cũng chẳng thèm đoái hoài gì nữa, để Ma Vương và Vạn Quân Kiếm bảo vệ mình, đợi đến khi tích đủ điểm mới ngẩng đầu lên.

Lúc này người của Phong Thanh Tông và người của Thiên Diễn Tông đang giằng co với nhau.

Sắc mặt Tô Thiên Tuyết trắng bệch, đuôi mắt ửng đỏ, cơn đau nơi lồng n.g.ự.c khiến nàng ta lảo đảo muốn ngã.

Đây là lần đầu tiên nàng ta bị thương nặng như vậy.

Vũ Văn Vân và Mạnh Tu đều lộ vẻ mặt giận dữ, trừng mắt nhìn Bạch Tử Mục: “Thiên Diễn Tông các ngươi cố ý sao?”

Thấy Tô Thiên Tuyết thực sự khó chịu, Bạch Tử Mục vội lấy một viên đan dược cao cấp ra đưa qua: “Xin lỗi, ta không khống chế được lực đạo.” 

Tô Thiên Tuyết hất tay đánh rơi đan dược, lau nước mắt, căm hận nói: “Ngươi rõ ràng biết ta chỉ có tu vi Trúc Cơ, lại còn dùng toàn lực, chẳng phải là muốn g.i.ế.c ta sao?”

Bạch Tử Mục nhíu mày: “Ta không có ý đó, lúc đó tình thế cấp bách nên không kịp suy nghĩ, ta cũng không đánh vào chỗ hiểm của ngươi.” 

Hắn thấy Tô Thiên Tuyết đến gần đảo nhỏ bèn đi theo, lại thấy nàng ta lấy đi toàn bộ hải minh châu, trong lòng hơi nóng vội. Hơn nữa đánh nhau với Mục Trì một hồi lâu, hắn đã quen dùng toàn lực, nhất thời không thu lại được.

Mà hắn cũng không ngờ, Tô Thiên Tuyết đường đường là một người ở Bán bộ Kim Đan, vậy mà lại không tránh được, cứ thế mà chịu một cước của hắn.

“Sao lúc ngươi đánh với bọn họ lại không ra tay nặng như vậy? Bọn họ đều bình an vô sự, đến lượt tiểu sư muội ta thì ngươi lại đổi khác?”

“Bạch Tử Mục, ngươi lòng lang dạ sói, ngươi vẫn ghi hận Phong Thanh Tông chúng ta!”

“Vì sao ngươi lại đối xử với ta như vậy? Ta không làm gì sai cả, ta chỉ muốn đoạt hải minh châu thôi, ta chỉ không muốn thua mà thôi.” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-112-con-co-the-vi-nguyen-nhan-gi-vi-cac-nguoi-ga-mo-chu-sao.html.]

Người của Phong Thanh Tông ngươi một câu ta một câu khiến Bạch Tử Mục á khẩu không nói nên lời, há miệng muốn nói nhưng lại chẳng biết nói gì cho phải.

“Còn có thể vì nguyên nhân gì, bởi vì các ngươi gà mờ chứ sao!”

Nghệ Phong Dao bay đến bên cạnh Bạch Tử Mục: “Người của Phong Thanh Tông các ngươi còn phân biệt được phải trái hay không? Đã nói mỗi người đều có bùa hộ mệnh, không c.h.ế.t được, các ngươi cứ thích đổ oan cho người khác!”

“Dù vậy hắn cũng không nên ra tay nặng như vậy.” Vũ Văn Vân cố chấp nói.

“Đầu óc ngươi có vấn đề à? Đó là sư muội của các ngươi chứ có phải sư muội của Thiên Diễn Tông chúng ta đâu? Vì sao chúng ta không thể mạnh tay? Sợ bị thương thì đừng có mà tham gia thi đấu.” 

Người của Phong Thanh Tông và người của Thiên Diễn Tông cãi nhau ngay tại chỗ, Khương Trúc cùng mọi người cũng vây lại.

“Thiên Diễn Tông các ngươi khinh người quá đáng, cứ nhằm vào tiểu sư muội chúng ta mà ra tay!”

“Thiên Diễn Tông các ngươi cố ý mưu hại tính mạng người của Phong Thanh Tông chúng ta, các ngươi không xứng tham gia Đại hội tông môn!” Tô Thiên Tuyết khăng khăng khẳng định Bạch Tử Mục muốn g.i.ế.c nàng ta.

Mục Trì nhíu chặt mày, không nhịn được lên tiếng nói giúp: “Bị thương là chuyện bình thường, tu sĩ nào mà không từng bị thương? Bạch Tử Mục không có ý đó.” 

Tiêu Trường Phong suy nghĩ một chút, cũng nói: “Quy tắc đã nói rất rõ ràng, đã đến trận cuối cùng, chẳng ai ngu ngốc làm vậy cả. Huống hồ giữa các ngươi cũng chẳng có thù sâu oán nặng gì, hắn không có lý do gì để g.i.ế.c ngươi.” 

“Đúng vậy, Bạch Tử Mục còn chưa nói với ngươi được mấy câu, sao có thể đặc biệt nhắm vào ngươi mà giết?”

“Làm sao các ngươi biết? Chẳng lẽ chỉ vì quan hệ giữa các ngươi tốt là có thể đổi trắng thay đen sao?” Tô Thiên Tuyết nói.

Vũ Văn Vân tiếp lời: “Lúc đó các ngươi đánh nhau ác liệt như vậy, các ngươi có thể biết cái gì? Tiểu sư muội ta là người bị hại, đương nhiên không thể nào nói dối.” 

“?”

Mục Trì tức đến bật cười.

“Người của Phong Thanh Tông các ngươi có phải là nghi thần nghi quỷ quen rồi hay không? Nhìn ai cũng tưởng muốn g.i.ế.c mình.” 

“Ai biết các ngươi có phải là tâm tư đen tối hay không?”

Nghe vậy, Trương Đồng hung hăng trợn trắng mắt.

Mấy người nói lý lẽ không xong, xem chừng lại sắp sửa cãi nhau.

Thiền Tâm đứng ra nói: “Tranh luận bằng mồm chẳng có ích gì, chi bằng để trưởng lão chủ trì phân xử, dù sao thì bọn họ ở bên ngoài cũng nhìn rõ nhất.” 

Khương Trúc gật đầu: “Vừa vặn tỷ thí cũng đã kết thúc, nếu Tô Thiên Tuyết ngươi không tin, vậy thì để trưởng lão chủ trì tới xử lý đi.” 

Bầu không khí bên ngoài cũng chẳng khá hơn chút nào.

Trưởng lão Thiên Diễn Tông cho rằng Phong Thanh Tông cố ý gây sự, người của Phong Thanh Tông thì đau lòng cho Tô Thiên Tuyết.

Nghe đệ tử Vạn Phật Tông nói, vị trưởng lão chủ trì phất tay, triệu hồi toàn bộ đệ tử trong bí cảnh về khu vực chờ thi đấu.

Tuy Tô Thiên Tuyết đã uống Tiếp Cốt đan nhưng sắc mặt vẫn vô cùng tái nhợt, khiến người của Phong Thanh Tông đau lòng muốn chết, vội vàng vây quanh nàng ta.

Tô Thiên Tuyết thút thít bắt đầu kể khổ.

“Kính xin trưởng lão chủ trì phân xử.” Bạch Tử Mục bước lên một bước, chắp tay nói.

Mạnh Tu: “Phân xử? Thiên Diễn Tông các ngươi ra tay tàn độc, tội ác tày trời!”

“Phong Thanh Tông các ngươi đừng có mà vô lại như vậy được không hả? Mọi người đều có mắt, nếu không phải Tô Thiên Tuyết thực lực kém cỏi, sao có thể không né được? Một Trúc Cơ đỉnh phong như Niệm Nhất còn né được, chỉ có nàng ta là không được.” 

“Hơn nữa cho dù có né không được thì đã sao? Sao có thể nói là cố ý g.i.ế.c nàng ta được chứ? Nếu nàng ta không đi đoạt hải minh châu, ai thèm để ý đến nàng ta? Cứ giống như là Thiên Diễn Tông chúng ta âm mưu hại nàng ta vậy.” 

Đối với lời buộc tội của Phong Thanh Tông, người của Thiên Diễn Tông đương nhiên không thừa nhận, các vị trưởng lão vừa an ủi Bạch Tử Mục, bảo hắn yên tâm, không thẹn với lương tâm, vừa hùng hổ cãi tay đôi với người của Phong Thanh Tông.

Hiện trường nhất thời trở nên hỗn loạn.

Mấy vị trưởng lão trong đoàn chủ trì tua đi tua lại hình ảnh lúc nãy rất nhiều lần, đồng thời cũng thảo luận một hồi.

Cuối cùng họ phái một vị đại diện lên tiếng tuyên bố: “Thiên Diễn Tông Bạch Tử Mục không hề vi phạm quy định, thành tích hợp lệ.” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK